Chương 391: Chương 391
Chương 391: Chương 391Chương 391: Chương 391
Chuong 391: Chuong 391 Có chiếc xe đạp để đi thực sự là thuận tiện hơn rất nhiều, thời gian về nhà lập tức đã được giảm bớt đi hơn phân nửa, chỉ là tình hình giao thông không được tốt cho lắm, ngồi phía sau xe đạp hơi có chút ê mồng.
Vậy nên sau khi bọn họ vào thôn rồi, Thẩm Tiểu Vũ lập tức trèo xuống xe luôn.
Kết quả lúc gân đi đến nhà cũ, Thẩm Tiểu Vũ lại nhìn thấy Trương Ngọc Linh với Thẩm Vĩ, bộ dạng hai người họ đầy do dự.
Không! Chủ yếu là Thẩm Vĩ đang kéo Trương Ngọc Linh lại, hiển nhiên là muốn kéo cô ấy quay vê rồi. Trương Ngọc Linh cũng không bình tĩnh nổi mà vùng vằng muốn giật tay lại, hiển nhiên đang có mục đích để đi đến nhà nào đó. Biểu cảm của Thẩm Tiểu Vũ như ngưng đọng lại, hai người này đang cãi nhau chuyện gì vậy? Quan trọng nhất là sao cô cứ có cảm giác như Trương Ngọc Linh đang muốn đi đến nhà của ông nội bà nội cô vậy nhỉ...
(Hiện tại do Đường Kế An đã lớn nên sẽ được thay đổi ngôi ba từ cậu thành anh. )
Thời gian mà Thẩm Vĩ và Trương Ngọc Linh vùng vằng với nhau cũng đã đi được đến cửa lớn của nhà đại đội trưởng rồi.
Thẩm Tiểu Vũ thấy cảnh tượng nay thi khong khoi nghieng dau hỏi Đường Kế An: "Anh Kế An, chúng ta mau tới nhìn xem đi?" Nhiều năm như vậy rồi, hai người bọn họ tuy đều là tái hôn, nhưng sau khi ra ở riêng ngoài việc thời gian đầu khá vất vả ra thì những ngày sau đó trôi qua rất tốt. Không! Phải nói là Trương Ngọc Linh rất biết cách sống, sắp xếp rõ ràng mọi thứ cho người trong nhà. Thẩm Vĩ trở thành sức lao động chủ yếu mỗi ngày đi làm việc là được rồi.
Mấy đứa nhỏ phía dưới, căn cứ vào năng lực của mỗi người, Trương Ngọc Linh cũng sẽ sắp xếp cho bọn họ làm những công việc trong khả năng, cũng sẽ không nuông chiều bọn họ, dù sao điều kiện gia đình khiến cô ấy không thể nào nuông chiều bọn họ được. Hiện tại ba chị em Đại Nha đã có hai người được gả ra ngoài rồi. Còn lại Tam Nha đã mười bảy mười tám tuổi rồi, cũng đang chuẩn bị đi xem mắt.
Việc này một người đàn ông như Thẩm Vĩ không hề quan tâm, có thể nói tất cả đều là do một tay Trương Ngọc Linh thu xếp, mẹ kế mà có thể làm được như cô ấy, trong thôn mỗi khi nhắc tới cô ấy thì có ai mà không dựng ngón tay cái lên khen đâu chứt
Mà Đại Nha và Nhị Nha đã được gả ra ngoài cũng không phải loại người không có lương tâm.
Mẹ kế đối xử tốt với bọn họ, bọn họ đều nhớ rất kỹ.
Dù có được gả ra ngoài cũng rất hay về nhà thăm mẹ kế, đúng vậy, là thăm mẹ kế chứ không phải thăm cha ruột.
Đối với Thẩm Tiểu Vũ mà nói, mấy người Đại Nha gặp được Trương Ngọc Linh làm mẹ kế giống như gặp được quý nhân vậy.
Nếu như không có Trương Ngọc Linh, không được ra ngoài ở riêng, ai sẽ quan tâm đến chuyện hôn sự của bọn họ chứ, nói không chừng sẽ giữ bọn họ lại làm bà cô già trong nhà rồi tùy tiện tìm một người đàn ông để gả ra ngoài cũng nên.
Dù sao sức lao động miễn phí như bọn họ có ai mà không tính kia chứt Lấy tính cách của bà lão Hà ra mà nói, đây tuyệt đối là chuyện bà ta có thể làm ra được.
Vậy nên Thẩm Tiểu Vũ hoàn toàn cảm thấy được Trương Ngọc Linh là người không tôi.
Mà dựa vào tính cách của cô ấy như vậy thì sẽ không tùy tiện gây phiền toái cho người khác, nhưng bây giờ lại vùng vằng với Thẩm Vĩ đi đến tìm ông nội của cô như vậy, chắc chắn là có chuyện gì đó rồi. Thẩm Tiểu Vũ nhịn không được mà muốn đi xem.
Nếu có thể thì có khi cô còn nói giúp cho Trương Ngọc Linh được mấy câu.
Đường Kế An hiện tại không còn vì mấy hành động của cô mà đoán già đoán non nữa rồi, nếu như cô muốn đi xem, vậy thì đi xem, cứ chiều theo ý cô là được rồi: "Vậy chúng ta mau di thôi!"
Đợi đến lúc bọn họ di vào cửa lớn rồi, ông lão đã đứng ở trong sân. Thẩm Vĩ vẫn còn muốn dây dưa, nhưng đã bị ông lão quát bảo ngưng lại.
bea4f3