Chương 510: Phiên ngoại 6
Chương 510: Phiên ngoại 6Chương 510: Phiên ngoại 6
Chuong 510: Phien ngoai 6 "Đúng vậy, dạy xong khóa này cô phải về dưỡng thai rồi, bụng cũng đã được bảy tháng, nhiều nhất là khoảng hai tháng nữa sẽ sinh, đợi sau khi cô sinh xong chắc chắn sẽ quay lại dạy, đến lúc đó không chừng có thể tiếp nhận khóa của mấy em tiếp đó."
Bản thân cô đã nói sẽ quay lại dạy, câu nói này cũng đủ để trấn an mấy sinh viên rồi.
Cô vừa mới nói xong trong chốc lát, có một sinh viên liên to giọng nói: "Tránh ra tránh ra hết đi, sư bá đến đón người rồi.'
Hai chữ sư bá này vừa được nói ra, tất cả mọi người đều biết đó là ai. Thẩm Tiểu Vũ thuận thế mà nhìn qua, quả nhiên Đường Kế An đã tới đón cô rồi.
Đám sinh viên vừa rồi còn vây quanh thành một đám lập tức đứng gọn thành hàng, Đường Kế An đi thẳng tới, một tay cầm quyển giáo án trên bàn lên, một tay giúp dìu Thẩm Tiểu Vũ, cúi đầu nhìn cô: "Có thể đi được rồi chứ?"
Hiện tại anh đã là một người đàn ông trưởng thành rồi.
Vừa anh tuấn vừa cao ráo, đi trong trường học nổi bật vô cùng.
Bởi vì anh là sinh viên đã tốt nghiệp ở trường, sau khi tốt nghiệp lại thường xuyên ra vào trường học, những người quen trong trường đều biết đây là chồng cô, những giảng viên lớn tuổi thi thoảng còn có thể trêu ghẹo bọn họ.
"Ừ, có thể đi được rồi." Thẩm Tiểu Vũ thấy có hơi buồn cười.
Chính là bởi vì xưng hô sư bá kia. Những sinh viên kia đều gọi cô là cô giáo, sau khi biết người nọ là chồng cô rồi, lại thực sự không biết nên gọi anh là gì, cuối cùng nghĩ đến nát óc mới nghĩ ra được xưng hô sư bá này, tuy rằng không quá thích hợp, nhưng vẫn là có còn hơn không.
Thẩm Tiểu Vũ cứ nghe là lại thấy buồn cười, vì xưng hô này chẳng hợp với anh chút nào!
Đường Kế An lại rất hài lòng với cách gọi này, vợ anh là cô giáo, còn anh là sư bá, không có vấn đề gì hết!
Nghe vợ nói có thể đi được rồi, lúc này anh mới dìu cô ra ngoài, những sinh viên xung quanh còn giương giọng hô to: “Chào cô giáo, sư bá, cô giáo dưỡng thai cho tốt nhé, bọn em đợi cô quay vê!" Thẩm Tiểu Vũ ở một bên vừa vẫy tay với bọn họ vừa đi cùng Đường Kế An ra khỏi phòng học.
Đường đi bên ngoài phòng học còn có sinh viên, nhưng nhìn thấy bọn họ đều tự động né tránh, vậy nên hai người rất nhanh đã ra khỏi phòng học, xe đỗ ngay bên ngoài phòng học, đi thêm vài bước là có thể ngồi vào rồi.
Nhưng lần này Đường Kế An lại hỏi vợ mình: "Trực tiếp quay vê sao?" Dù sao lân này quay vê phải ở nhà ít nhất hai ba tháng, anh còn lo lắng cô sẽ có chuyện khác chưa làm xong hết.
Thẩm Tiểu Vũ chậm rãi đi về phía trước, cười trả lời: "Về nhà thôi, em làm xong hết mọi chuyện rồi."
Biết hôm nay phải quay về, cô đương nhiên phải lo liệu hết mọi chuyện rồi, buổi lên lớp vừa rồi kia chính là việc cuối cùng mà cô phải làm, hiện tại có thể nói là không còn việc gì nữa, có thể trực tiếp quay về luôn.
Đường Kế An hiểu rõ rồi thì liền dìu người lên tận xe.
Sau khi anh dìu vợ ngồi lên xe rồi, bởi vì ngồi ở phía sau xe nên rộng hơn chút, sau khi cô ngồi xong, anh còn đưa một hộp cơm còn ấm nóng cho cô: "Mẹ nấu canh gà cho em này!"
Món canh này có thể nói là ngày nào cũng có.
Lúc thì là canh gà, lúc thì là canh cá, đôi khi lại là canh nấm.
Tóm lại đều là những món dinh dưỡng phù hợp với phụ nữ có thai. Thẩm Tiểu Vũ cứ vậy mà nhận lấy canh, sau đó nói với Đường Kế An: "Được rồi, chúng ta đi thôi!"
Xác nhận không còn việc gì nữa rồi, Đường Kế An lúc này mới quay lại vị trí lái xe.
Tốc độ lái xe của anh không quá nhanh mà vừa đủ, Thẩm Tiểu Vũ dù có ngôi phía sau uống canh cũng không lo bị đổ ra, từ khi cô mang thai rồi ngồi xe, anh đều lái xe như vậy.
bea4f3