Chương 473: Chương 473
Chương 473: Chương 473Chương 473: Chương 473
Chuong 473: Chuong 473 Tuy rằng cha cô chưa bao giờ than vấn với công việc, nhưng cô vẫn nhìn ra được một chút khó khăn của cha, vậy nên mới đưa ra ý kiến giúp sức về vấn đề này.
Vợ chồng bọn họ sau khi quay về mở chiếc hòm trên tủ đầu giường, nhìn những thứ ở trong đó... tâm tình thấy thế nào thì tất nhiên không cần phải diễn tả nhiều lời rồi.
Thẩm Tiểu Vũ tự mình nghĩ vê vấn đề này, suy nghĩ lại ngày càng trì độn hơn, quyết định vùi đầu vào chăn mà bắt đầu đi ngủ.
[Chú thích: Trì độn: Chậm chạp và kém thông miinh. | Những người khác ở ký túc xá cũng không thức quá lâu, nhỏ giọng nói chuyện với nhau trong chốc lát rôi cũng đi ngủ luôn.
Cả ký túc xá rất nhanh liền trở nên im ắng.
Ngày đầu tiên sống ở ký túc xá trường cứ vậy mà trôi qua một cách êm đẹp.
Buổi sáng lúc tỉnh lại, đầu óc Thẩm Tiểu Vũ còn hơi mơ hồ, theo bản năng đưa tay ra nhìn đồng hồ, đã là bảy giờ rồi...
Đồng hồ này là vì phải đến trường nên cô cố ý mua, thời này chưa có điện thoại di động nên đồng hồ lại càng quan trọng hơn.
Ít nhất thì Thẩm Tiểu Vũ cảm thấy được thứ này rất cần thiết, vậy nên lúc cần mới không để ý nhiều mà chọn mua ngay một cái.
Sau khi xem giờ xong cô lại rụt tay về.
Bây giờ mới là sáng sớm, thời tiết lại rất lạnh, thực sự rất dễ mà lưu luyến muốn ở lại giường.
Thẩm Tiểu Vũ nằm trên giường, cọ qua cọ lại một hồi lâu mới đứng dậy, may mà hôm nay vẫn còn chưa chính thức di học, sáng sớm cũng chỉ có một buổi lễ được tổ chức, vẫn là chín giờ mới bắt đầu, lúc này rời giường cũng không được tính là muộn.
Buổi lễ chủ yếu là để sinh viên và lão sư nhận biết nhau một lát, ban cán bộ phải tuyển cũng đã tuyển xong rồi, rất nhiêu chuyện vặt vãnh liên quan đến học hành đã được giải quyết trước khi tiến hành buổi lễ, để tránh công cuộc học tập của về sau khó mà được triển khai. Sau khi rời khỏi lớp chăn kín đáo của mình, lại dùng nước ấm rửa sạch mặt, cô liên cùng mấy bạn cùng phòng ký túc xá ra khỏi cửa. Vừa mới ra khỏi ký túc xá, Thẩm Tiểu Vũ liền nhìn thấy Đường Kế An đang đứng cách đó không xa. Lúc này cô vừa mới ra khỏi cửa đã nhìn thấy anh, cũng không biết anh đã đợi ở đây bao lâu rồi, cô quay ra chào bạn cùng phòng của mình rồi chạy qua đó luôn.
Lúc chạy đến gần đó rồi, Thẩm Tiểu Vũ có hơi đau lòng mà nói: "Anh đợi ở đây có lâu chưa?" Đường Kế An lắc đầu: "Chưa lâu lắm đâu."
Thấy cô không tin mình cho lắm, liên đưa tay mình ra hướng lên mặt cô mà sờ vào: “Không lừa em đâu, tay anh vẫn còn ấm lắm nè, thực sự là đợi chưa lâu lắm đâu." Nói là ấm thì có hơi quá, nhưng không quá lạnh là được.
Thẩm Tiểu Vũ miễn cưỡng mà tin lời anh nói, nhưng vẫn than thở: "Anh không cần tới đây để đợi em đâu, em di với bạn cùng phòng cũng biết đường rồi mà."
Đường Kế An chỉ cười không nói gì.
Đây không phải là vấn đề biết đường hay không biết đường.
Khó khăn lắm mới cùng đỗ được đại học với nhau, anh đường nhiên muốn tranh thủ cơ hội được cùng cô học tập, cũng hưởng thụ loại cảm giác không dễ gì có được này, vậy nên coi như không nghe thấy tiếng than thở nhỏ của Thẩm Tiểu Vũ, cứ vậy mà chuyển đề tài.
Hai người vừa nói chuyện vừa cùng đi với nhau, tuy răng không học cùng chuyên ngành, cũng không học cùng phòng với nhau, nhưng đều học chung một tòa nhà, ăn cơm cũng cùng chỗ với nhau.
Vậy nên ngoài thời gian lên lớp ra, thời giác khác muốn ở cùng nhau đều có cơ hội.
Hồ Vân ở đăng sau thấy vậy thì cười lắc đầu, cảm khái nói: "Như vậy mà còn nói không phải người yêu của nhau? Anh em cũng không chăm sóc nhau đến mức này đâu! Dù hiện tại không phải thì vê sau cũng sẽ như vậy thôi!"
Đây một phần là vì Thẩm Tiểu Vũ đang không có ở đây nên cô ấy mới nói như vậy.
bea4f3