Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần (Dịch Full)

Chương 116 - Chương 116:

Chương 116: Chương 116:Chương 116:

Dựa theo địa chỉ cùng số điện thoại mà Trương Hạo cung cấp, bọn họ nhanh chóng phái người đến Nam đảo ở vùng phụ cận thành phố S, bao vây lấy căn biệt thự cao cấp, nào ngờ lại phát hiện nơi này sớm đã người không nhà trống.

Hiển nhiên là việc bắt người ở KTV đã bị bạn của Trương Hạo hoặc bố mẹ hắn tiết lộ ra ngoài, dù sao ở thời đại này, muốn báo tin là chuyện vô cùng dễ dàng, chỉ cân một giây là có thể để lộ tiếng gió rồi.

Bên kia chạy trốn rất mau. Cuối cùng Bộ Quốc Phòng cũng chỉ có thể niêm phong tất cả tài sản được sở hữu trên danh nghĩa của bọn họ, bắt giữ một số nhân viên chưa kịp chạy thoát, sau đó truy nã những thành viên chủ chốt với tư cách là phần tử khủng bố.

Xảy ra chuyện như thế, Tê Mục lập tức tự mình tới trường tìm Linh Bảo.

Linh Bảo đeo balo ra khỏi cổng trường thì thấy Tê Mục đang đứng thẳng lưng bên cạnh xe của mình để chờ cô.

"Tê tiên sinh, có việc gì không thể nhắn qua Wechat sao? Trời lạnh như vậy còn phiền anh đi một chuyến..."

Nghe được vài phần oán trách trong lời nói của cô, Tê Mục cười xin lỗi: "Nghe nói cô chuẩn bị thi cuối kì, tôi làm phiền đến việc cô ôn bài rồi sao?"

Linh Bảo gật đầu bừa, tất nhiên không phải là làm phiền việc ôn tập, mà là làm phiên đến việc cô nghiên cứu.

Gần đây cô còn đang làm việc đại sự đấy.

"Hay là chúng ta cùng đi ăn trưa, coi như tôi tạ lỗi với cô?" Tê Mục thử thăm dò hỏi.

Anh quả thực cảm thấy khá hứng thú với Linh Bảo, tuổi còn trẻ nhưng tu vi lại vô cùng cao thâm, ngay đến mấy vị đại sư chuyên nghiệp đã bốn năm chục tuổi cũng không có cách nào bắt quỷ, vậy mà cô lại có thể tóm bọn chúng dễ như trở bàn tay. Có một đạo lý là, học bá nào cũng thích kết giao với người giỏi hơn họ, anh thật sự muốn trở thành bạn bè với cô để có thể thường xuyên bàn luận vê tu luyện.

Cùng ăn cơm chính là một biện pháp lôi kéo người nhanh chóng, cho nên anh mới đưa ra đề nghị này.

"Anh biết ở đây có chỗ nào ăn ngon không?" Linh Bảo hỏi. Nếu anh có thể tìm được cho cô thêm vài quán ăn ngon, cô cũng không ngại tạm gác xuống việc nghiên cứu vài ba tiếng đồng hồ.

Thời gian này Tê Mục vội đến chân không kịp chạm đất, thường xuyên ăn cơm hộp, nào biết chỗ nào ngon với không ngon.

"Để cho cô làm chủ đi, cô tìm quán, tôi mời cơm." Anh tươi cười ôn hòa nhìn cô. Thiên tài đều là những người có chút quái dị, anh thấy tính tình Linh Bảo cũng rất bình thường rồi. Nghe được lời này, Linh Bảo lập tức không còn hứng thú: "Vậy thì không được rồi, đợi lần sau có nhiều người rồi đi ăn cũng được, bây giờ tôi phải ôn bài đây."

Tê Mục cũng không ép buộc cô, đành nói luôn mục đích mà anh đến tìm cô hôm nay.

Chủ yếu là anh muốn nhắc nhở Linh Bảo chú ý an toàn, mấy tên tà tu có tu vi thâm hậu gần như đều đã chuồn hết ra ngoài, theo lời đe dọa của Trương Hạo, lúc trước vì vụ án của quảng trường Vân Khai nên hắn đã báo cáo lên sư môn, sư phụ hắn chắc chắn sẽ phái người đến, đợi lúc đó những người đắc tội với hắn bao gôm anh và Linh Bảo đều không có kết cục tốt đẹp.

Bản thân anh thì không cần lo, bên người anh đều là các cao thủ được cử đến bảo vệ, hơn nữa với thế lực của gia đình anh, người bình thường muốn động đến cũng phải cân nhắc kĩ càng. Nhưng Lục Linh Bảo lại không giống, cô chỉ là một cô gái xuất thân từ gia đình bình dân, có thể cô có một sư phụ cao thâm nhưng anh đã điều tra qua, mấy năm nay cũng không tìm được tung tích gì của vị sư phụ đó, nói không chừng là đã rời trân thế rồi. Như vậy có nghĩa là bây giờ cô hoàn toàn không có chỗ dựa nào cả, rất có khả năng sẽ trở thành đối tượng bị môn phái tà ác kia trút giận, nhằm mục đích giết gà dọa khỉ.

"Các anh xử lý Trương Hạo cùng người ba tiếp tay cho giặc như thế nào rồi?" Linh Bảo hỏi.

"Hiện tại Trương Hạo đã bị hủy toàn bộ tu vi, trong tương lai sẽ bị phán tử hình với tội danh cố ý giết người. Tôi cũng đã trình tài liệu của bố Trương Hạo và tên phó thị trưởng kia lên cấp trên rồi, rất nhanh sẽ có người của Đốc Sát Viện tới bắt họ. Cô yên tâm, sẽ không ai thoát được đâu, kể cả đám người vô cớ nổ súng nhắm vào cô ngày hôm đó."

Nghe được kết quả này, Linh Bảo vô cùng vừa lòng, phàm là quan chức bị Đốc Sát Viện xử lý, hầu hết đều sẽ đi tù mọt gông, như thế cũng được xem là trừng phạt đúng tội.

Báo xong tình hình của đám tà tu, Tê Mục vẫn không yên tâm dặn dò cô:

"Trước khi bắt được hết bọn chúng, cô ngàn lân phải cẩn thận, một khi phát hiện có điêu không đúng thì lập tức gọi điện cho tôi, tôi sẽ phái người tới cứu cô.'

Linh Bảo gật đầu: "Hiểu rồi, để tôi làm mồi nhử, các anh thì ngày đêm chuẩn bị, đến lúc đó chúng ta một lưới tóm hết bọn chúng!" Cô còn đang lo mấy kẻ đó không tới gây phiên phức cho cô đây, một khi bọn chúng dám bước đến, cô lập tức tung lưới bắt mẻ cá lớn.

Tề Mục nhìn khuôn mặt bánh bao đáng yêu của cô gái trước mắt, thấy cô không chút cảm nhận được nguy hiểm thì càng không yên tâm, sau khi hạ quyết tâm một hồi thì lấy ra một miếng bài gỗ nhỏ vô cùng tinh xảo, đưa cho cô:

"Đây là bùa phòng ngự cực phẩm mà sư phụ cho tôi, có thể đỡ được ba lần công kích của cao thủ tầng thứ ba, vào thời điểm quan trọng có thể giúp cô tìm được cơ hội chạy trốn."

Linh Bảo cầm lấy nhìn một cái, phát hiện miếng bài gỗ này chứa vô số linh khí, so với bùa bình an cô vẽ thì không kém là bao.

Cô không hiểu cách phân chia cảnh giới của người phàm, cũng không biết cao thủ tâng thứ ba đáng sợ cỡ nào, chỉ âm thầm kinh ngạc vì không ngờ tới ở thế giới của người phàm cũng có cao thủ đạt được trình độ ngang bằng với cô hiện giời Mặc dù bây giờ cô mới khôi phục được một nửa lực lượng của trước kia, nhưng một người phàm có thể tu luyện đến cảnh giới ngang với cô đã là chuyện kinh hãi thế tục rồi, dù sao thì linh khí của thế giới bây giờ cũng vô cùng khan hiếm.

Có điều hình như cô đã hiểu sai ý của anh, cô cho rằng Tê Mục nguyện ý đưa linh phù cho một người lạ như cô, chắc hẳn cũng không khác gì lúc cô tiện tay vẽ một đống phù y hệt nhau cho những người mua bùa của huyện, cũng xem nhẹ hai từ "cực phẩm.

Cho dù sư phụ của Tề Mục là cao thủ đỉnh cấp nhưng để vẽ ra được một linh phù như vậy cũng phải dựa vào số phận, trong vô vàn tấm mới có được một tấm như thế này.

Thấy Tê Mục không có ý đồ xấu, ngược lại còn thực lòng quan tâm đến cô, Linh Bảo liền nhận lấy tấm bùa phòng ngự kia, dự định khi nào có thời gian rảnh thì lấy ra nghiên cứu.

"Cảm ơn anh, hôm khác anh gọi mấy đồng nghiệp của anh đi cùng đi, tôi mời các anh ăn ngon." Cô tủm tỉm cười, thái độ với Tê Mục cũng thân thiết hơn trước rất nhiều.

Tê Mục nhận ra cô đối xử với mình đã mềm mại hơn, cảm thấy hành động khi nấy vô cùng đáng giá.

Tiễn Tê Mục xong, Linh Bảo tiếp tục trở về phòng ngủ nghiên cứu đồ của mình, đến cơm cũng không ăn.

Nguyên nhân chủ yếu là do mấy ngày trước lúc cô thi triển pháp thuật đọc kí ức của Trương Hạo thì cảm thấy vô cùng mệt mỏi, loại cảm giác vô lực khi đó làm cô nhận ra mình không được suốt ngày trâm mê thưởng thức đồ ăn nữa, mà nên nghiêm túc tìm cách tăng tu vi của mình lên.

Bây giờ tự nhiên biết được sư phụ của Tề Mục có thể là một cao thủ không thua kém gì mình, mà ngành đặc thù của quốc gia có khi còn có nhiều lão già lợi hại hơn sư phụ của Tề Mục, suy nghĩ này khiến cô sinh ra cảm giác gấp gáp.

Lỡ như trong tương lai phải đối mặt với những lão già đó, cô thân là thần linh lại không đánh thắng được đám người phàm tu luyện, như thế không những gặp phiền phức mà còn ném hết mặt mũi lên tận Cửu Trọng Thiên mất.

Cho nên cô nhất định phải tăng tốc độ khôi phục lực lượng của mình, không chỉ khôi phục đến trạng thái hoàn chỉnh mà còn phải đảm bảo được nguồn phát lực lượng không ngừng.

Tất nhiên là việc này không thể trông cậy vào ngồi thiền tu luyện, chỉ có cách dựa vào việc thu nhận tín ngưỡng của người dân trên diện rộng.

Muốn phát triển tín đồ, nhất định phải tạo ra một thần tích.

Phải là loại thần tích gì mới có thể mau chóng làm cho người khác sùng bái cô đây, phải nghĩ ra một phong cách vừa thích hợp vừa lóa mắt, như thế hiệu quả sẽ vô cùng chấn động...

Nghĩ cả một ngày, cô mới tìm ra được một biện pháp hay, đó là vẽ một cái bùa giữ nhà.

Trong trí nhớ của nguyên chủ, gần cuối năm ở nông thôn các gia đình sẽ giết heo, nông dân sẽ phơi thịt heo thật khô để dành sang năm sau ăn dần. Thời buổi này thịt heo khá là quý giá, cho nên cứ đến cuối năm sẽ là thời điểm hoạt động mạnh mẽ nhất của bọn trộm.

Nuôi chó trông nhà cũng không được, đám ăn trộm đều có cách để chó không sủa, sau đó thân không biết quỷ không hay trộm toàn bộ thịt khô và gà vịt trong nhà.

Tuy mọi người ở thôn Bạch Đế đều tin miếu thân của cô, nhưng ngày thường người dân cũng chỉ tới để cầu bình an thôi, tác dụng không lộ rõ nên cũng không thể khuếch tán lực lượng ra ngoài. Có điều bây giờ lại sắp tới cuối năm, mọi thứ sẽ không giống nữa.

Có bùa giữ nhà cao cấp này, chỉ cần phát huy tác dụng của nó ngay lần đầu tiên thì chắc chắn sẽ hấp dẫn mọi người từ bốn phương tám hướng đến cúng bái cô.

Rất nhanh cô đã tìm được cơ hội để phát bùa giữ nhà cho người dân.
Bình Luận (0)
Comment