Chương 421: Chương 421
Chương 421: Chương 421Chương 421: Chương 421
Chương 421: Chương 421 "Nhất định không được ngừng học tập, mỗi tháng anh đều sẽ viết thư cho em, đến lúc đó em nhớ đến bưu cục, quan trọng nhất là phải nhớ đến anh đó, biết chưa hả?" Thẩm Tiểu Vũ nghe anh nói vừa thấy buồn cười vừa có cả chua xót.
Người có quan hệ tốt nhất với Đường Kế An trong nhà này chắc chắn là cô, sau khi Đường Kế An đến nhà bọn họ, mọi người dường như giống hệt hình với bóng, người dù có ý chí sắt đá thế nào, sớm chiêu đều ở chung với nhau chắc chắn sẽ phải nảy sinh tình cảm, huống hồ gì là cô.
Cô cũng biết chuyện này chính là chuyện tốt đối với nhà họ Đường. Điều này chứng miinh tội lỗi bọn họ chịu oan mười năm nay, cuối cùng cũng được minh oan nhờ việc sửa lại án sai.
Chuyện biết cũng biết rồi, nhưng trong lòng vẫn có chút không khống chế được, bởi vì lần rời đi này hoàn toàn không giống những lân trước, lần này khiến cho cô có chút buồn bã cũng có chút mất mát.
Vậy nên cô rất quý trọng những lời dặn dò lúc này của Đường Kế An. "Em nhớ rồi, cũng sẽ nhớ cả anh nữa!" Thẩm Tiểu Vũ lên tiếng trả lời sau khi nghe Đường Kế An dặn dò.
Lúc trước ông Đường còn lén nói với cô, ông Trần cảm thấy chắc chắn có một ngày cuộc thi vào đại học sẽ được khôi phục, kêu cô không cần ngưng việc học hành. Hiện tại Đường Kế An lại càng nhấn mạnh chuyện này hơn, đây là do sợ cô sẽ không chăm chỉ học tập, đến khi cuộc thi vào đại học được khôi phục cô sẽ không thuận lợi thi vào được! Mu a e b oo k g i a r e l ien he Z A LO : 0 9 1 1 0 0 9 4 6 7
Nhắc đến ông Trần thì cũng phải nhắc đến hai ông lão khi ấy ở cùng một chỗ với ông Đường ở nông trường.
Tình huống của hai vị kia không được giống với ông Đường cho lắm, chủ yếu là phía trước không có người giúp đỡ nhiều cho hai người bọn họ, thời kỳ hiện tại vẫn chưa được sáng sủa lắm, bọn họ vẫn tiếp tục phải ở lại nông trường. Nhưng ông Đường đã cam đoan với bọn họ rồi, sau khi quay về sẽ giúp đỡ bọn họ.
Tranh thủ khiến bọn họ nhanh chóng được sửa lại án sai.
Sớm được ngày nào hay ngày ấy. Dù sao càng ve sau thì con người càng khó duy trì sự bình tĩnh.
Hai ông lão kia có thể tận mắt nhìn thấy ông Đường bình an vô sự mà rời đi, đối với bọn họ cũng là một loại khích lệ.
Bởi vì bọn họ tin tưởng rằng bản thân sớm muộn gì cũng sẽ được như ông Đường!
Quay lại trọng tâm câu chuyện. Đường Kế An dù có luyến tiếc thế nào cũng phải rời đi rồi, lúc ông nội anh thúc giục lần nữa, anh cuối cùng chỉ có thể cho Thẩm Tiểu Vũ một cái ôm thật chặt, sau đó liền đi theo ông nội mình mà rời khỏi đây.
Người nông thôn cũng phải đến lúc nhìn thấy Đường Kế An đi lên ô tô mới biết được ông lão ngồi trên ô tô chính là ông nội của Đường Kế An, sinh sống cùng thôn gần mười năm, đến khi người ta gân đi rồi mới biết người ta có thân thế tốt như vậy.
Có thể được người mặc quân trang kia lái xe cho bọn họ, gia thế có thể không tốt được hay sao? Sau đó còn có người âm thâm hối hận, đặc biệt là những người trong nhà có con gái, bọn họ cảm thấy nếu không phải vì ghét bỏ Đường Kế An là một tiểu tử không có danh phận rõ ràng, không hợp với con gái bọn họ mà gả con mình cho anh, vậy thì không phải sau này đã có một thông gia gia thế lợi hại rôi sao?
Loại tâm lý này đương nhiên cũng là lế thường tình thôi.
Chỉ là Đường Kế An sau khi rời đi rồi, tình cảm của anh đối với thôn họ Thẩm cũng phai nhạt dần, cũng không nghĩ có nhiêu người nghĩ ngợi đến vậy, chỉ cân người anh có quan hệ tốt vẫn còn nhớ đến anh là được rồi!
Sau khi Đường Kế An rời đi, Thẩm Tiểu Vũ nhất thời có chút không quen! Cô cứ luôn cảm thấy trống rỗng. Thi thoảng sẽ theo bản năng muốn nói chuyện với ai đó, nhưng nói xong mới nhận ra được người đó đã rời khỏi đây rồi.
bea4f3