Chương 420: Chương 420
Chương 420: Chương 420Chương 420: Chương 420
Chuong 420: Chuong 420 Bà lão lân này không giáo huấn cô ấy nữa, dù sao mắng mỏ về chuyện này cũng không đáng, cho dù cô ấy không nói, đợi một lát mọi người trong nhà cũng đều sẽ biết, liên lên tiếng: "Là ông nội của đứa nhỏ Kế An kia, tới đây chắc chắn là muốn đưa Kế An về nhà rồi!"
Chị dâu cả lập tức mở to hai mắt mà nhìn: "La ông nội của Kế An sao? Chuyện nhà thằng bé giải quyết xong hết rồi sao?"
Hỏi như vậy là bởi vì lúc trước khi Đường Kế An tới nhà bọn họ, ông lão đã nói đây là cháu trai của bạn ông lão, trong nhà có chút chuyện mới gửi cháu trai tới đây sống, hiện tại đưa cháu trai quay về rồi, không phải là do đã giải quyết xong hết chuyện trong nhà rồi sao?
Chỉ là không biết nhà này gặp chuyện gì, vậy mà phải gân mười năm mới giải quyết xong được!
Kết quả cô ấy vừa dứt lời đã bị bà lão liếc nhìn một cái, thời điểm chị dâu cả Thẩm còn tưởng bản thân sẽ bị giáo huẩn một chút, bà lão liên gật đầu: "Chắc là như vậy rồi!" Phù... Chị dâu cả Thẩm thở phào nhẹ nhõm, may mà không bị mắng.
Nhưng sau khi biết được chuyện này rồi, chị dâu cả Thẩm cũng không dám hỏi nhiều nữa.
Sau khi cô ấy thỏa mãn được nghi hoặc của mình rồi, lúc này liền tiếp tục đi giặt đống quần áo cô ấy đang giặt, giặt cho đến khi xong mới nhìn thấy em dâu ba dắt mấy đứa nhỏ đi tới.
Chị dâu cả Thẩm không khỏi giương giọng gọi: "Ke An, ông nội cháu tới tìm cháu đó, đang ở trong phòng ông nội Thẩm, cháu mau qua đó đi!"
Đường Kế An nghe vậy thì gật đầu với chị dâu cả Thẩm, liền dẫn theo Thẩm Tiểu Vũ mà đi vào.
Cặp sinh đôi cũng tò mò mà muốn đi theo nhưng bị Thẩm Tiểu Vũ ngăn lại.
"Anh Kế An của mấy đứa chắc muốn nói chuyện với ông nội lắm, hai đứa cũng đừng quấy ray bọn họ, đợi bọn họ nói chuyện xong rồi ra.
Vê phần con gái, mấy năm nay thường đi theo cha cô cùng với Đường Kế An đi bên nông trường để thăm ông nội, sớm đã rất quen thuộc với nhau rồi, vậy nên cô đi theo cũng là chuyện đương nhiên. Cặp sinh đôi nghe vậy nên ngoan ngoãn mà ở lại bên ngoài.
Thẩm Tiểu Vũ và Đường Kế An sau khi đi vào trong đó chưa được bao lâu cũng di ra ngoài, những người khác cũng di theo ra, thậm chí cũng gọi người nhà tới, ngồi cùng nhau ăn bữa cơm để làm quen. Đợi sau khi ăn cơm xong, ông Đường liền dẫn Đường Kế An đi khỏi đây.
Chuyện này đối với người nhà họ Thẩm rất đột ngột, dù biết trước Đường Kế An cũng phải quay vê cùng với ông nội của mình, nhưng đến cuối cùng thì anh cũng sống ở đầy gần mười năm, đã trở thành một phần của gia đình này rồi.
Bây giờ đi cũng không biết đến khi nào mới có thể gặp lại.
Dù là ai cũng sẽ cảm thấy không nỡ.
Nhất là nhà Thẩm Gia Dương. Quan hệ của Đường Kế An với hai nhà kia cũng bình thường, nhưng không khác nào là người một nhà với Thẩm Gia Dương, cặp sinh đôi đến bây giờ vẫn có chút không chấp nhận được, anh Kế An vốn vẫn luôn sống với bọn họ bây giờ đột nhiên phải chuyển đi như vậy. Dù trong lòng có khó chịu đến mức nào, đây là sự thật, sự thật mà không thể nào không đối mặt được.
Đường Kế An cũng có chút luyến tiếc, nhưng anh biết đây là chuyện tất yếu, anh tranh thủ từ giờ đến lúc cuộc thi vào trường đại học được khôi phục thì làm chút việc, tạo ra một cuộc sống tốt đẹp cho bản thân cũng như cho vợ mình. Nếu không phải nhờ suy nghĩ này, anh thậm chí còn muốn ở lại thôn họ Thẩm đến khi thi vào được trường đại học, đến lúc đó cùng nhau thi vào đại học với vợ, lại cùng đi học đại học ở thủ đô, như vậy thì không cân phải chia ly nhau nữa.
Nhưng đến cuối cùng thì anh cũng không còn là một tiểu tử ngây ngô nữa, vẫn là người có lý trí hơn rất nhiều.
Nhưng cho dù như vậy, trước khi đi, anh vẫn gọi Thẩm Tiểu Vũ vào một bên, dặn dò đủ kiểu với cô: "Những gì anh nói em đã nhớ kỹ chưa?”
bea4f3