Đại Sư Huynh Thường Thường Không Có Gì Lạ (Dịch - Full)

Chương 904 - Chương 904. Trái Tim Của Yêu Đế, Thiên Đạo Ấn Ký Của Yêu Giới (2)

Chương 904. Trái tim của Yêu Đế, Thiên Đạo ấn ký của Yêu giới (2) Chương 904. Trái tim của Yêu Đế, Thiên Đạo ấn ký của Yêu giới (2)

“Tự ngươi nghĩ lại mà xem, tu sĩ vừa phi thăng chỉ là Nhân Tiên, sau đó còn có Địa Tiên, Thiên Tiên, Chân Tiên, Kim Tiên, Tiên Quân, Tiên Tôn, Tiên Thánh, Tiên Vương rồi Tiên Đế, ta hỏi ngươi như vậy tu sĩ vừa phi thăng liệu có sống tốt nổi không?”

“Vả lại tu sĩ trên Tiên giới cũng chia làm ba bảy loại, tu sĩ phổ thông là cấp thấp nhất, rồi sau đó tới Tiên quan, Thiên Nhân tộc, Thần tộc, ngươi cảm thấy tu sĩ vừa phi thăng có thảm không nào?”

Mỗi lời của Lục Trường Sinh đều như châu như ngọc, làm Lưu Thanh Phong á khẩu không trả lời được.

“Ngươi phi thăng tới Yêu giới, lại còn trở thành chủ nhân của Yêu giới, ngươi có biết địa vị này nghĩa là gì không? Tuy rằng không sánh bằng chủ nhân các đại giới khác nhưng tối thiểu địa vị của ngươi vẫn rất cao, lại có cường giả cảnh giới Tiên Vương bảo vệ ngươi mà ngươi còn cảm thấy ấm ức nữa à?”

Lục Trường Sinh lại nhấn mạnh một lần nữa.

Trong nháy mắt Lưu Thanh Phong ngây ra.

Lúc này trong đầu hắn tràn đầy những hình ảnh thê thảm về tình trạng của đám người Thục Môn Thánh chủ, rồi sau đó lại nghĩ tới bản thân mình.

Ăn sung mặc sướng, có người cung phụng, có người tôn trọng, đi tới đâu cũng có người gọi một tiếng chủ nhân Yêu giới.

Tại sao mình vẫn thấy không hài lòng cho được?

Trở thành người đứng đầu Yêu giới lẽ nào không sướng hay sao?

“Trường Sinh sư huynh, ta hiểu ra rồi.”

Lưu Thanh Phong đột nhiên bừng tỉnh.

Rồi sau đó lại phẫn nộ tự tát mình một cái.

Lúc này Lưu Thanh Phong cảm thấy mình đúng là đồ não tàn, lẽ ra cứ yên tâm mà làm Yêu giới chi chủ đi, cần gì biết có phải hay không, cứ nhận đại đi rồi tính, như thế sẽ tha hồ ăn ngon mặc đẹp, khi nào gặp nguy hiểm lại tính sau.

Giờ hay rồi, không chỉ giả điên giả khùng nhiều năm lại còn tự mình để lại cho mình vết nhơ không tẩy được nữa chứ...

“Hiểu rồi thì tốt.”

Lục Trường Sinh vừa lòng gật đầu.

Hắn cũng rất mừng khi thấy Lưu Thanh Phong trở thành Yêu giới chi chủ, một phần là vì ấn ký Thiên Đạo của Yêu giới, mặt khác là đối phương có thể giúp đỡ rất nhiều cho việc mình thống nhất lục giới về sau.

Rất tốt, vô cùng tốt, cực kỳ tốt.

“Vậy giờ ta phải giải thích chuyện này thế nào đây?”

Tỉnh ngộ rồi Lưu Thanh Phong không khỏi nhìn về phía Lục Trường Sinh, trong ánh mắt tràn ngập tò mò.

Tuy rằng thừa nhận rồi nhưng việc giải thích ra sao cũng là một vấn đề lớn.

“Chuyện đó ngươi không cần lo, cứ để ta giải quyết.”

Lục Trường Sinh nói, hắn đã nghĩ ra cách giải quyết rồi.

“Vâng, Trường Sinh sư huynh, ngươi yên tâm, đợi ta trở thành Yêu giới chi chủ rồi sẽ phong ngươi làm quốc sư của Yêu tộc, địa vị còn cao hơn cả ta đấy, từ nay về sau sư huynh đệ chúng ta sẽ cùng nhau tạo ra một Yêu giới hoàn mỹ nhất.”

Lưu Thanh Phong ngốc nghếch nói.

Thiện Thính nghe thế thì cảm thấy hơi khó chịu.

“Thanh Phong Yêu chủ, người đứng trước mặt ngươi, Trường Sinh đại ca đây hiện giờ chính là chủ nhân của Ma giới, chủ nhân của Minh giới, chủ nhân của Phật giới, chủ nhân của Nhân giới, và sắp trở thành chủ nhân của Tiên giới nữa kìa, tương lai đây chính là chủ nhân của toàn lục giới, danh xưng quốc sư Yêu giới chẳng phải là sỉ nhục Trường Sinh đại ca hay sao?”

Thiện Thính lên tiếng, giãi bày thay cho Lục Trường Sinh.

Lưu Thanh Phong nghe thế không khỏi sửng sốt.

“Chủ nhân của Phật giới? Chủ nhân của Nhân giới? Chủ nhân của Minh giới? Chủ nhân của Ma giới? Lại còn sắp trở thành chủ nhân của Tiên giới?”

Lưu Thanh Phong không khỏi chấn động.

Thế nhưng lại thấy Long Mã hô lên.

“Ta đã bảo mà, đại ca của ta chắc chắn thần võ bất phàm, quả đúng như ta dự đoán, Trường Sinh đại ca, đợi khi nào ngươi trở thành chủ nhân của lục giới thì ít nhất cũng cho ta giữ chức Binh mã Đại nguyên soái có được không?”

Long Mã vô cùng kích động.

Biết Lục Trường Sinh có nhiều thân phận hoành tráng như thế trong đầu Long Mã đã bắt đầu ảo tưởng cảnh mình hoành hành ngang ngược trong lục giới rồi.

Mỗi ngày đều có thể cưỡi ngựa, cưỡi luân phiên cũng được luôn, hì hì hì hì hi, ha ha ha ha ha ha!

Long Mã cười tới chảy cả nước miếng.

Lục Trường Sinh không để ý tới Long Mã mà lại quay sang nói chuyện với Lưu Thanh Phong.

“Nếu đã vậy thì chuyện tiếp theo cứ để ta xử lý.”

“Vâng, Trường Sinh sư huynh, mọi chuyện ta đều nghe ngài hết.”

Lưu Thanh Phong gật đầu.

Lục Trường Sinh lập tức quay người rời đi, mở rộng cửa chính ra.

Mấy người khổng tước Minh Vương vẫn đang ngoan ngoãn chờ bên ngoài.

Nhìn thấy Lục Trường Sinh xuất hiện tất cả đều tụ lại, trong mắt ai cũng tràn ngập chờ mong.

“Sao rồi Trường Sinh đạo hữu?”

“Trường Sinh Thiên Đế, Yêu chủ đã khỏe lại chưa?”

Ánh mắt các Yêu vương đều tràn ngập tò mò.

“Các vị, đầu óc Yêu chủ không có việc gì cả, tất cả là do lúc phi thăng hắn bị người khác ám toán nên thần phách mới bị tổn hại, có điều cũng may lúc trước ta tìm được một quyển bí pháp chuyên trị liệu thần phách ở Thập Vạn tiên sơn, tuy rằng tiêu tốn rất nhiều bảo vật của ta nhưng yêu ma vốn là một nhà, thế nên các vị không cần bồi thường gì cho ta đâu đâu, càng không cần nói vì ta đang thiếu ấn ký của Yêu giới nên các ngươi sẽ tặng cho ta thứ ấy làm gì.”

Lục Trường Sinh nói một cách hết sức chân tình.

“Thần phách bị tổn thương?”

“Thì ra là thế, thì ra là thế.”

“Ta nói mà, Yêu chủ của chúng ta sao có thể bị thiểu năng được!”

“Ha ha ha ha, đa tạ Trường Sinh Thiên Đế, đa tạ Trường Sinh Thiên Đế.”

“Nếu là thế thì không có gì phải lo nữa rồi.”

Các Yêu vương đều vô cùng mừng rỡ, ai nấy kích động không thôi.

Lục Trường Sinh cũng không khỏi giật mình.

Sao trọng điểm các ngươi để ý lại kỳ lạ thế hả?

Bình Luận (0)
Comment