Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 456 - Chương 456: Chương 456

Chương 456: Chương 456 Chương 456: Chương 456Chương 456: Chương 456

Chuong 456: Chuong 456 Bà ấy nói với vẻ mặt yêu mến: "Đây là Tiểu Vũ đúng không, bác nghe Đường Kế An kể về cháu không dưới một lần rồi, vẫn luôn muốn nhìn thấy cháu, bây giờ cuối cùng cũng được trông thấy tận mắt rồi đây.

"Bộ dạng cũng rất là xinh đẹp." Tiêu Tĩnh thể hiện tình yêu mến không chút che giấu mà nói: "Kế An nhà bác gây ra cho nhà cháu không ít phiền toái rồi đúng không, vê sau cháu học đại học ở thủ đô rồi, phải thưởng xuyên tới nhà chơi đó, coi nơi này như nhà của mình đi, nhất định không được khách khí đâu đó có biết chưa?"

Bà ấy thật ra vẫn luôn muốn có con gái, tiếc là chỉ sinh được một người con trai mà thôi!

Sinh xong con trai rồi, một phần bởi vì sức khoẻ không được tốt nên không thể nào sinh thêm được nữa.

Vậy nên nhìn thấy cô con gái đáng yêu của nhà người ta lại khiến bà ấy càng thêm mong muốn có con gái.

Hiện tại cuối cùng cũng có cô con gái để bà ấy yêu chiều rồi, trong lòng bà ấy không khỏi kích động, dù bây giờ không phải con gái bà ấy thì vê sau nhất định cũng phải là con gái bà.

Không phải bà ấy đột nhiên mà nghĩ như vậy đâu.

Bà ấy như thế cũng là dựa vào hiểu biết của mình với con trai mà thôi.

Ánh mắt cùng với thần sắc ôn nhu của con trai mỗi lân nhắc đến tên Thẩm Tiểu Vũ lại khiến cho bà ấy khó mà không nghĩ nhiều được. Từ lúc quay vê thành phố đến giờ, người được anh nhắc đến nhiều nhất vẫn là Thẩm Tiểu Vũ, vậy nên dù con trai từ trước đến giờ chưa từng đề cập với bà ấy ve vấn đề này, nhưng bà ấy vẫn nhìn ra được không ít điều.

Hiện tại được tận mắt nhìn thấy Thẩm Tiểu Vũ, bà ấy lại càng tin tưởng vào mấy suy nghĩ của mình hơn.

Cô gái này rất có khả năng về sau sẽ thành con dâu bà ấy, không, dựa vào tính cách của con trai minh thi nhat dinh phai la con dau bà ấy mới đúng!

Vậy nên cô gái này về sau cũng có thể coi như con gái của bà ấy rồi. Bà ấy trước tiên làm thân với cô trước chắc cũng không có gì là quá trớn đâu nhỉ?

Đối với thái độ của Tiêu Tĩnh, Thẩm Tiểu Vũ không có chút nào giống như bị dọa sợ.

Từ nhỏ đến lớn, có không ít người có thái độ thân thiết với cô như vậy, Tiêu Tĩnh tuy rằng nhiệt tình, nhưng không quá trớn, rất vừa vặn khiến người ta cảm nhận được sự nhiệt tình của bà ấy chứ không cảm thấy quá trớn chút nào.

Vậy nên cô cũng gật đầu chiều theo ý bà ấy: "Vâng ạ." Du sao co toi hay khong thi van phải xem xét tình huống, nhưng trước tiên đồng ý thì vẫn không có ảnh hưởng gì hết.

Tiêu Tĩnh thấy vậy thì càng vui vẻ, lại nói thêm mấy câu với Thẩm Tiểu Vũ, sau đó lại quay đầu nói chuyện với Thẩm Uyển, nói chuyện con cái, chuyện người nhà, những chuyện mà phụ nữ có hứng thú, vừa tự nhiên mà cũng không cố ý chỉ nói đến chuyện của Thẩm Uyển, hai người mẹ rất nhanh liền tán gau vui vẻ với nhau.

Mãi cho đến khi tới giờ ăn cơm mới ngừng.

Mọi người ngồi vây quanh trên chiếc bàn ăn lớn, nếp nhăn trên mặt của ông Đường dường như dẫn ra rất nhiều, ông ấy rất thích không khí náo nhiệt như thế này. Vậy nên lúc ăn cơm, ông ấy cứ luôn kêu mấy đứa nhỏ học ở thủ đô vê sau phải thường xuyên tới nhà ông ấy chơi.

"Anh Kế Minh và anh Kế An của mấy đứa cũng đang học đại học, à đúng rồi, còn là học cùng trường với Tiểu Hữu và Tiểu Vũ, đến lúc đó ở đại học gặp chuyện gì cứ đến tìm bọn họ, không được ngại phiền có biết chưa?"

Ông Đường vừa nói ra, người của nhà họ Thẩm lập tức biết Đường Kế Minh cũng là sinh viên của đại học Bắc Kinh.

Hắn ta từ đầu đến cuối đều rất im lặng trâm ổn, càng không nói gì nhiêu, vậy nên không được người ta để ý cho lắm. Hiện tại sau khi được ông nội nhà mình nhắc đến tên, hắn ta mới cười nói: “Đúng vậy, anh cũng là học sinh của đại học Bắc Kinh, đợi sau khi khai giảng thì chúng ta cũng là bạn học rồi."
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment