Chương 472: Chương 472
Chương 472: Chương 472Chương 472: Chương 472
Chuong 472: Chuong 472 Dù sao dựa vào đời trước của Đường Kế An, người cha vợ này của Đường Kế An đều là làm giàu từ thành phố.
Lúc anh và vợ sắp kết hôn, cha vợ mới từng bước phát triển đến thủ đô, đời này đương nhiên anh lại không nghĩ như thế, sớm đến phát triển ở thủ đô, dù suy nghĩ theo góc độ nào cũng không cảm thấy điều này có hại.
Thẩm Gia Dương đã nói qua là sẽ suy nghĩ cẩn thận.
Dù sao Đường Kế An nói rất đúng.
Sau cơ hội cho mấy đứa nhỏ đi báo danh, hắn liền tranh thủ đến đây mấy ngày, một là dẫn theo vợ con đến thủ đô chơi một chút, hai là mượn cơ hội để khảo sát thị trường và hoàn cảnh của thủ đô, khảo sát xong rồi, cuối cùng hắn cũng phải đưa ra quyết định.
Chính là phải quay về nhà làm vững vàng thêm nền móng trước, vài năm nữa sẽ đến thủ đô để phát triển.
Đây chính là quyết định được đưa ra sau khi hắn đã suy nghĩ kỹ càng rồi.
Đầu tiên sau khi khảo sát xong, hắn phát hiện đây chính là thành phố trung tâm của cả quốc gia, nhưng hiện tại chính sách còn chưa khai thông sáng sủa, hơn nữa mười năm hỗn loạn chỉ vừa mới chấm dứt, hiện tại kinh tế của cả nước còn chưa thể đi lên. Nếu như muốn làm nghề bất động sản ở thủ đô, vậy thì thời cơ vẫn chưa quá thích hợp.
Sau đó bởi vì nhà hắn là nhà duy nhất có đến năm sinh viên đỗ đại học, mỗi người còn học ở những đại học danh tiếng khác nhau của thủ đô, ở dưới quê hay thị trấn thì đều cực kỳ có tiếng, lãnh đạo cấp trên cũng bởi vì điều này mà nguyện ý nể nang hắn vài phần. Vậy nên đối với sự nghiệp của hắn thì cũng nguyện ý cho hắn một ít chính sách duy trì.
Ít nhất sau khi mấy đứa nhỏ có kết quả đỗ đại học rồi, hắn ở thị trấn làm việc, cảm nhận không giống như lúc trước nữa.
Vê phương diện phê duyệt, tiếp công pha bột, mọi thứ đều thuận lợi hơn lúc trước rất nhiều.
Hiện tại bỏ mặc thị trường của quê hương kia, đối với Thẩm Gia Dương mà nói thực sự rất đáng tiếc, cũng không được sáng suốt cho lắm.
Vậy nên hắn mới muốn mượn lý lẽ này, trước tiên xây dựng nền móng ở quê hương trước đã, đồng thời tích trữ góp nhặt từng chút của cải, sau đó nếu muốn đến thủ đô để phát triển sự nghiệp thì cũng có đủ tài chính cùng với kinh nghiệm. Đường Kế An sau khi nghe xong những suy nghĩ này của Thẩm Gia Dương, lúc này cũng sẽ không nói gì nhiều nữa.
Vài năm trôi qua rất nhanh, đến lúc đó chắc chắn chính sách của nhà nước sẽ đổi mới và tích cực nhiều hơn, những suy nghĩ của Thẩm Gia Dương đều rất có lý, đợi thêm hai ba năm nữa coi như không có vấn đề gì hết.
Vậy nên chuyện này cứ vậy mà định.
Thẩm Tiểu Vũ nghe được từ đầu đến cuối, cảm thấy bản thân cũng không thể đưa ra được lời khuyên gì tốt trong vấn đề này, tuy rằng cô mang theo ký ức của thế hệ sau mà sống lại đã là rất có ưu thế rồi.
Nhưng chỉ đạo người khác trong chuyện mà mình không hiểu gì, thế thì chẳng khác nào người ngoài nói chuyện không phải chuyên ngành của mình rồi, như vậy trông sẽ buồn cười chết mất.
Nhưng không có nghĩa là cô không làm gì hết. Trước khi cô quay lại trường học, cô cũng đã nói qua với mẹ mình, kêu bọn họ sau khi quay về nhà thì mở tủ đầu giường, bên trong có một cái hòm không lớn không nhỏ, trong đó có thứ gì đó mà cô đã cất vào trước khi tới thủ đô, chính là ít trang sức cùng với vật phẩm quý giá có thể đổi lấy tiền, nói là muốn đưa cho cha đổi lấy tiền để khởi nghiệp!
Coi như cô có chút tâm ý.
Dù sao có một siêu thị lớn như vậy ở bên mình, bên trong vậy mà có rất nhiều thứ chưa từng dùng qua. Nếu không cần thì không dùng cũng được, nhưng hiện tại cô còn đang trong giai đoạn xây dựng sự nghiệp, có nhu cầu rất cao đối với tiên bạc.
bea4f3