Chương 447: Chương 447
Chương 447: Chương 447Chương 447: Chương 447
Chuong 447: Chuong 447 Cậu nhìn thấy máy kéo đi xa dần, yên lặng mà chúc phúc cho mấy người anh em của mình, trong lòng vô cùng kiên định mà nghĩ, cậu cũng sẽ cố gắng, sang năm nhất định sẽ tới thủ đô tìm bọn họ, nhất định đói Đúng vậy, không ai ngờ được rằng Thẩm Tinh vậy mà lại bỏ qua cơ hội nhập học của năm nay, định sang năm sẽ thi lại.
Hành động này của cậu đã khiến cho những thí sinh thi đại học không đỗ được ở bên này thực sự tức chết rồi, bọn họ trông chờ đến mòn mỏi còn chưa nhận được tin trúng tuyển nào, còn cậu đỗ được một trường rồi mà lại không nhập học, thực sự quá là kiêu ngạo rồi. Chỉ có Thẩm Tiểu Vũ là sau khi nghe xong được quyết định này của Thẩm Tinh liên cảm thấy tiểu tử này sau này nhất định sẽ làm được chuyện lớn.
Nghị lực cùng với sự quyết đoán này thực sự không phải điều người bình thường có thể có được.
Hơn nữa điều khác biệt nhất của kỳ thi vào đại học thời này so với thời sau chính là không cần phải đến một năm mới được thi tiếp, mà là qua nửa năm sau là có thể thi tiếp được rồi.
Đây là thời gian duy nhất mà khoảng cách của các lân thi đại học lại nhanh đến vậy.
Hiện tại đã là hai tháng rồi, đợi đến tháng bảy năm 78 cuộc thi vào đại học sẽ mở lại.
Tương đương với việc Thẩm Tinh chỉ cân chờ nửa năm nữa là đủ rồi. Thẩm Tiểu Vũ không thể nói tình huống phát sinh sau đó cho cậu nghe được, vậy nên sau khi biết Thẩm Tinh thi lại cũng chỉ có thể cổ vũ cậu một phen, cô kêu cậu luôn chuẩn bị sẵn sàng.
Dù sao cơ hội sẽ luôn dành cho những người có chuẩn bị.
Sau khi máy kéo đi xa rồi thì Thẩm Tinh liền xoay người quay về.
Thời điểm ôn thi năm ngoái, cậu đã chép được rất nhiều tài liệu cùng với bài thi, lại tự mình thi thử một lần vào đại học, cậu cảm thấy dù có thi thêm lần nữa, bản thân chắc chắn cũng vẫn sẽ thi thật tốt! Hai người Thẩm Gia Dương và Thẩm Uyển dẫn theo năm đứa nhỏ, sau khi đến trấn trên, lại đón xe lên thị trấn, lên thị trấn rồi thì tiếp tục ngồi xe lửa lên thủ đô. Ngoài Thẩm Tiểu Vũ ra thì bốn thiếu niên kia đều là lần đâu được ngồi xe lửa, tâm trạng vô cùng kích động.
Xe lửa thời này đều là xe lửa có màu xanh lá, nhưng giá phiếu thì thực sự không rẻ chút nào.
Chỉ là vé xe đi tới thủ đô thôi cũng tốn mất nửa tháng tiên lương của một công nhân rồi, đối với người dân quê mà nói thì thực sự quá đắt, vậy nên sau khi học đại học mỗi năm nghỉ đông và nghỉ hè mới vê được. Không những vất vả phiền toái mà còn rất đắt!
Gia cảnh của nhà họ Thẩm ở nông thôn cũng đã rất lợi hại rồi, hơn nữa những đứa nhỏ khác vì thi tốt nên đều có thưởng, tiền vé đối với bọn họ coi như vẫn trong phạm vi chấp nhận được.
Tiên thưởng phát đến tay mấy đứa nhỏ, người lớn trong nhà không ai cần hết, toàn bộ đều cho con mình giữ.
Tuy lãnh đạo nói đỗ đại học không những không phải mất tiên mà còn được trợ cấp, nhưng di ra bên ngoài mà trong tay không có tiền thì không được, tuy những gì cần thiết trong nhà đã chuẩn bị hết rồi, nhưng có ít đồ phải mang di xa như vậy cũng không tiện cho lắm. Vậy nên sau khi tới thủ đô phải tự mình đi mua ít đồ, vậy nên đương nhiên phải tiêu tiền rồi.
Dù sao mấy đứa nhỏ trong nhà không phải người tiêu tiền linh tinh, tiền thưởng kiếm được từ chính sức lực của mình, để bọn họ cam cũng không có vấn đề gì het. Đến cả chị dâu cả Thẩm tính cách keo kiệt soi mói nhất cũng không do dự nhiều trong chuyện này.
Như vậy có thể thấy được con mình đỗ đại học khiến bà ấy vui đến mức nào.
Thẩm Gia Dương kêu vợ mình dẫn mấy đứa nhỏ trông chừng hành lý, còn bản thân hắn thì đi mua phiếu. Thời gian này những người quay vê thành phố, đi học đại học, tất cả đều phải ngồi ở nhà ga, vậy nên ở đây có rất nhiêu người.
bea4f3