Chương 120:
Chương 120:Chương 120:
"Nghe gia đình bị cướp kể lại, bởi vì bà ấy dán một lá bùa giữ nhà xin được của đồng nghiệp, lúc ấy kẻ cướp đã đột nhập vào nhà chém chồng bà ấy bị thương rồi, may mà bà ấy đột nhiên nhớ ra lá bùa đó liền dán nó lên tường, trong nháy mắt từ trên trời giáng xuống hai tia sét đánh cho hai tên cướp ngất xỉu."
Đa số người trẻ tuổi đều không tin, châm chọc lên tiếng:
"Tôi tin là bọn chúng bị sét đánh, nhưng nếu nói là sét thân do bùa giữ nhà gì đó gọi tới thì có chút phét lác rồi!"
"Chắc chắn là do mấy kẻ lừa đảo mê tín làm ra, mấy người có tin chỉ cần chúng ta hỏi nhiêu thêm một câu, bọn chúng sẽ lập tức ném cho chúng ta một cái shop online chuyên bán bùa bán pháp khí không?”
"Lừa đảo bây giờ cũng lòng vòng thật!"
Những lời này đã chọc giận đến người giải thích: "Tôi mà bán bùa thì sẽ bị thiên lôi đánh! Cái bùa đó là do mẹ một đồng nghiệp của bà ấy xin được ở toà miếu trong thôn, căn bản là không cân mua bằng tiền. Tôi tốt bụng giải thích cho mấy người, mấy người lại nghi ngờ tôi lừa đảo! Thật đúng là tâm địa xấu xa thì nhìn cái gì cũng xấu xal"
Có người truy hỏi vì sao hắn lại biết rõ như thế, người này liền nói cho mọi người biết, bởi vì hắn và người bị cướp là đồng nghiệp.
Nghe được lời này, một số người trung tuổi liền hỏi xem tòa miếu kia ở chỗ nào, bọn họ cũng muốn đi cầu một tấm bùa giữ nhà để cho yên tâm.
"Thôn Bạch Đế, huyện Văn Nhiêu, trong thôn có một tòa miếu Sơn thần, đi hỏi là biết."
Đáp án như vậy, ngoại trừ vài người có tâm thì không ai để trong lòng, độ hot của vụ này cũng dần giảm nhiệt. Mãi cho đến khi bùa Trạng Nguyên của thần miếu này phù hộ cho cả nước may mắn, một bùa khó cầu, có người nhớ đến câu trả lời hôm nay mới kinh ngạc phát hiện lúc trước bọn họ đã bỏ lỡ cả trăm triệu. Chuyện này thì về sau mới nói.
Tình hình ở công ty Tạ Tĩnh lại khác hẳn trên mạng.
Hơn mười giờ sáng, dì Lưu sắp xếp cho chồng ở bệnh viện xong thì lập tức đến siêu thị mua hai giỏ quà tết to đùng mang đến công ty, một mặt là để xin nghỉ, một mặt là để cảm ơn Tạ Tĩnh.
Tuy bà ta là người có tật xấu thích chiếm món lợi nhỏ, nhưng cũng là người có ân tất báo.
Vì vậy, lúc Tạ Tĩnh đang ở công ty vội vàng xử lý bảng báo cáo, thì thấy dì Lưu cầm theo hai giỏ quà Tết to bước đến, vẻ mặt kích động nói với cô ấy:
"Tiểu Tạ, thật sự cảm ơn cô! Nếu không nhờ lá bùa cô cho tôi, đêm qua hai vợ chồng bọn tôi đã mất mạng rồi!"
Lời này lập tức làm cho toàn bộ văn phòng chú ý đến, vẻ mặt Tạ Tĩnh mờ mịt hỏi: "Lời này của dì Lưu là sao?"
Dì Lưu kể lại chuyện đêm qua mình gặp phải bọn cướp, vào thời khắc quan trọng mình đã dán lá bùa kia như thế nào, sau đó trong phòng xuất hiện hai tia sét đánh ngất bọn cướp ra sao.
Mọi người trong văn phòng đều sợ ngây người.
Người mình quen tự kể lại trải nghiệm của mình, đương nhiên sẽ không giống với người trên mạng nghi ngờ tính chân thực, phản ứng đầu tiên của mỗi người đều là cảm thấy quá thần kỳ, phản ứng tiếp theo chính là hỏi Tạ Tĩnh:
"Tĩnh Tĩnh à, quê của cô ở đâu thế? Tôi cũng muốn đi cầu một lá bùa, thời điểm mấu chốt có thể cứu được cái mạng đấy!"
Cả người Tạ Tĩnh lâm vào trạng thái hoảng hốt.
Lá bùa mà mẹ cô ấy cầu được vậy mà lại là bùa thần! Thật sự giáng sét đánh bại được kẻ xấu! Mà lúc đó cô ấy lại tùy tiện ném đi...
Nghĩ lại những lời hỗn láo khi nói chuyện điện thoại với mẹ, cô ấy không khỏi mặt đỏ tai hồng. Cô ấy thật sự đã quá tự phụ rồi!
Nghe thấy dì Lưu nói muốn tự mình đi huyện Văn Nhiêu ở tỉnh C để tạ ơn thần linh, ông chủ lớn vốn dĩ đến kiểm tra công việc nhưng lại đứng nghe chuyện nửa ngày không nhịn được mà mở miệng:
"Nếu lúc đó cô đã phát nguyện, vậy thì phải dâng lễ tạ thần kịp thời, tôi cho cô nghỉ phép mười ngày đi huyện Văn Nhiêu dâng lễ cho thần linh!"
Các nhân viên trong văn phòng giật nảy mình, mọi người đang vây quanh dì Lưu cùng Tạ Tĩnh nghe chuyện ly kỳ lập tức chạy về chỗ ngồi. Biểu tình của Tạ Tĩnh cũng có chút ngượng ngùng, dù sao việc bị ông chủ lớn bắt quả tang nói chuyện riêng trong giờ làm cũng không phải là chuyện nhỏ.
Từng có người vì chuyện này mà bị đuổi. Trong lòng cô ấy đang lo sợ bất an thì nghe được ông chủ lớn nói:
"Cô đến văn phòng tôi một lát!"
Nói xong thì đi trước luôn rồi.
Tạ Tĩnh lo lắng đi theo vào phòng ông chủ, lại thấy ông chủ lớn vẻ mặt mười phần ôn hòa:
"Tiểu Tạ đúng không? Ngôi đi!"
Tạ Tĩnh thấp thỏm nửa ngày mới phát hiện, thì ra ông chủ lớn gọi cô ấy tới là để hỏi về chuyện miếu Sơn thần ở quê.
Cô ấy lập tức đem những lời đồn mà mẹ cô kể hôm trước, nói hết cho ông nghe.
Càng khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn là, sau khi ông chủ lớn suy nghĩ một hồi thì nói ra một câu kinh người:
"Tiểu Tạ à, cô tương đối quen thuộc với quê hương của cô, hai ngày sau cô đi theo tôi và chị Lưu đến đó một chuyến, coi như là đi công tác, vé máy bay công ty sẽ lo liệu, trợ cấp công tác cũng sẽ cho cô. Cô thấy thế nào?"
Một lúc lâu sau Tạ Tĩnh mới phản ứng lại được, ý của ông chủ lớn là muốn đích thân đi miếu Sơn thần ở quê cô ấy?
"Ông chủ... Ngài là vì..." Cô ấy muốn hỏi, ông chủ muốn cầu cái gì, hoặc là gặp phải chuyện gì không làm được.
Ông chủ lớn chỉ phất tay, cười nói: "Cô về trước chuẩn bị đi, tôi lập tức kêu thư ký đặt vé máy bay."
Đây rõ ràng là bộ dáng không muốn nói mà.
Hầu Thụy Lâm làm ông chủ lớn, tất nhiên sẽ không tiết lộ việc tư cho nhân viên biết, nhưng hôm nay ông đi kiểm tra lại nghe được tin tức này, đúng là chuyện tốt ngoài ý muốn.
Nửa năm gần đây, không biết vì sao ông đặc biệt xui xẻo. Ăn cơm thường xuyên cắn phải lưỡi, uống nước lọc cũng có thể sặc, lái xe thì không va cũng chạm, đi đường thì hay bị ngã, đơn hàng mà công ty đàm phán được cũng bởi vì như vậy mà đánh mất.
Ngay từ đầu ông còn tưởng là mình suy nghĩ nhiều, cho đến khi xui xẻo ngày càng nhiều lên thì ông mới cảm thấy không đúng. Ông vẫn luôn tin vào huyền học, cũng từng là người có vận khí rất tốt, làm chuyện gì cũng thuận buồm xuôi gió, tương phản quá lớn với bây giờ.
Vì vậy mà ông bắt đầu mời đại sư đến xem, đổi phong thủy cũng có, xem phần mộ tổ tiên cũng có, để ông tắm gội trai giới cũng có, nhưng lăn lộn một hồi như vậy ông vẫn không thoát được.
Ông thật sự không nghĩ ra biện pháp nào khác, bây giờ nghe được ở quê của nhân viên có toà miếu thần vô cùng linh thiêng nên mới tính đi bái lạy.
Tin tức ông chủ lớn của Tạ Tĩnh muốn tới thôn bái Sơn thần đã truyền khắp toàn bộ thôn Bạch Đế. Xuất phát từ cảm giác vinh dự tập thể, các thôn dân liền cùng nhau quét tước miếu thân, chuẩn bị nghênh đón khách quý.
Quả nhiên, không đến hai ngày đã thấy hai chiếc xe việt dã xa hoa đi vào trong thôn, dừng ở bên ngoài miếu.
Tạ Tĩnh gọi điện thoại cho mẹ, mẹ cô ấy lại nói cho họ hàng trong thôn Bạch Đế, vì thế đến hôm nay, toàn thôn đều biết chuyện nên chạy tới miếu Sơn thân xem náo nhiệt.
Mẹ Tạ Tĩnh nhìn con gái của mình xuống xe cùng với ông chủ và người phụ nữ trung niên, liền đi lên đón, Tạ Tĩnh giới thiệu mấy người với nhau, mẹ cô ấy mới biết được, thì ra người phụ nữ trung niên này đã được cứu một mạng nhờ chuyện bà ấy xin lá bùa cho con gái. Còn người ăn mặc tinh tế kia là ông chủ Hầu Thụy Lâm. Ngoài ra còn có ba người đàn ông, một người là thợ chuyên điêu khắc tới đây để khắc lại bức tượng thần bằng vàng, hai người còn lại là tài xế kiêm vệ sĩ của ông chủ.
Dì Lưu vô cùng cảm kích mẹ của Tạ Tĩnh, nói mấy câu cảm ơn. Hàn huyên xong, mẹ Tạ Tĩnh chỉ đường đến miếu Sơn thần cách đó không xa nói:
"Chính là nơi này, mấy người đừng nhìn miếu nhỏ mà xem nhẹ, thần linh trong đó linh thiêng lắm."
Thái độ của Hầu Thụy Lâm vô cùng bình dị gân gũi, nghe vậy thì cười nói: "Đó là đương nhiên, núi không ở trên cao, có tiên ắt là núi nổi danh. Miếu cũng không vì lớn, có thần thì sẽ có linh. Chị yên tâm, bọn tôi mang lòng ngưỡng mộ đến đây, tuyệt đối sẽ không vô lễ với thần linh."
Nghe được lời này, Mẹ Tạ Tĩnh tức khắc an tâm, bà ấy sợ người ngoài nhìn quen miếu thờ lớn, rồi nhìn miếu nhỏ ở thôn vừa tàn vừa cũ, làm ra hành động vô lễ, đắc tội thần linh, đến lúc đó thần linh lại giận chó đánh mèo lên đầu mình.
Đoàn người đi vào trong miếu, các thôn dân cũng theo vào trong xem náo nhiệt.
Vào Thần Điện, đầu tiên dì Lưu đi tới trước đệm hương bồ, thành kính quỳ xuống: "Cảm tạ Sơn thần đã cứu vớt tính mạng của vợ chồng chúng con, tín nữ Lưu Thu đặc biệt tới đây làm lễ tạ thân! Sư phụ điêu khắc đã được con mời đến, lát nữa sẽ đúc lại kim thân cho ngài."
Lúc này đã là giữa trưa, Linh Bảo đang ăn cơm với hai bạn cùng phòng, cảm ứng được có người bước vào miếu thần, liền thuận tiện dò xét một chút. Hiện tại trên người cô có mấy chục tấm bùa giữ nhà, bùa Trạng Nguyên, không cần phải lúng túng như trước kia nữa, trực tiếp truyền tới đó mà thần không biết quỷ không hay.
Sau khi cô dùng bùa giữ nhà của mình để cứu vợ chồng Lưu Thu, đôi vợ chồng này lập tức trở thành tín đồ của cô, đây coi như là chuyện đạt được ngoài ý muốn. Tín đồ hiếu kính cô thì cô đương nhiên sẽ nhận rồi, cô nhìn vật liệu trong tay thợ điêu khắc, vô cùng vừa lòng. Vị tín đồ này vô cùng thành kính, thế mà mua cả vàng làm vật liệu đúc lại tượng cho cô.