Chương 55:
Chương 55:Chương 55:
Bằng cách này, Vương Đống đã tin vào bản lĩnh của Thần côn, đồng thời bắt đầu nghi ngờ rằng người đã làm điều này có lẽ là Lục Linh Bảo.
"Nói như vậy là cô đã thừa nhận cô chính là kẻ đứng sau lưng giở trò ma quỷ với nhà tôi?" Sắc mặt Vương Đống nghiêm nghị, hiển nhiên là muốn trả thù Linh Bảo, nói xong gã quay đầu nhìn về phía cục trưởng cục cảnh sát nói.
"Cục trưởng Lý, cô ta là kẻ cầm đầu truyền bá mê tín phong kiến trong thôn làm hoang mang dân chúng, bây giờ lại xông vào đồn cảnh sát cướp ngục, các người nhất định phải bắt và trừng trị cô ta thật nghiêm khắc."
Cho dù Lục Linh Bảo biết bí pháp hay thủ đoạn gì đó thì có sao, gã không tin cô có thể chống lại bộ máy nhà nước, nhốt cô vào tù, xem cô còn cách nào giả thần giả quỷ trả thù mình nữa không.
Đối với thủ đoạn của thế gian, căn bản Linh Bảo không sợ chút nào. Bây giờ điều duy nhất có thể khiến cô sợ hãi chỉ có thể là Thiên Đạo. Vì vậy, cách hoàn hảo nhất để đối phó với người phàm là sử dụng phương pháp của người phàm.
Thành công tìm lại đứa con cho nhà họ Tưởng đã khiến cho cả làng công nhận khả năng siêu nhiên của cô, khi đó Linh Bảo đã có được tín ngưỡng của hơn 30 người. Cho nên hiện tại cũng không cần keo kiệt linh lực làm gì, cô triệu tập linh lực của mình mở ra thiên nhãn xem tử vi của Vương Đống.
Chẳng mấy chốc, cô đã biết về những mánh khóe giữa gã và phó giám đốc phòng quy hoạch từ sợi dây tiền tài, cũng đã biết được chuyện Vương Vĩ đã lấy lại được chút tỉnh táo và đã nói với Vương Đống một vài điều.
Hai người bọn họ cũng không phải là họ hàng gì đặc biệt thân thiết, nếu Vương Đống không thể tự mình sửa chữa nhà cửa, muốn phó cục trưởng ra mặt giúp gã trở thành người làm việc trong văn phòng phá dỡ, đương nhiên là phải cần tiền rồi.
Đây là một điều tối ky lớn đối với các quan chức nhà nước, nhận hối lộ sẽ lập tức bị cách chức và điều tra, còn bị kết trọng tội, nhưng vẫn có một số người không thể không mạo hiểm. Vương Đống là một người rất thông minh, không biết thế nào lại có thể bí mật quay video lại trong lúc ông ta tặng quà cho phó cục trưởng. Vị phó cục trưởng kia có lẽ không bao giờ ngờ rằng Vương Đống, người bình thường gọi ông ta là anh em, lại đi chơi trò này với ông ta.
Thấy Linh Bảo không nói gì, bộ dạng chỉ đứng ngây ngốc nhìn mình chằm chằm, gã còn tưởng cô đã bị mình dọa cho bay cả hồn vía, trong lòng thâm cảm thấy vui sướng. Nếu cô dám ra tay độc ác hại con trai gã như vậy, gã nhất định sẽ khiến cô phải trả giá gấp trăm lần.
"Ai dám hại người của Lý lão đại ta thì chính là tự đi tìm đường chết, bắt cô ta lại cho tôi, chúng ta phải báo thù cho Vương VĩI"
Mấy người của cục trưởng Lý bò từ dưới đất dậy, muốn xông lên bắt lấy Linh Bảo, lại trượt chân ngã ngửa ra sau lần nữa.
Điêu này làm mọi người kinh ngạc, cho rằng trên mặt đất có vật gì đó, vội vàng lui về phía sau mấy bước.
Linh Bảo bình tĩnh quan sát tất cả mọi thứ, sau đó lớn tiếng nói:
"Ông có tin vào mê tín phong kiến không, Vương Đống? Tôi đã sớm nói với ông rồi, ông đã mạo phạm đến Sơn thần kiếm lợi bất chính, nhất định sẽ bị báo ứng, huống chỉ bản thân ông cũng không tin vào ma quỷ cứ luôn làm chuyện xấu đến cùng, vậy thì tôi đây sẽ cho ông toại nguyện." Linh Bảo mỉm cười, chỉ với một cú ngoắc tay, điện thoại di động của Vương Đống đã bay ra khỏi túi và rơi thẳng vào tay Linh Bảo.
Mọi người đều sững sờ trước hành động của cô, phút chốc không phản ứng gì.
Linh Bảo lấy điện thoại di động của Vương Đống, mở khóa bằng mật khẩu mà cô đã xem qua tử vi, nhanh chóng tìm thấy đoạn video mà gã đã quay và gửi nó vào hộp thư điện tử của mình.
"Cô, cô đã làm gì?" Vương Đống kinh hãi nói.
Mặc dù gã đã từng thấy trong các bộ phim võ hiệp và thần thoại khả năng lấy đồ vật từ xa, nhưng giờ đây nó thực sự xuất hiện trong cuộc sống thực, hơn nữa còn là kẻ thù của mình, cái này thực sự có chút đáng sợ.
Trong lúc chuyển tin nhắn, Linh Bảo mỉm cười nhìn Vương Đống và phó cục trưởng Cục quy hoạch cũng họ Vương kia.
"Tôi phát hiện trong điện thoại di động của trưởng thôn Vương có một vài thứ rất thú vị, sao không mở ra cho mọi người cùng nghe nhỉ?"
Vừa nói, cô vừa bấm vào nút phát và vặn âm lượng hết cỡ. Ngay lập tức, giọng nói của hai người được phát ra từ loa nghe:
"Anh à, lần này anh phải giúp em một tay. Trước mắt phòng phá dỡ đang đến đo đạc diện tích căn nhà, nhưng tìm mãi không ra người khởi công, anh có thể giúp em nói chuyện với những người ở văn phòng phá dỡ bổ sung thêm diện tích cho em dựa trên diện tích hiện tại của ngôi miếu kia không? Tất nhiên, em biết chuyện này không hề dễ dàng, đây là chút lòng thành của em."
Đây là giọng nói của Vương Đống.
Tiếng cười lớn của Cục phó Cục quy hoạch từ điện thoại di động truyền đến: "Em trai à, anh biết phải làm sao đây, giữa anh em chúng ta, những thứ này sao có thể dùng đến được chứ?"
"Anh em là anh em, cũng đâu thể để anh tốn công vô ích được!"
"Aiya, em đã nói như vậy, anh cũng không muốn làm khó dễ em, anh đây không khách khí nữa hat"
Chỉ trong vài phút đối thoại, thương vụ mờ ám giữa cả hai đã được phơi bày trọn vẹn.
Nghe xong đoạn video, sắc mặt phó cục trưởng Vương lập tức trở nên khó coi: "Vương Đống, cậu thế mà đã ghi âm lại!"
Ông ta báo tin cho Vương Đống, thậm chí còn nói giúp cho Vương Đống tại văn phòng phá dỡ, nhưng Vương Đống lại đâm sau lưng ông ta như vậy. Vương Đống ghi âm cái này để làm gì, chẳng lẽ là để sau này áp chế ông ta?
Sắc mặt Vương Đống tái nhợt, đầu óc trống rỗng, không biết tại sao Lục Linh Bảo lại biết được trong điện thoại di động của mình có đoạn phim này, càng đừng nói tới chuyện làm sao để giải thích với cục phó Vương.
"Anh, đây nhất định là hiểu lầm, đợi lát nữa em sẽ giải thích thỏa đáng với anh."
"Ồ, có gì hiểu lầm sao?" Khuôn mặt Linh Bảo tò mò lớn tiếng nói: "Đây không phải ghi âm, mà là một đoạn video, chẳng lẽ trưởng thôn Vương vô ý đến mức trượt tay nhấn nút video ghi lại sự tình? Đoạn video này được ghi lại rõ ràng như vậy ổn định như vậy, trưởng thôn Vương thật là có trình độ đấy."
Lời nãy đã trực tiếp ngăn chặn sự ngụy biện của Vương Đống.
Linh Bảo không thèm quan tâm đến sắc mặt khó coi của hai người kia, tiếp tục nói: 'Mấy người nói xem, nếu tôi gửi đoạn video này đến cho ủy ban giám sát thì sao? Ủy ban giám sát không quan tâm cũng không sao, mua một cái hot search để mọi người trên cả đất nước đều biết đến các người."
Ủy ban Giám sát là một cơ quan đặc biệt do nhà nước thành lập dành cho các nhân viên quan chức, chủ yếu để điều tra và xử lý các quan chức tham nhũng và hối lộ, các tội phạm liên quan đến nhiệm vụ và các vấn đề về tác phong làm việc. Các quan chức nhà nước thường có phần sợ hãi khi nghe về tổ chức này.
Nếu như không có một nền tảng vững chắc, một khi bước vào văn phòng của ủy ban giám sát thì đừng nghĩ đến chuyện có thể ra ngoài.
Đối với những người như Vương Đống và Phó cục trưởng Vương đã công khai hối lộ và nhận hối lộ với đầy đủ chứng cứ, sau khi báo tin thì hai người họ chết chắc.
Nếu như chuyện được phơi bày ra cả nước, không ai có thể cứu nổi bọn họ nữa rồi. Tội hối lộ cũng sẽ bị xử phạt hình sự.
Nghe vậy, ngay cả mấy người bên văn phòng phá dỡ cũng lộ vẻ lo lắng trên mặt. Suy cho cùng họ cũng thực hiện các hoạt động bất hợp pháp, đo đạc những ngôi nhà vốn dĩ không phải là của riêng thành của riêng, thanh toán trái quy định hơn một triệu nhân dân tệ quỹ bồi thường phá dỡ.
Sắc mặt phó cục trưởng Vương tái nhợt, cố gắng nghĩ biện pháp đối phó. bên này Vương Đống cố gắng giật lấy điện thoại trong tay Linh Bảo, nhưng Linh Bảo đã nhanh nhẹn né được, một cước đá gã xuống đất sau đó quay sang nhìn Lương lão đại:
"Ông nghĩ xem, hai cha con đáng khinh bỉ nhà Vương Đống trong lúc làm việc cho ông đã để lại những thứ gì?” "Ý cô là gì?" Lương lão đại nhìn cô chằm chằm.
Linh Bảo đã nhấp vào nút phát một video khác.
Video này không có âm thanh, nhưng ngay khi Linh Bảo cho ông ta xem video, Lương lão đại cũng đã nhận ra đó là cái gì.
Đó chính là một số tài khoản bất hợp pháp trong tay ông ta.
Nếu chứng minh được rằng nguồn thu nhập của ông ta là bất hợp pháp, theo luật liên bang, ông ta có khả năng bị đóng băng và tịch thu toàn bộ tài sản.
Ngay sau đó, Linh Bảo phát một đoạn video khác, trong đó Lương lão đại đích thân dẫn người đến đe dọa một con nợ, cuối cùng chặt đứt một chân của con nợ đó.
Chuyện kinh khủng như vậy thế mà lại rơi vào tay của cô gái nhỏ này!
Điều đáng tức giận hơn nữa là ông ta lại bị Vương Vĩ đâm sau lưng. Có trời mới biết được hắn sẽ làm gì với những video này trong tương lai.
Thế mà hôm nay ông ta vẫn như một tên ngốc dẫn người đến xây dựng nơi ở cho nhà Vương Vĩ
Lương lão đại nhìn Vương Đống trong phút chốc như thể ông ta muốn giết người vậy.
"Lương lão đại, đây chỉ là hiểu lầm! Anh tuyệt đối đừng nghe con tiện nhân này xúi giục!" Vương Đống vội vàng giải thích.
Những tư liệu này là do con trai của Vương Đống đưa lại cho gã để đề phòng, dù đánh chết gã cũng không ngờ được Lục Linh Bảo lại tra ra được tin tức giấu kín sâu như vậy.
Nhưng làm sao Lương lão đại còn có thể nguyện ý nghe Vương Đống giải thích nữa, ông ta lập tức cho người túm lấy Vương Đống, đánh cho đến khi Vương Đống kêu thảm thiết.