Chương 511: Phiên ngoại 7
Chương 511: Phiên ngoại 7Chương 511: Phiên ngoại 7
Chuong 511: Phien ngoai 7 Ở trên đường, Thẩm Tiểu Vũ hup một chén canh gà rồi để hộp giữ nhiệt sang một bên.
Đường Kế An một đường lái xe vê đại viện của quân khu.
Hai người xuống xe quay về nhà họ Đường.
Trong nhà hiện tại cũng chỉ có ông lão ở, cha Đường và mẹ Đường đều đã đi làm việc hết, không phải mỗi ngày đều ở nhà.
Ông Đường thấy cháu trai và cháu dâu quay vê, trên mặt liền mang theo ý cười, ánh mắt đảo qua bụng Thẩm Tiểu Vũ, sau khi Thẩm Tiểu Vũ ngồi xuống bên cạnh mình, lúc này mới vui vẻ nói: "Đứa nhỏ trong bụng không làm phiền cháu đó chứ?”
Tuổi của ông lão lớn lắm rồi.
Thân thể cũng không còn quá khỏe mạnh gì nữa.
Nhưng trước sau vẫn đối xử với cô rất tốt.
Thẩm Tiểu Vũ sờ bụng, cười cười gật đầu: "Không có ạ, hai đứa nhỏ này rất ngoan."
Biết ông Đường vô cùng thích hai đứa nhỏ, vậy nên Thẩm Tiểu Vũ ngưng một lúc mới nói: “Sau khi đứa nhỏ được sinh ra rồi còn muốn được ông nội chăm sóc nữa đó ạt"
Ông Đường nghe vậy trực tiếp cười thành tiếng: "Đó là điêu đương nhiên, ông là ông cố nội của tụi nó mà!"
Nghĩ đến hai tháng sau là có hai đứa chắt, ông Đường thực sự nằm mơ cũng có thể cười được.
Sau đó ông ấy lại nhìn đến cháu trai đang ngồi bên cạnh cháu dâu mình, ý cười trên mặt lập tức thu lại, thân sắc bắt đầu trở nên nghiêm túc: "Tiểu Vũ hiện tại đang mang bầu, cơ thể chắc chắn không thoải mái được, cháu làm chồng thì nên chăm sóc vợ nhiều một chút..."
Phiên nhắc nhở này cứ vậy liên tục vang lên không ngừng.
Đường Kế An đương nhiên không thể cãi lại được, chỉ có thể tiếp nhận những gì ông nội mình nhắc nhở, dù sao ông nội cũng là vì vợ anh mà thôi, lần nhắc nhở này anh nghe còn cảm thấy rất vui.
Ba ông cháu ngồi với nhau nói một hồi lâu, ông Đường lúc này đã nói hết những gì cần nói nên dừng lại, sau đó nói với cháu trai: "Được rồi, Tiểu Vũ phải mang nặng, cháu dẫn con bé vê phòng nghỉ ngơi trước di
"Vâng al Đường Kế An trả lời rồi diu vợ mình về phòng.
Sau khi đặt người lên giường rồi, giúp cô cởi giày, để cô ngồi tựa vào đầu giường, bản thân anh cũng xoay người ngôi trên giường, sau đó nhẹ nhàng áp mặt lên bụng cô, một bàn tay đặt lên đó nhẹ nhàng sờ sờ: "Vợ à, vất vả cho em rồi!"
Thấy vợ mình sau khi bụng lớn mà phải chịu đủ loại vất vả khó khăn, Đường Kế An cảm thấy đau lòng vồ cùng.
"Chúng ta có hai đứa nhỏ này là đủ rồi" Đường Kế An ngẩng đầu lên, để vợ có thể nhìn thấy ánh mắt của mình: “Chúng ta sinh xong hai đứa nhỏ này rồi không sinh nữa có được không?"
Tuy rằng kế hoạch hóa gia đình đã được ban bố, nhưng ngoài những nhân viên công vụ phải nghiêm khắc mà chấp hành ra, vẫn có không ít người sinh thêm, sau đó giao nộp tiên phạt.
Đường Kế An không phải nhân viên chính phủ, trong nhà lại không thiếu tiền, nếu muốn sinh thêm thì vẫn có thể được, nhưng anh một chút cũng không muốn vợ mình phải trải qua khó khăn khổ sở này lân nữa.
Thẩm Tiểu Vũ đưa tay ra sờ đầu anh, cười đáp: “Được thôi!"
Sau khi cô mang thai, người vất vả cũng không phải chỉ có mình cô. Chồng cùng với người trong nhà cũng đều lo lắng cho cô, lần này mang thai lại có đến hai đứa nhỏ, coi như cũng tốt, vất vả một lần mà sinh được hai đứa con, bản thân cô cũng không tính toán tiếp tục sinh nữa, suy nghĩ của cô với chồng đều giống nhau, như vậy thì quá là tốt rồi!
Sau khi vê đến nhà, tuy tạm thời không cần làm việc nữa, nhưng vẫn phải tiếp tục học tập.
Dù sao cô ngoài là một giảng viên dạy thay ra thì vẫn là một người học thạc sĩ mài
Những ngày ở nhà thực sự rất nhàn nhã, mỗi ngày đều đọc sách, rồi ở cùng với ông lão, rảnh rỗi thì lại vê nhà mẹ đẻ vài ngày, được nhà mẹ đẻ nuôi nang cho ăn như nuôi heo vậy.
bea4f3