Chương 448: Chương 448
Chương 448: Chương 448Chương 448: Chương 448
Chuong 448: Chuong 448 Sau khi hắn mua được phiếu quay về rôi lại phải đợi ở nhà ga tiếp, phải đợi đến số tàu của mình mới đi được.
Sau đó cả nhà mang theo hành lý mà lên xe lửa.
Quá trình này không phải Thẩm Tiểu Vũ muốn lắm lời, nhưng thực sự rất giống với thời gian cao điểm ở thời cô vậy, quả thật có thể biến người thường thành bánh thịt, cô còn bị người dẫm lên chân mấy lân, thực sự đau chết cô rồi!
Bản thân khó chịu đi theo phía sau cha mẹ cô, phải đi đến ba bốn toa xe mới tìm được vị trí của mình. Thẩm Tiểu Vũ đi qua đó liền vội vàng ngồi xuống, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm...
Bọn họ có tổng cộng bảy tấm phiếu, trong đó có hai tấm là ngồi cùng một chỗ, cũng có ba tấm ngồi cùng một chỗ, có lẽ vì lo lắng cô là con gái, vậy nên cha mẹ cô liên để cô ngồi cùng, còn lại hai tấm cùng một chỗ, cho Thẩm Bình Thẩm An một chỗ, còn lại cho cặp sinh đôi một chỗ, như vậy là vừa vặn luôn rồi.
Các vị trí cách nhau cũng không quá xa.
Thẩm Gia Dương ngồi gân sát đó, chỉ cân ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy được bốn đứa nhỏ, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn nhiều, dù sao cách nhau gân như vậy, có chuyện gì cũng có thể kịp lúc mà phát hiện để xử lý.
Thẩm Uyển chân đi lảo đảo mang ấm nước ra, đưa cho con gái đang ngồi cạnh mình: "Tiểu Vũ, con có muốn uống nước không?”
Rõ ràng thời tiết đang rất lạnh, còn là vào cuối mùa đông, nhưng sau khi len lỏi qua từng toa xe lửa, mọi người đều đã đổ mồ hôi hết cả rồi. Quả thực miệng lưỡi của Thẩm Tiểu Vũ đang rất khô, cô cũng không có ý định từ chối, nhận lấy uống mấy ngụm rồi cũng đưa cho mẹ mình: "Mẹ, mẹ cũng uống chút nước đi ạ.'
Thẩm Uyển gật gật đầu, uống mấy ngụm rồi đưa cho Thẩm Gia Dương.
Sau đó đưa luân phiên qua cho bốn thiếu niên kia rồi mới về đến tay mình.
Người đợi ở nhà ga còn chưa lên hết, vậy nên bây giờ người người đang không ngừng đi lên xe lửa, cùng với tiếng la của phục vụ, trong xe quả thực giống như cái chợ vậy, ôn ào vô cùng!
Thẩm Tiểu Vũ ngồi trong chốc lát, bản thân cô đang cảm thấy rất buồn chán, nhịn không được mà mở cửa sổ ra.
Thấy sắc mặt của cô không được tốt cho lắm, Thẩm Uyển không khỏi lo lắng mà đưa tay ra sờ trán cô: "Sao vậy, con thấy không thoải mái sao?"
"Cũng không phải đâu mẹ, chỉ là có chút khó chịu thôi ạ.' Thẩm Uyen thu tay lại, an ủi cô mà nói: "Đợi lát nữa xe lửa bắt đầu chạy sẽ tốt hơn thôi."
Thẩm Tiểu Vũ cũng chỉ đành gật đầu: 'Vâng ạ.
Cô thực ra đúng là có chút không thoải mái như vậy, nhưng không phải quá mức thì sẽ không nói ra khiến mẹ mình lo lắng, đời trước có ngồi qua xe lửa rồi cũng không có việc gì hết, cảm thấy đời này bản thân thực sự quá yếu ớt rồi! Đợi tâm mười phút sau, xe lửa cuối cùng mới khởi động.
Sau khi xe chạy rồi, cửa sổ còn có gió, Thẩm Tiểu Vũ cuối cùng mới thoải mái hơn một chút.
Đối diện với chỗ của Thẩm Tiểu Vũ cũng là một cặp vợ chồng, hai người còn ôm một đứa bé.
Có thể là sau khi xe lửa chạy rồi, đương nhiên có chút nhàm chán, người phụ nữ liền nói chuyện với Thẩm Uyển.
"Chị, chị đi đâu đó?”
Thẩm Uyển liếc nhìn con gái mình một cái, thân sắc có chút kiêu ngạo mà nói: "Bọn chị đi thủ đô, đưa con trai và con gái đi học đại học.'
Dù có nói bao nhiêu lan vê chuyện này thì vẫn rất đáng để tự hào. Người phụ nữ nghe vậy lập tức kinh ngạc nhìn Thẩm Tiểu Vũ một cái: “Đây là con gái chị sao?”
Hỏi như vậy là bởi vì nếu không phải Thẩm Uyển nói vậy thì cô ấy thực sự không nghĩ hai người bọn ho la hai me con.
Bộ dạng Thẩm Tiểu Vũ rất cao, khí chất còn rất thành thục, vừa nhìn là biết là một cô gái trưởng thành. Mà Thẩm Uyển đã nhiều năm chưa từng chịu quá nhiều khổ sở, sau khi ra ở riêng lại càng thoải mái hơn, năm nay cũng chỉ mới khoảng ba mươi lăm tuổi, từ diện mạo mà nhìn, cô ấy còn trẻ hơn cả tuổi thật của mình.
bea4f3