Chương 101:
Chương 101:Chương 101:
Nữ quỷ gật đầu, sau đó bày ra dáng vẻ khổ sở van nài, mắt trào huyết lệ nói: "Cao nhân, những gì tôi biết tôi đều nói cho cô nghe cả tồi, cô tha cho tôi một con đường sống đi!"
Trong lòng Linh Bảo không chút dao động, nhìn ánh mắt tràn ngập hung tính của nữ quỷ này là biết ngay nó không hề thành tâm hối cải, chẳng qua là thấy mình yếu thế hơn nên mới tỏ vẻ yếu ớt cầu xin tha thứ. Mấy chục mạng người, làm sao có thể vì vài câu nói của nó mà xí xóa được.
Cô tóm nữ quỷ bị bùa giấy trói buộc đi về phía mấy người Vi Tuấn, mấy người kia thấy trong tay Linh Bảo giống như đang cầm thứ gì đó, kết hợp với tình cảnh trước sau cũng đoán ra thứ trong tay cô chính là con quỷ làm nhiều việc ác kia, ai cũng sợ tới mức vội vàng chạy tuốt xuống cầu thang.
Linh Bảo cũng không làm khó bọn họ, đứng ở phía trên hỏi: "Camera giám sát của các ông thường bao lâu thì xóa một lần?”
Trả lời cô là người phụ trách trung tâm thương mại: "Camera chỗ chúng tôi là camera giám sát dân sự, thông thường một tháng là xóa rồi."
Một tháng... Có nghĩa là chắc chắn không thể có video giám sát của hai tháng trước.
Nữ quỷ là Địa Phược Linh, không thể rời khỏi tòa nhà, cũng chỉ có thể chờ người đàn ông kia chủ động tới tìm nó. Nhưng mà nó chưa hấp thu đủ mười hồn phách thì người đàn ông kia sẽ không đến đây. Bây giờ sức mạnh của nữ quỷ đều đã bị cô đánh tan, chẳng lẽ phải lấy tính mạng và hồn phách của mười người ra làm mồi nhử sao?
Vốn dĩ cô còn định cho nữ quỷ này xem camera giám sát để chỉ mặt người đàn ông kia, bây giờ ngay cả video giám sát cũng không có, đến manh mối cuối cùng cũng bị chặt đút.
Nghĩ ngợi một hồi, Linh Bảo nói với nữ quỷ: "Để cô ở lại thế gian này chỉ tăng làm thêm tai họa, thôi thì đưa cô vào thông đạo Luân Hồi vậy.
Nữ quỷ này có thể được chọn để tu luyện tà pháp, trên người thể nào cũng sẽ có dấu hiệu người nọ lưu lại, cô không thể đưa nữ quỷ vốn là Địa Phược Linh rời khỏi chỗ này, cũng không thể suốt ngày trông chừng nó, ngay cả lấy nó làm mồi nhử cũng không được. Huống chỉ, cô thu phục nữ quỷ này ở đây, người đàn ông trung niên kia làm người nuôi dưỡng tất nhiên sẽ phát giác ra điều gì đó, không khéo hắn còn bỏ của chạy lấy người.
Hơn nữa nữ quỷ này hung tàn lại có ác niệm khó có thể tiêu trừ đối với sinh linh, không cẩn thận là đi một mạng người. Tốt nhất là để nó vào đạo luân hồi, tiếp nhận hình phạt thích đáng, để tránh lưu lại tai họa ngầm.
Không đợi nữ quỷ đồng ý cô đã trực tiếp mở ra thông đạo Luân Hồi, cô cũng không phải là đang thương lượng với nó.
Trên nóc tòa nhà đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy màu đen, một lát sau, nữ quỷ mà mắt thường không nhìn thấy trong tay Linh Bảo biến mất cùng với vòng xoáy màu đen kia. Mãi một lúc lâu sau Vi Tuấn mới to gan đi về phía trước vài bước, thăm dò hỏi: "Lục đại sư, con quỷ kia..."
"Giải quyết xong rồi, từ nay vê sau sẽ không có người vô cớ tự sát nữa." Linh Bảo trả lời dứt khoát.
Vi Tuấn nghe được lời này lập tức thở phào nhẹ nhõm, ông ấy đã được tận mắt chứng kiến năng lực của Linh Bảo, đương nhiên sẽ không nghi ngờ gì năng lực của cô, không kì kèo đùn đẩy, ông ấy lập tức dẫn Linh Bảo đến văn phòng mở chỉ phiếu.
Linh Bảo được nhận một tấm chi phiếu năm trăm vạn. Vi Tuấn rất hào phóng, Dương Đại Long chỉ chạy loanh quanh không làm gì cả cũng được cho mười vạn. Dương Đại Long tuy rằng không kiếm được bộn tiền nhưng cũng chẳng có chút gì là bất mãn. Trải qua chuyện trường trung học huyện thành bị quỷ ám, ông ta đã hiểu rõ bản thân mình tài cán thế nào, không bao giờ dám tự cao tự đại nữa. Nữ quỷ lần này mạnh hơn nam quỷ kia không biết bao nhiêu lân, ông ta có thể đi theo sau Linh Bảo ăn ké được chút ít đã là may mắn lắm rồi.
Cầm chỉ phiếu năm trăm vạn Linh Bảo cảm thấy có chút phỏng tay, nhiều tiên như vậy, người ta đưa dứt khoát như vậy, cô chỉ bắt một con quỷ có phải là lấy đắt quá hay không?
Nhưng cũng không thể tự đá chén cơm của mình được, thế là Linh Bảo suy nghĩ một chút nói:
"Tòa nhà này của ông chết nhiều người liên tục như vậy, phong thủy đã hỏng từ lâu rồi, nếu ông đã hào phóng, tôi cũng tặng miễn phí cho ông hai lá bùa, cầm lên dán vào hai cái bể chứa nước trên sân thượng để xua đuổi âm khí, tiện thể thu hút tài khí, một tuần sau trung tâm thương mại này của ông dần dần sẽ có thể khôi phục cảnh nhộn nhịp như xưa."
Vi Tuấn cảm kích không thôi, nhận lấy lá búa rồi lập tức cho người đi dán. Sau đó lại cung kính đưa Linh Bảo xuống lầu, còn cho xe đưa cô về đại học F. Tất nhiên, trước đó, ông ấy cũng đã thành công xin được số điện thoại của vị cao nhân này.
Đợi một tuần sau, phát hiện quả thật không ai vô cớ nhảy lầu nữa, buổi tối cũng không xuất hiện tiếng động dị thường như trước kia, Vi Tuấn rốt cục cũng yên tâm, liền dán thông báo ở trung tâm thương mại nói cho mọi người biết, trung tâm thương mại Vân Khai đã mời cao nhân đến làm lễ, vê sau sẽ không xuất hiện chuyện nhảy lầu vô cớ nữa, xin các chủ tiệm hãy yên tâm kinh doanh. Để kỷ niệm sự kiện đáng mừng này trung tâm thương mại sẽ tổ chức một loạt các hoạt động v. v...
Kể ra cũng lạ, trước đây bước vào trung tâm thương mại Vân Khai luôn có cảm giác âm u, làm cho người ta bất giác không muốn tới gần, ông ấy cũng đã thử tổ chức vài sự kiện nhưng đều chẳng đem lại hiệu quả mấy, bởi vì người tới tham gia ít đến đáng thương. Ấy thế mà sau khi Lục đại sư trừ tà xong, số người đến tham gia sự kiện đầu tiên đã gấp hàng chục lần so với trước đây.
Có thể thấy được bùa của Lục đại sư hữu dụng cỡ nào. Vi Tuấn thật sự là càng nghĩ càng cảm thấy may mắn, hận không thể coi vị cao nhân này như tổ tiên mà thờ phụng, ngày lễ ngày tết đều cho người đến đại học F tặng lễ lạt quà cáp các thứ đến là ân cần. Tất nhiên, đây đều là những chuyện của sau này.
Chuyện Linh Bảo trừ tà ở trung tâm thương mại Vân Khai rất nhanh đã lan truyên khắp tòa nhà. Mấy nhân viên bảo vệ cùng với quản lý cấp cao đều được tận mắt chứng kiến kỳ tích lật đổ thế giới quan như thế, căn bản không thể bụm miệng lại được, hơn nữa việc này truyền ra ngoài rất có lợi cho việc khôi phục tình hình kinh doanh của trung tâm thương mại nên Vi Tuấn cũng không hạ lệnh cấm, thậm chí còn có ý khuyến khích.
Vì thế, chưa đến mấy ngày, chuyện trung tâm thương mại Vân Khai mời một cao nhân trẻ tuổi về trừ tà đã lan truyền đến tai khắp các chủ cửa hàng.
Hai nhân viên bảo vệ nói nghe y như thật, hơn nữa không ít người đã tận mắt chứng kiến cô gái nhảy từ độ cao hơn ba mươi tầng lầu xuống mà vẫn bình yên vô sự. Bên phía trung tâm thương mại Vân Khai viện lý do là để phòng ngừa lại phát sinh chuyện ngoài ý muốn nên đã cố ý mời một vị đại sư đến tọa trấn, vừa lúc cứu được cô gái kia.
Vốn dĩ các chủ cửa hàng không ai tin, cảm thấy đây chắc chỉ là thủ đoạn của trung tâm thương mại Vân Khai nhằm giữ chân bọn họ. Nào ngờ nửa tháng trôi qua, việc kinh doanh của trung tâm thương mại Vân Khai này thật sự ngày càng thịnh vượng, hơn nữa cũng không xảy ra chuyện nhảy lầu nữa, mọi người mới phát hiện, lần này trung tâm thương mại Vân Khai không nói khoác, thật sự đã mời cao nhân giải quyết vấn đề.
Người làm kinh doanh thường đều mê tín, vì vậy mọi người bắt đầu tò mò, không biết rốt cuộc họ đã mời cao nhân ở phương nào vê. Hỏi thăm hai nhân viên bảo vệ có mặt ở hiện trường lúc đó mới biết hóa ra cao nhân là một cô gái tuổi còn rất trẻ nhưng bản lĩnh lại vô cùng cao cường.
Nhân viên bảo vệ đầu hói được Linh Bảo cứu, mỗi lần nói đến việc này, trong lòng đều tràn ngập cảm kích, cao nhân chẳng những không so đo thái độ gay gắt của ông ta lúc ban đầu mà còn cứu mạng ông ta, cho nên mỗi lần có người hỏi, ông ta đều ra sức khen ngợi Linh Bảo hết lời.
"Cô gái trẻ... Ông chủ tiệm thịt nướng ngũ vị ngồi hóng chuyện bên cạnh không khỏi nghĩ đến cô gái cửa hàng của mình hỏi thăm chuyện ma ám ở trung tâm thương mại Vân Khai, còn ăn bảy tám trăm xiên thịt nướng hôm làm phép trừ tà.
"Có phải cô gái nước da rất trắng, mắt tròn, còn mặc một bộ quân áo có tai thỏ bằng bông không?" Ông hỏi.
"Đúng vậy, ông gặp Lục đại sư rồi à?" Nhân viên bảo vệ ngạc nhiên hỏi.
Thế mà thật sự là...
Chủ tiệm thịt nướng nghĩ lại những gì cô gái nói khi cô ấy rời đi, cô có nói: "Bệnh của vợ bác, sau này có thể đến tìm cháu.'". Bọn họ đều cho rằng cô nói đùa, hoàn toàn không để trong lòng, nhưng ai mà ngờ được cô gái tuổi còn trẻ này lại là một vị cao nhân bản lĩnh khó lường!
Nếu là cao nhân, vậy thì lúc ấy cô nói đến bệnh của vợ ông, sợ là không phải nghe nói từ miệng người khác mà là nhìn ra được từ tướng mạo của ông. Cao nhân như vậy sao có thể mạnh miệng nói khoác được, có lẽ cô thật sự có thể trị được bệnh ung thư của vợ ông ấy!
Nghĩ tới đây, chủ tiệm thịt nướng nhất thời kích động.
Chủ tiệm thịt nướng tên là Hà Phúc Quý, đã làm trong nghề ăn uống được nhiều năm, vốn cũng có một gia đình hạnh phúc. Hai vợ chồng làm việc rất chăm chỉ, cũng gom góp đủ tiền mua được một ngôi nhà ở thành phố S tấc đất tấc vàng này, nhưng không ai có thể nghĩ rằng một thảm kịch như vậy lại xảy đến với họ, hơn một tháng trước vợ ông ấy bất ngờ được chẩn đoán mắc bệnh ung thư gan giai đoạn cuối.