Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài

Chương 151

Đứng thẳng người, cô bắt đầu tụ linh khí, giọng nói vang lên uy nghiêm:
“Linh khí trời đất hóa cung, thần lệnh hóa mũi tên!”

Vu Âm kéo căng dây cung, mũi tên ánh sáng bùng cháy trong tay cô. Cô thét lớn:
“Tru diệt tà ác, chư thần phù hộ! Quỷ dữ, chết!”

Mũi tên rời dây, xuyên qua không gian như ánh chớp. Trong nháy mắt, hàng trăm con quỷ bị tiêu diệt, hóa thành làn khói đen tan biến.

Ngay sau đó, cơ thể Vu Âm chấn động dữ dội. Cô cảm thấy như lửa đang thiêu đốt bên trong mình, n.g.ự.c đau nhói. Một ngụm m.á.u tươi trào ra từ miệng, nhuộm đỏ cả bàn tay cô.

Cây cung linh khí trở về tay Vu Âm. Cô chống tay lên nó, cố gắng giữ thăng bằng. Dù mệt mỏi, cô vẫn cố gắng đứng vững. Việc sử dụng Thần Khí để tiêu diệt một lúc hàng trăm ác quỷ đã rút cạn phần lớn linh khí trong cơ thể cô.

Thu hồi cây cung, Vu Âm bước xuống tầng hầm ngầm.

Dưới tầng hầm, Vu Âm thấy Bành Nguyệt Quốc nằm sõng soài trên mặt đất. Nhát kiếm lúc nãy đã khiến ông ta gục ngã, nhưng cô cố tình tránh những chỗ chí mạng để giữ ông ta lại. Cô muốn đảm bảo xử lý xong tầng hầm trước khi quyết định số phận của hắn.

Nhưng khi vừa bước vào, cảnh tượng trước mắt khiến cô ngỡ ngàng. Bành Nguyệt Quốc đang bị chính những con ác quỷ mà hắn triệu hồi tấn công. Không chỉ vậy, linh hồn của hắn cũng bị chúng xé xác và nuốt chửng. Chỉ trong tích tắc, cơ thể hắn biến thành một đống m.á.u thịt nhầy nhụa, không còn dấu hiệu của sự sống.

Vu Âm cau mày, nhìn đám quỷ đang trở nên ngày càng hung hãn. Cô nhận ra, sau khi mất đi người kiểm soát, lũ quỷ này đã sinh sôi và mạnh lên đáng sợ. Nếu để chúng thoát ra ngoài, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Không chần chừ, Vu Âm lập tức vận linh khí, niệm chú tiêu diệt toàn bộ lũ quỷ còn sót lại. Ánh sáng từ tay cô bao trùm không gian tầng hầm, quét sạch mọi tà khí.

Khi chắc chắn không còn gì bất thường, cô lấy điện thoại gọi cho Lê Ngữ:
“Các người có thể vào được rồi. Nhớ đeo khẩu trang và đi giày kín mũi, trong này hơi bẩn.”

Sau cuộc gọi, Vu Âm bước ra ngoài. Cô dừng lại để thay đôi giày mới từ trong vali, gạt đi những vết m.á.u và bụi bẩn bám trên đôi giày cũ.

Khi cánh cổng lớn của biệt thự mở ra, một con ch.ó săn lớn từ ngoài sân chạy vào. Đuôi nó vẫy liên tục, trong miệng ngậm một con búp bê vải cũ kỹ. Vu Âm cúi xuống, ánh mắt lập tức nhận ra điều khác thường.

“Con búp bê này…” Cô thì thầm, “bên trong có một linh hồn quỷ thuần khiết.”

Cô niệm chú, giải phóng linh hồn bị nhốt trong con búp bê. Một luồng sáng lóe lên, và một nữ quỷ hiện hình trước mặt Vu Âm.

Vu Âm nhìn kỹ, sự kinh ngạc hiện rõ trong ánh mắt:
“Bà… là vợ của Bành Nguyệt Quốc?”

Nữ quỷ gật đầu, giọng nói mang theo nỗi oán hận:
“Đúng vậy. Chính hắn đã g.i.ế.c tôi và nhốt tôi vào con búp bê này.”

“Vì sao?” Vu Âm hỏi, đôi mày nhíu lại.

“Hắn sợ tôi tiết lộ bí mật,” nữ quỷ cay đắng kể. “Năm đó, tôi tình cờ phát hiện hắn đang bí mật cung cấp thông tin cho gián điệp Nhật. Không những thế, hắn còn thuê người g.i.ế.c những ai cản đường mình. Tôi ngây thơ nghĩ có thể khuyên hắn quay đầu, tự thú trước pháp luật. Nhưng hắn lại ra tay g.i.ế.c tôi, dựng chuyện rằng tôi c.h.ế.t vì bệnh.”

Nữ quỷ cười lạnh, giọng nói tràn đầy khinh bỉ:
“Hắn nhốt tôi vào con búp bê này để tôi phải chứng kiến hắn trèo cao, trở thành thị trưởng, rồi tỉnh trưởng. Một kẻ phản quốc, một tên điên, một gã biến thái!”

Vu Âm gật đầu, giọng nhẹ nhàng nhưng cương quyết:
“Tôi sẽ đưa bà rời khỏi nơi này.”

Nữ quỷ nhìn Vu Âm, ánh mắt dần dịu lại. Biết kẻ thù đã chết, oán hận trong lòng bà cũng tan biến. Không còn gì vướng bận, bà sẵn sàng rời đi, trở về nơi mình thuộc về.

Khi Lê Ngữ cùng đồng đội tiến vào biệt thự, Vu Âm đã đứng chờ sẵn ở lối ra. Cô bình thản nói:
“Phần còn lại giao cho các anh xử lý. Nhớ thu dọn sạch sẽ. Gọi trực thăng đến đón tôi, tôi còn việc phải làm.”

Con chó săn lớn thấy Vu Âm chuẩn bị rời đi thì lon ton chạy theo. Nó vẫy đuôi, ánh mắt tràn đầy phấn khích. Vu Âm quay lại, mỉm cười dịu dàng:
“Được rồi, từ nay mày sẽ đi theo tao.”

Cô cúi xuống vuốt đầu con chó, ánh mắt dịu lại. Sau đó, cô lên trực thăng và rời khỏi biệt thự.

Trực thăng đưa Vu Âm trở lại thành phố C, nơi cô đã đưa Tiểu Nhiễm đi an toàn từ trước. Tại đây, cô cẩn thận phá hủy toàn bộ bùa chú và kết giới còn sót lại trong khu vực. Ngay cả chiếc giếng nước cũng bị cô phong kín, đảm bảo rằng không còn bất kỳ nguồn tà khí nào có thể đe dọa người dân.

Sau khi hoàn tất mọi việc ở thành phố C, Vu Âm lập tức quay lại thành phố S.

Khi trực thăng hạ cánh xuống sân bay, người của ông Triệu đã đợi sẵn để đón cô. Đàm Từ, một đồng đội thân cận, cũng đã đứng chờ từ sớm. Thấy Vu Âm, anh định mở lời chào hỏi nhưng cô nhanh chóng giao cho anh một nhiệm vụ:
“Anh chăm sóc bạn mới của tôi nhé. Đây, con ch.ó này rất ngoan, lại thông minh.”

Con chó săn lớn vẫy đuôi, chạy đến cọ vào chân Đàm Từ như muốn làm quen. Anh bật cười, xoa đầu nó:
“Đại sư thật bận rộn, vừa về đã có việc ngay.”

Nghiêm Minh, một người trong đội, đứng bên cạnh cũng cảm thán:
“Còn nhiều việc đang chờ đại sư. À, nhân tiện, Lê Ngữ đã bắt được Đổng Dương Siêu, nhưng hắn không biết nhiều thông tin quan trọng.”

 
Bình Luận (0)
Comment