Chương 419: Chương 419
Chương 419: Chương 419Chương 419: Chương 419
Chuong 419: Chuong 419 Chị dâu cả Thẩm nhịn không được mà kêu than, đồng thời còn có chút nghi hoặc, nghi hoặc tại sao phải kêu em ba với Đường Kế An đến đây.
Nhưng mấy vấn đề này cho dù cô ấy có nghĩ nhiêu đến đâu cũng không rõ được, vậy nên cũng chẳng buồn suy nghĩ nữa.
Đợi đến nhà Thẩm Gia Dương rồi, còn chưa đi vào đến cửa, đã lên tiếng gọi vào rôi: "Em ba, em dâu ba, hai em có ở nhà không?”
Thẩm Uyển nghe thấy tiếng lập tức đi vào trong sân, ngay sau khi vừa ra ngoài thì đối mặt với chị dâu cả Thẩm. "Đây, đều ở nhà hết, chị dâu cả, có chuyện gì sao?"
"Có việc đó, trong nhà có khách tới, người ta còn là ngồi ô tô đi tới, cha kêu chị tới gọi em ba với Đường Kế An qua, em ba với Đường Kế An đâu rồi, có ở nhà không?" Chị dâu cả Thẩm vừa hỏi vừa ngó đầu vào mà nhìn.
Thẩm Uyển nghe vậy thì trả lời: "Gia Dương có ở đây, còn Kế An thì không, đứa nhỏ đó cùng với Thẩm Tiểu Vũ và Tiểu Tả Tiểu Hữu đi đến núi Hồ Lô rồi ạ, gần đây trên núi đó có không ít hoa quả dại, Tiểu Tả Tiểu Hữu ồn ào đòi đi, vậy nên bọn chúng ăn xong bữa sáng đã đi luôn rồi."
"Ôi chao, vậy thì phải làm sao bây giờ?” Chị dâu cả Thẩm vỗ đùi: "Cha còn đang đợi ở nhà đó!" Thẩm Gia Dương nghe được tiếng cũng đi theo ra ngoài, lên tiếng đáp: "Bọn họ ra ngoài cũng được một lúc rồi, chắc là sắp quay lại thôi, lát nữa nếu còn chưa quay về, em sẽ tự mình đi gọi bọn họ!" "Như vậy cũng được, vậy em đi theo chị trước đi.'
Nghe chị dâu cả Thẩm nói vậy, Thẩm Uyển liền nói với chồng mình: Vậy anh cứ đi với chị dâu trước đi, em ở nhà đợi, khi nào bọn họ quay về em sẽ nói với Kế An một tiếng kêu thằng bé đi tới. "Được!" Thẩm Gia Dương thực ra cũng dự liệu trước được người kia là ai rồi, đương nhiên là nhất định phải đi gặp người đó. Mà sau khi hắn quay vê nhà cũ với chị dâu cả Thẩm, được cháu dâu nhắc đi vào phòng của ông lão bà lão đi, lúc vào đó liên thấy được ông Đường đang ngôi bên cạnh nói chuyện cùng với ông lão, phía sau ông Đường còn có một người trẻ tuổi mặc quân phục xanh, trong lòng anh dường như hiểu rõ ra được mọi chuyện.
Người bị đày là không thể rời đi nơi làm việc của mình được.
Ông Đường rời khỏi đây như vậy, chứng tỏ một điều không cần nói là ai cũng có thể hiểu được rồi. Vậy nên Thẩm Gia Dương trước tiên liên đi đến chúc mừng ông Đường.
Sau đó mới nói về tình cảnh của Đường Kế An cho ông Đường. Ông Đường nghe xong không khỏi cười cười: "Không cần vội đâu, cứ để bọn họ chơi trước đi, đợi chơi đủ rồi sẽ tự mình quay lại thôi."
Dù sao thì năm nay cũng sẽ rời khỏi đây, cháu trai đã sống ở nơi này gân mười năm rồi, đột nhiên phải rời đi, trong lòng chắc chắn sẽ có chút không nỡ, vậy nên cứ coi như cho anh thời gian thoải mái cuối cùng đi!
Ông Đường đã nói như vậy rồi, những người khác đương nhiên sẽ không có ý kiến gì hết.
Vài người trong phòng lại tiếp tục nói chuyện với nhau.
Thực ra ông Đường tới chủ yếu là để cảm ơn người nhà họ Thẩm, trong thời gian bị đày xuống nơi này, ông ấy thực sự được người ta chăm sóc rất cẩn thận, cháu trai còn ở lại trong nhà người ta, gây cho nhà người ta không ít phiền toái, trước khi rời đi đến một câu cũng không nói được thì thực sự quá bạc tình rồi.
Về phần ông ấy được sửa lại án xử sai như thế nào, thời cuộc sau đó phát triển như thế nào, ông ấy cũng chỉ bật mí mà nhắc qua.
Dù sao hiện tại đang sống trong thời kỳ vô cùng mẫn cảm, có thể nói là giai đoạn rất quan trọng, nói nhiều quá cũng không có lợi, thậm chí còn có thể mang đến phiền toái cho người khác.
Mà lúc bọn họ đang nói chuyện, chị dâu cả Thẩm ở bên ngoài thực sự không khỏi tò mò, phải đi hỏi mẹ chồng nhà mình: "Mẹ, người kia là ai vậy, tới tìm cha làm gì thế ạ?
bea4f3