Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần (Dịch Full)

Chương 179 - Chương 179:

Chương 179: Chương 179:Chương 179:

Ông ấy vừa dứt lời, trong đầu lập tức vang lên một giọng nữ trong trẻo nhưng hàm chứa sự uy nghiêm:

"Có người bất kính với ta, phá hủy nghi thức cầu mưa lần trước của ta."

Minh Không này rất hiểu cách tổ chức nghi thức, đối với cô cũng rất tôn kính, có Minh Không, cô cũng không cần lo lắng dân làng sẽ hiểu sai ý.

Minh Không truyền lời của Linh Bảo cho dân làng, hơn nữa còn giải thích:

"Lần trước chính phủ tới phá hỏng nghi thức cầu mưa, mạo phạm Sơn thần, cởi chuông cần người buộc chuông, không bằng mọi người đi tìm chính phủ xem thế nào."

Rất nhiều thôn dân đều đã nghe được thần khải của Linh Bảo, không nghi ngờ gì với lời nói của Minh Không, vì thế ngày hôm sau họ lập tức tập hợp hai ba trăm người đi tới trên huyện.

Cái gọi là người đông thế mạnh, nhiều người như vậy cùng hợp sức, họ lại không làm gì trái pháp luật, họ tin rằng chính phủ sẽ không gay gắt tới nỗi xử phạt bọn họ.

Tóm lại, buổi sáng ngày hôm sau, cơ quan chính phủ của huyện bị các thôn dân kéo tới, đồng thanh hô khẩu hiệu, yêu cầu Cục Cảnh Sát cùng với người bên Cục quản lý Tôn giáo đi tới miếu Sơn thần bày tỏ lòng xin lỗi.

"Đúng là ngớ ngẩn, làm gì có chuyện chính phủ đích thân đi xin lỗi mấy tảng đá chứ!" Một quan viên tức giận nói.

Nhưng huyện trưởng vẫy vẫy tay: "Hiện giờ quân chúng kích động, bất luận thế nào, nhu cầu cấp nước trồng trọt cho họ mới là trên hết. Trước mắt chúng ta không còn cách nào khác, nếu quỳ xuống bái cái gọi là thần linh kia có thể giải quyết hạn hán, chúng ta thử một lần thì có làm sao.”

Mọi chuyện đã rơi vào tình huống thế này, đã không còn đường lui nữa, vớt vát được chút tiếng thơm nào thì cứ làm thôi.

Năm sau chính là năm tuyển cử, hắn không muốn đắc tội với những người nắm giữ phiếu bầu này.

Ngày hôm sau, chính phủ huyện đã cử người mang cống phẩm đi tới miếu Sơn thần, cung kính thắp hương, tạ lỗi, dâng cống phẩm lên. Quả nhiên, việc dựng đài câu mưa lập tức diễn ra thuận lợi.

Dựng đài cầu mưa xong, ngày hôm sau nghi thức cầu mưa có thể được tổ chức như bình thường.

Vì thất vọng về việc mưa nhân tạo, lần này có nhiều người đến hơn, số lượng người đổ về vượt quá 2. 000 người.

Chính quyền huyện đã cử cảnh sát để duy trì trật tự, bày tỏ sự chấp thuận của họ đối với sự kiện này. Thà tin rằng có, trong trường hợp thực sự có thể cầu xin mưa thành công, để tránh sự thất thoát là tốt. Ngay cả khi không có, hắn cũng có một cái cớ để nói rằng là phải đi theo số đông do dân làng gân đó phải tham gia cho nên anh ta cũng phải đi đến với họ. Bằng không, đến lúc không câu được mưa, bọn họ lại kéo nhau tới cửa làm loạn một hồi thì rất phiên phức.

Nhìn khắp nơi đã xếp thành dòng xe dài, người đến đã đứng chiếm một khoảng sân, còn có một đống đồ cúng được nâng lên đài cao, trong lòng huyện trưởng cùng các quan viên đều thâm giật mình.

Đối với một thị trấn nhỏ với đa số người dân thường đi ra tỉnh ngoài làm việc, trước nay chưa có một hoạt động nào có thể thu hút người dân đến thế.

Nhưng điều khiến người ta bất ngờ hơn vẫn còn ở phía sau.

Khi Minh Không bước lên bục cao, đọc xong kinh cầu mưa, mọi người bắt đầu ngồi chờ, hai mươi hoặc tới mươi phút sau, những đám mây trắng trên bầu trời bắt đầu tụ tập ở lại ngay giữa. Giống như bị nén lại, những đám mây trắng nhanh chóng trở nên tối hơn và hình dạng của chúng thu lại nhỏ hơn.

Huyện trưởng thấy có gió, mở to mắt ra nhìn, trên không trung đã tụ tập một tảng mây đen lớn, những đám mây đen nhỏ khác cũng không ngừng tràn về đây. Toàn bộ bâu trời trở nên nặng nề, dường như ngay cả khoảng cách giữa đất và trời cũng giảm đi rất nhiều.

Hiệu ứng và tốc độ này, thậm chí còn nhanh hơn đáng kể so với mưa nhân tạo. Phải biết rằng chỉ mười hay hai mươi phút trước, bầu trời này vẫn là bầu trời trong xanh như thể thêm mười ngày nửa tháng cũng sẽ không mưa, nhưng bây giờ đột nhiên xuất hiện nhiều mây đen như vậy, quả thực là phi khoa học quá rồi!

Hơn mười phút sau, những đám mây đen nhấp nháy, truyên đến tiếng sấm ầm ầm. Nhiều tín đồ đang thành tâm khẩn cầu đột nhiên bừng tỉnh, nhìn thấy bầu trời hoàn toàn thay đổi, họ lớn tiếng reo hò, khuôn mặt của mọi người tràn ngập niềm vui.

"Thật tốt quá, lần này thật sự có thể mưa rồi!"

"Sơn Thần Bồ Tát của chúng ta thật sự là pháp lực vô biên!"

"Hoàn toàn không ngờ tới, câu mưa với Sơn thần cũng linh nghiệm như thất"

Trong sự nghị luận sôi nổi của người dân, những đám mây đen trên đầu của họ bắt đầu tiêu tan nhanh chóng.

Bóng tối của những đám mây đen trong cơn mưa nhân tạo lần trước cũng đã hoàn toàn tiêu tan như thế, dân làng bỗng trở nên hoảng loạn.

"Không thể nào, chẳng lẽ lúc này đám mây cũng sẽ tan đi?"

Nhưng sự thật chỉ ra rằng điều này là hoàn toàn là lo lắng vô ích, trong một thời gian ngắn, sự tản đi của những đám mây đen dừng lại, toàn bộ bâu trời chỉ có một mảnh trên đầu của họ là màu xanh, những chỗ khác đều là một màu xám xịt, giống như một miếng bánh mì bị rỗng ở phần ruột.

"Mọi người mau nhìn xeml" Có người chỉ vào cánh đồng cách hơn trăm mét, ngạc nhiên hô 1o.

Mọi người nhìn theo hướng đó, cánh đồng đang khô cạn bỗng xuất hiện vết ẩm ướt, không lâu sau đó, không khí truyền đến mùi hương tươi mát của đất sau khi được thấm mưa. Một người đàn ông ngôi ở rìa chạy theo hướng đó, hứng lấy nước, sau đó hét lên:

"Trời mưa, trời thật sự mưa rồi!"

Sau đó, nhiều người chạy theo hướng đó để xem, niềm vui trong đám đông như thủy triều ập đến.

"Đa tạ Sơn Thần Bồ Tát đã ban mưa xuống! Vụ thu hoạch của chúng con cuối cùng đã được cứu rồi!" Nhiều người quỳ xuống với lòng biết ơn, dập đầu về phía miếu thờ Sơn thần. .

Trời mưa một lúc lâu, mọi người mới nhận ra rằng họ không bị ướt, nhìn lên "bánh mì rỗng” trên bầu trời, tất cả mọi người ngay lập tức nhận ra ý định của Sơn thần.

"Sơn thần sợ chúng ta dầm mưa, mới cố ý xua tan đám mây đen ở giữa!"

Mọi người nhìn lên bầu trời thì thấy Sơn thân rõ ràng là cố ý làm "bánh mì rỗng" nên càng kích động hơn.

Họ chưa bao giờ cảm thấy sự tồn tại của các vị thần một cách rõ ràng như vậy. Sơn thần này dịu dàng như thế, lại thần thông quảng đại, trái tim của mọi người tràn ngập rung động cùng sự kính yêu đối với Sơn thần.

Cảm nhận được tín ngưỡng chỉ lực đang dâng lên mạnh mẽ, Linh Bảo ngồi trong đám đông với dân làng nâng khóe miệng lên, lộ ra má lúm đồng tiền nhỏ.

Nghi lễ cầu mưa này thực sự thu được rất nhiều lợi ích. Không chỉ có được tín ngưỡng chỉ lực, trong thức hải của cô đã thêm rất nhiêu điểm sáng của tín đồ. Hơn nữa, với hiệu ứng lan rộng, thanh danh miếu thờ của cô sẽ vang xa, không chỉ khu vực xung quanh huyện Văn Nhiêu mà còn vô số tín đồ tiêm năng khác.

Cô không cảm thấy sự tôn tại của thần linh ở những địa phương khác, người dân của các tỉnh xa hàng ngàn dặm về tỉnh Nam cũng có thể sẽ trở thành tín đồ của cô, cô có thể có được tín ngưỡng chỉ lực mà không gặp trở ngại gì, đủ để chứng minh rằng, cô hoàn toàn có thể tùy ý mở rộng số tín đồ trong dân chúng của toàn bộ quốc gia. Bằng cách này, ngay cả trong hoàn cảnh thiếu thốn linh khí như vậy, sức mạnh của cô cũng có thể được nâng cao không thể tưởng tượng được.

Suy nghĩ về tương lai, trái tim của Linh Bảo cũng tràn đầy hy vọng và niềm vui.

Huyện trưởng nhìn vùng đất ẩm ướt ở vùng ngoại ô lấy vị trí ngồi yên của tín đồ làm trung tâm, lại nhìn mặt đất bên này vẫn khô cằn bụi bặm, tâm trạng cực kỳ phức tạp, một lúc lâu sau mới có thể khép miệng lại vì kinh ngạc.

Không phải tự mình trải nghiệm thì ai dám tin, thực sự có sự tồn tại việc siêu nhiên như vậy, có thể nghe thấy lời thỉnh cầu của mọi người giáng mưa xuống, nhưng lại có thể nhân tính hóa tới mức suy xét tới vấn đề tránh mưa của tín đồ, cố tình che chắn chỗ tính đồ đứng để họ không dính mưa. Nếu không phải bản thân tận mắt chứng kiến, hắn nhất định sẽ tưởng rằng đó là thần thoại truyền thuyết.

Bây giờ còn ai dám nói rằng tin vào Sơn thần Bạch Đế là phong kiến mê tín nữa hắn nhất định phải rút lời lại lời đã nói, lúc này hắn đã sâu sắc ý thức được mình đã từng cuồng vọng tự đại như thế nào, mình chưa từng gặp qua thì cho rằng không tồn tại, kiến quyết phủ định lập trường của người khác.

Nghĩ đến việc mọi người nói bùa trạng nguyên của Sơn thần thôn Bạch Đế đặc biệt linh nghiệm, huyện trưởng nhìn thấy mọi người đang hò reo nhảy nhót với kỳ tích trên bầu trời mà không chú ý tới bên này, hắn lặng lẽ lẻn vào miếu Sơn thần.

Lúc này đây hắn quỳ gối trước tượng thần với dáng vẻ tin phục:

"Cầu Sơn thần ban cho con bùa trạng nguyên, phù hộ cho đứa nhóc nhà con học tập tiến bộ!" Hắn nhẹ giọng lẩm bẩm vài lần, sau đó đặc biệt thành kính dập đầu.

Khi ngẩng đầu lên, chỉ thấy trên mặt đất trước bồ đoàn đột nhiên xuất hiện một tấm bùa đã vẽ xong, chính là hình dáng của bùa trạng nguyên trong lời đồn. Hắn vội vàng nhặt nó lên, cẩn thận bỏ vào túi áo.

Cả thành phố đều biết huyện Văn Nhiêu bị hạn hán, nhưng không ai ngờ được rằng thế mà lại giải quyết bằng cách như vậy.

Tuy truyền thông chính thức không có ai đưa tin, chuyện này lại trở thành đề tài nói chuyện được lưu truyền rộng rãi trong vòng bạn bè nhóm wechat, một số người cho rằng chỉ là trùng hợp, lại cũng có một số người vốn dĩ tin vào huyền học, mùng một hoặc mười lăm bắt đầu đi miếu Sơn thần thắp hương, hương khói ở miếu Sơn thần càng trở nên thịnh vượng.
Bình Luận (0)
Comment