Chương 394: Chương 394
Chương 394: Chương 394Chương 394: Chương 394
Chuong 394: Chuong 394 Tuy rằng không trực tiếp đồng ý luôn, nhưng cũng không từ chối, hơn nữa còn nguyện ý giúp đỡ.
Kết quả này đối với Trương Ngọc Linh cũng rất là vừa lòng rồi.
Vậy nên cô ấy cũng không dây dưa nhiều thêm nữa, cảm ơn ông lão xong thì đi luôn.
Cô ấy vừa đi, người ở trong sân liền bắt đầu bàn luận với nhau.
Chị dâu cả Thẩm thực sự không biết phải nói gì hết: "Thẩm Vĩ kia lại muốn ly hôn nữa rồi sao? Sao mà anh ta có thể làm như vậy được chứ? Không biết là lại bị ai dụ dỗ nữa rồi, đã không tài giỏi gì rồi mà còn hay gây chuyện nữa chứ!"
Mọi người đều rất đồng ý với lời vừa rồi của chị dâu cả Thẩm. Thẩm Tiểu Vũ liền hỏi ông lão: "Ông nội, về chuyện này, Ngọc Linh có thể ở lại thôn chúng ta được không ạ?”
Sau khi ly hôn, cô ấy không còn được coi như người của thôn nhà họ Thẩm nữa.
Nếu không có gì thay đổi thì dựa vào tình hình chung, cô ấy sẽ có thể phải vê nhà mẹ đẻ, nhưng Trương Ngọc Linh từ trước đến giờ chưa từng muốn vê nhà mẹ đẻ, sau khi người chồng thứ nhất mất vẫn lấy danh nghĩa góa phụ mà ở nhà chồng, bây giờ đương nhiên thì càng không thể về được nữa rồi. Nhưng căn cứ vào đề nghị của cô ấy mà nói thì dường như cô ấy vẫn không muốn tái giá.
Vậy nên tình huống này thực sự rất khó mà nói.
Ông lão ngẫm đi ngẫm lại, sau đó mới trả lời: "Từ trước đến giờ chưa từng có tình huống này, vậy nên phải đến lúc họp thương lượng với cán bộ trong thôn về chuyện này một chút, cuối cùng có khả năng rất lớn là phải đợi người trong thôn bỏ phiếu quyết định!"
Lúc này ông ấy chỉ có thể trả lời chung chung như vậy.
Nếu đã nói là sẽ giúp đỡ Trương Ngọc Linh rồi, chuyện này ông lão cũng không kéo dài thêm làm gì, tìm được cơ hội thích hợp rôi sẽ nói chuyện này ra, thảo luận với mấy cán bộ trong thôn, cuối cùng thì thông qua số phiếu bâu mà quyết định.
Nếu có nhiều người trong thôn bỏ phiếu đồng ý, vậy thì cô ấy sẽ được ở lại.
Dù sao sau khi ở lại, cô ấy sẽ có đủ tư cách để tìm móng nhà mà xây nhà, vê sau chính là người của thôn nhà họ Thẩm, có thể có chung lợi ích với người trong thôn, kêu mọi người bỏ phiếu cũng không phải chuyện gì không tốt. Đã đến ngày bỏ phiếu...
Người trong thôn cuối cùng cũng biết được chuyện của nhà Thẩm Vĩ.
Mẹ ruột của Thẩm Vĩ là người của thôn nhà họ Thẩm, đương nhiên cũng phải có ở hiện trường rồi, biểu cảm của bà ta nhìn sơ qua có chút khoái chí, cũng có cả vui sướng khi thấy người gặp họa. Trương Ngọc Linh cô không phải rất tài giỏi sao, sao bây giờ lại bị đuổi đi rồi?
Bà ta không hề nghĩ ngợi gì hết mà kêu cả nhà đều bỏ phiếu từ chối. Đáng tiếc lần bỏ phiếu này một nhà sẽ là một đơn vị, một nhà chỉ có quyền bỏ một phiếu mà thôi, dù bà ta hận không thể kêu tất cả mọi người bỏ phiếu từ chối, cuối cùng cũng chỉ có thể ném vào một phiếu mà thôi!
Tương đương mà nói, những người khác trong thôn khi biết chuyện này sẽ suy nghĩ cho kỹ. Hiện tại ở đây toàn là những tiếng bàn luận ôn ào to nhỏ, Trương Ngọc Linh là người trong cuộc, nắm tay con đứng lên đầu, cũng không nói thêm gì, chỉ im lặng mà đứng, thân sắc đây bình tĩnh mà chờ kết quả cuối cùng.
Ông lão nhìn những người trong thôn đang vô cùng do dự, cuối cùng vẫn là chủ động lên tiếng nói: "Ngọc Linh căn bản sống dưới thân phận là một người phụ nữ cũng không hề dễ dàng chút nào, dựa theo cá nhân tôi mà nói, tôi không hề ngại việc cô ấy ở lại trong thôn chúng ta, từng ấy năm cho tới nay, cô ấy là người như thế nào mọi người cũng thấy được rồi, nếu có thể thì tôi mong mọi người có thể cho cô ấy một cơ hội!" Làm một đại đội trưởng vô cùng có uy lực, lời nói này của ông ấy mang lại ảnh hướng rất lớn cho mọi người.
bea4f3