Chương 390: Chương 390
Chương 390: Chương 390Chương 390: Chương 390
Chuong 390: Chuong 390 Cách nói này không khỏi khiến cho Thẩm Tiểu Vũ có vài phần sung sướng: “Nếu vậy thì quá tốt rồi al Lúc này anh trai nhỏ vẫn lớn hơn cô hai cấp học, nhưng hai năm sau là bọn họ có thể trở thành đồng cấp được rồi.
Thực sự nghĩ thế nào cũng khiến người ta vui vẻ vô cùng!
Dọc theo con đường đi từ nhà cũ về nhà mình, có thể thấy rõ được sự thay đổi của các căn nhà ở hai bên đường.
Có nhà mới được xây nhà từ gạch, có nhà được sửa chữa ở phạm vi quy mô lớn, đồng loạt có thể nhìn thấy được thôn đã bắt đầu đi vào ne nếp rồi, tất cả đều là dấu an Thẩm Gia Dương để lại.
Hắn ta trong vài năm qua, không những mang đến nhiều thay đổi lớn như vậy cho nhà cửa ở đội của mình.
Đến cả người ngoài thôn cũng mời hắn ta đến làm rất nhiều việc.
Hễ cứ có nhà ai phải làm những việc như vậy, người đầu tiên mà họ nhớ tới chính là Thẩm Gia Dương. Thẩm Tiểu Vũ mỗi khi nhìn đến những căn nhà kia đều cảm thấy tự hào thay cho cha.
Tuy nhìn qua mấy căn nhà trông rất đơn giản, không có những dãy nhà cao tâng phức tạp, nhưng đây chính là điểm xuất phát cho sự nghiệp của cha cô, cô tin tưởng về sau này ông ấy sẽ ngày càng làm tốt lên!
Hai người cứ vậy cười cười nói nói mà đi về nhà.
Thẩm Gia Dương vừa thấy con gái về nhà, lập tức đưa tay ra vẫy vẫy: "Tiểu Vũ, con mau tới thử xem!" Lần này Thẩm Tiểu Vũ không từ chối nữa, cô trực tiếp đi qua nhận lấy xe đạp, Đường Kế An sau khi cất túi sách trong tay xong thì cũng đi tới, ít nhất cũng giúp đỡ diu cô một chút.
Thẩm Gia Dương với Đường Kế An dạy cho Thẩm Tiểu Vũ xem phải đạp xe như thế nào, mấy đứa nhóc cũng vây quanh một bên mà ồn ào.
Vẻ mặt Thẩm Tiểu Vũ tươi cười, cũng bày ra bộ dạng chăm chỉ mà ra vẻ học được này được kia, cũng không đợi cho cha cô với Đường Kế An giúp đỡ nhiều, cô đã có thể tự mình đạp xe được rất tốt rồi. Nhóm mấy thiếu niên nhỏ vừa sùng bái vừa ngưỡng mộ: “Chị gái giỏi quá di
Thẩm Gia Dương bỏ hai tay đang dìu phía sau xe ra, đưa lên chống nạnh: “Con gái cha lợi hại quát"
Lời này Đường Kế An cũng đồng ý, đứng một bên yên lặng mà gật đầu.
âm ï được một lát, Thẩm Uyển nấu xong cơm tối liên gọi mọi người: "Đừng chơi nữa, ăn cơm thôi, ăn xong rồi lại chơi!"
Nữ chủ nhà đã gọi như vậy, mọi người đương nhiên phải nghe theo rồi.
Người nên rửa tay thì đi rửa tay, người nên về nhà thì đi vê nhà.
Sau đó mấy người phải trở về nhà lại được Thẩm Uyển gọi vào: "Thẩm Bình, Thẩm An với Tiểu Mãn đừng về làm gì, ở lại nhà thím ba mà ăn cơm."
Mấy đứa nhóc thường hay đi cùng nhau đến nhà này ăn một bữa, nhà kia ăn một bữa.
Thẩm Uyển chỉ cần gọi như vậy đúng một lần là có thể giữ bọn họ ở lại ăn cơm được rồi.
Mọi người cứ vậy mà vây quanh bàn ăn cùng nhau ăn, không khí lúc ăn cơm vô cùng náo nhiệt. Thời gian hơn một tháng qua đi chỉ trong một cái chớp mắt.
Thẩm Tiểu Vũ là học sinh cấp ba cuối cùng cũng tốt nghiệp rồi, ngày tốt nghiệp, Đường Kế An còn đặc biệt tới đón cô, đương nhiên Thẩm Tiểu Vũ cảm thấy làm như vậy không cần thiết, cô cũng có từ chối qua rồi, nhưng vẫn không qua được sự kiên trì của cậu.
Thời nay sách vở của học sinh cấp ba thực sự rất ít, vậy nên Thẩm Tiểu Vũ dù có muốn đem toàn bộ sách vở cùng với bài tập bài thi đã làm qua vân vân về nhà cũng không phải chuyện gì quá khó khăn.
Hai năm sau là thi vào đại học rồi, trong thời gian hai năm này Thẩm Tiểu Vũ đương nhiên không thể cứ vậy mà rảnh rỗi được. Những kiến thức đã học qua cũng phải luôn được ôn tập lại, như vậy mới có thể cam đoan đến lúc thi vào trường đại học có thể tự nhiên mà trả lời hết được, vậy nên đống sách vở cùng với bài tập này đương nhiên cô phải mang về rồi. Hôm nay Đường Kế An đã đi xe đạp để tới đây.
Đưa cô quay về thực sự rất thuận tiện và dễ dàng!
bea4f3