Chương 457: Chương 457
Chương 457: Chương 457Chương 457: Chương 457
Chuong 457: Chuong 457 Về phần ông nội kêu hắn để ý bọn họ một chút, hắn thực ra không ngại chút nào, còn cảm thấy đây chính là cơ hội cho hắn ta thể hiện. Đây không phải đang khiến em họ ở một bên thành bóng đèn sao? Không phải chỉ có mỗi phu nhân Tiêu Tĩnh là phát hiện ra tâm tư của con trai mình.
Nhắc đến nhà họ Đường thì không ai là không biết tâm tư của anh. Hơn nữa Đường Kế An từ trước đến giờ chưa từng che giấu tâm tư này, vậy nên nói vê điều này thì chỉ có thể cho rằng là... Tâm tư của Tư Mã Chiêu, người qua đường đều biết hết! Một người anh họ đủ tư cách sẽ không tranh thủ cơ hội chiếm thiện cảm của vợ tương lai của em họ trước mặt anh.
Đây chính là tâm lý hành động của người anh họ như Đường Kế Minh. Từ biểu cảm trầm ổn của hắn ta sẽ không ai nhìn ra được nội tâm phong phú ở bên trong hắn!
Sau khi đồng ý một câu rồi hắn ta còn hướng ánh mắt về phía em họ mình, Đường Kế An bị ánh mắt đó nhìn nên có chút mờ mịt, không thể nào tiếp nhận được ý tứ mà ánh mắt đó muốn nhắm đến, bị anh họ nhà mình tiếc sắt không rèn được thành thép mà trừng mắt nhìn.
Đường Kế An: "..." Tất cả bọn họ đều không chú ý tới trận giao phong bằng ánh mắt ngắn ngủi này của bọn họ.
Đợi khi ăn cơm xong rồi, người nhà họ Thẩm ở nhà họ Đường phải quay về, dù sao thời gian cũng không còn sớm nữa, bọn họ lại ngồi xe lửa lâu như thế, phải chịu sức ép lớn vậy nên chắc cũng mệt chết rồi.
"Kế An đi tiễn người nhà bọn họ đi!" Ông Đường phân phó trách nhiệm cho cháu trai mình.
Không ngờ rằng câu trả lời của Đường Kế An còn đi trước ông Đường một bước rồi, anh nói với người trong nhà: "Mấy ngày sau con cũng sẽ tạm thời ở bên đó, tranh thủ còn vài ngày nữa là khai giảng rồi, con muốn dẫn bọn họ đi xem qua, ở lại bên kia sẽ càng thuận tiện hơn."
Lúc này Phu nhân Tiêu Tĩnh nghe vậy xong ánh mắt liên sáng ngời, còn nhanh hơn cả cha chồng của mình: “Đương nhiên là nên như vậy rồi, dẫn người nhà Tiểu Vũ đi mua sắm đi, trong nhà cũng không có gì can đến con làm hết, cứ yên tâm mà đi di
Cả nhà này dường như cũng có tương quan với tương lai của con trai bà ấy.
Hiện tại nếu có thể giúp đỡ thì cứ giúp đỡ nhiêu một chút.
Thẩm Gia Dương vốn đang định từ chối, nhưng mẹ ruột người ta đã đồng ý vui vẻ như vậy rồi, nếu như hắn còn từ chối nữa thì chẳng khác nào đang tự kiêu. Hơn nữa phản ứng của ông Đường sau đó cũng là gật đầu đồng ý, vậy nên hắn liên yên lặng nuốt lại lời từ chối vào trong.
Tâm tình của Đường Kế An sung sướng nói với Đường Kế Minh: "Anh, anh đi tiễn bọn em ra ngoài di
Nếu không anh lái xe qua đó rồi thì sẽ không có ai lái xe quay về được.
Đường Kế Minh còn có thể nói gì được nữa đây?
Đương nhiên là phải đồng ý rồi.
Cứ như vậy, trong gara xe bị thiếu mất một xe, lúc lên xe, bốn thiếu niên ngồi một chỗ ở bên dưới, Thẩm Tiểu Vũ ngồi cùng Thẩm Uyển còn có Đường Kế An ngồi ở phía sau, Thẩm Gia Dương vẫn ngồi ở ghế phó lái, như vậy cũng coi như miễn cưỡng mà đi được. Sau khi đưa người tới tứ hợp viện rôi Đường Kế Minh cũng không xuống xe mà an vị trên xe chào hỏi người nhà họ Thẩm rồi chạy xe rời đi luôn.
Mà sau khi quay về nơi ở rồi, Đường Kế An cũng không tiếp tục lôi kéo ai nói gì nữa mà để bọn họ nghỉ ngơi cho tốt.
Ngày mai sẽ dẫn bọn họ dạo quanh thủ đô, hoặc muốn tới tham quan trường đại học tương lai mình sẽ tới học đều được hết!
Mấy thiếu niên lúc nào cũng tràn đầy sức lực, nhưng sau khi mệt mỏi rồi cũng rất nhanh liền rơi vào giấc ngủ. Mấy thiếu niên sau khi quay về phòng, không bao lâu đã ngủ say hết với nhau rồi.
Hai vợ chông Thẩm Gia Dương và Thẩm Uyển ở cùng một phòng, hai người quay về đó liền lam ba lẩm bẩm một hồi với nhau, chủ yếu là Thẩm Uyển nói, Thẩm Gia Dương nghe.
bea4f3