Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1019 - Chương 1022: Kiếm Trận

Chương 1022: Kiếm Trận

Tuy hắn gắng gượng tu thành Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, nhưng cũng không thể đạt tới bước thủy hỏa giao hòa, chớ nói chi là cảnh giới thủy hỏa hỗ trợ lẫn nhau.

Nếu tiếp tục tu hành Phượng Hoàng biến, e rằng loại bài xích này sẽ ngày càng mạnh.

Có điều, đến cùng vẫn phải nghĩ cách vượt qua tầng ngăn cách này.

Hắn nhớ ở giới tu hành cũng có một công pháp là thủy hỏa đồng tu, chờ khi trở lại Bách Gia kinh viện thì hắn phải nghiên cứu đường hướng trong đó mới được.

Dựa vào ưu thế sức mạnh Linh Quy tầng thứ tư, hắn vẫn trấn áp được khí tức của cường đại của Phượng Hoàng.

Nếu giao đấu với người ta trong trạng thái này, hắn không chỉ không mạnh hơn mà còn yếu đi vì sự tiêu hao năng lượng trong thân thể.

Tiếng nổ vang và chấn động ngày càng gần, Lý Thanh Sơn chui từ dưới đất lên, chỉ thấy nơi này khá quen mắt, đây chính là hẻm núi lớn mà lúc trước hắn đã đấu với Huyết Ảnh và Cường Thạch.

Mỗi một người trong tứ đại tông sư đều cầm một thanh trường kiếm, chia ra đứng ở tứ phương, kết thành trận pháp và nhốt Chu Hậu La Ti ở bên trong.

Mái tóc Chu Hậu La Ti ngổn ngang, xem ra có hơi chật vật, ánh mắt lại ngày càng bình tĩnh và nham hiểm.

Nàng tung người nhảy lên, bổ nhào về phía Văn Chính Danh yếu nhất, hồn nhiên không để ý đến trường kiếm của Văn Chính Danh đang chém tới, móng vuốt sắc nhọn trực tiếp cào lên bờ vai hắn.

“Hàn đông khốc liệt, ngàn dặm băng phong.

”Bạch Y Tú Sĩ cầm đầu kia ngân nga nói, Thanh Phong ba thước trong tay tung bay tiêu sái, một luồng kiếm khí băng giá được bao bọc bởi bông tuyết cuốn tới.

Toàn thân Chu Hậu La Ti lập tức bị bao phủ bởi một lớp băng, nàng chỉ cảm thấy ớn lạnh thấu xương, không thể động đậy, nhưng sau đó thân thể nàng lập tức chấn động khiến hàn băng vỡ vụn.

Bạch Y Tú Sĩ nghĩ thầm:“Yêu nghiệt không hổ là yêu soái loại côn, thể phách thực sự cường hãn, nếu là yêu tướng bình thường thì chỉ một chiêu kiếm đã bị đông lại thành băng vụn, nếu đấu đơn độc với con nhện này thì đúng là không dễ đối phó.

”“Gió thu hiu quạng, bạch lộ vi sương!”Thừa dịp Chu Hậu La Ti bị đông lại, Văn Chính Danh rút kiếm lùi về sau, kiếm khí vung lên, Chu Hậu La Ti vừa đập tan lớp băng trên người thì lại bị bao phủ bởi một tầng sương trắng, thân hình trở nên trì trệ.

Đúng vào lúc này, hai vị tông sư khác cũng xuất hiện với hai thanh kiếm.

“Đại địa hồi sinh, Thanh Minh khi mưa.

”“Ngày hè chói chang, nắng gắt như lửa.

”Từng tia mưa bụi mảnh như lông trâu kéo dài liên miên, không chỗ nào không lọt được, trong đó ẩn chứa kiếm khí cực kỳ sắc bén, thậm chí có thể xuyên thấu qua lớp độc y tinh mịn trên người Chu Hậu La Ti, càng như muốn lọt vào lỗ chân lông của nàng, thấm vào trong thân thể nàng.

Da thịt Chu Hậu La Ti chợt hóa thành màu xám bạc, sử dụng thiên phú thần thông thì mới chống lại được đòn mềm mỏng nhưng khắc sâu vào xương cốt này.

Sau lưng chợt có một đống lửa cháy bừng bừng đỏ rực như mặt trời đánh đến, dưới sự dồn ép của kiếm trận, nàng không thể tránh được.

Một tiếng nổ ầm vang lên, ánh lửa rọi sáng cả hẻm núi.

Chu Hậu La Ti bị ngọn lửa nuốt chửng, tứ đại tông sư nghênh đón lửa ngọn cháy bừng bừng kia, cùng vung kiếm mà lên, bốn thanh trường kiếm đan dệt thành một tấm võng kiếm rồi đâm hết vào trong đốm lửa.

Lửa rực tan đi, độc y sau lưng Chu Hậu La Ti đã bị thiêu thành một lỗ thủng to, trên người có thêm vài vết kiếm, có điều nàng vẫn kiên cường chống lại được nhờ vào chiêu thiên phú thông thiên hoàn mỹ kia.

Nhưng yêu khí toàn thân đã bị tiêu hao không ít, trên mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi, nàng đã thử phá vòng vây vô số lần nhưng lần nào cũng thất bại.

Lý Thanh Sơn ẩn núp trong bóng tối thì phát hiện ra phía hẻm núi trái không có nhiều dấu vết bị phá hoại.

Theo lý thuyết, bốn tu sĩ Kim Đan giao đấu với yêu soái thì chắc chắn kinh thiên động địa, phá hủy hết cả hẻm núi này là rất bình thường.

Tình huống hiện tại chứng minh họ dùng tất cả sức mạnh để khống chế kiếm trận, không lãng phí chút nào, cứ lấy một địch bốn thế này tiếp thì kết cục của Chu Hậu La Ti là sẽ bị dây dưa đến chết.

Xem ra Kim Thiền giúp hắn một tay cũng không phải không có lý do.

Hắn vốn có ý mượn đao giết người, tứ đại tông sư không tìm được hắn thì có lẽ sẽ truy sát xuống dưới lòng đất, dựa vào sức mạnh của Kim Thiền Linh Vương thì việc ép chết bốn người họ chẳng khác nào là chơi đùa một hồi mà thôi.

Không ngờ Kim Thiền không chịu ra tay, nhưng giúp hắn một tay thì cũng coi như đạt được mục đích.

“Nương của con ta, ta đến cứu ngươi đây!”Lý Thanh Sơn lặng lẽ lặn xuống vách đá gần Văn Chính Danh, sau đó bỗng quát lớn một tiếng rồi chui từ dưới đất lên, tiếng còn chưa truyền tới nơi thì người đã ở phía sau Văn Chính Danh, đến cả hắn cũng phải lấy làm khiếp sợ với tốc độ bùng nổ trong phút chốc này.

“Không ngờ cánh Phượng Hoàng và cánh Phong Thần kết hợp lại lại có hiệu quả tốt như vậy, sau này ai muốn truy sát ta thì đều chỉ còn nước hít gió ở phía sau!”Trên người Lý Thanh Sơn xuất hiện ảo ảnh Ngưu Ma lúc ẩn lúc hiện, cặp sưng kia đâm về phía lưng Văn Chính Danh một cách hung ác, đuôi lông mày Chu Hậu La Ti nhướng lên vì bất ngờ, nhưng nàng cũng không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, lập tức đánh về phía Văn Chính Danh lần thứ hai, tấn công từ cả phía trước và phía sau với Lý Thanh Sơn.

Với tu vi Kim Đan sơ kỳ của Văn Chính Danh, bị yêu soái loại côn và Lý Thanh Sơn có thực lực chẳng kém bao nhiêu ép tới gần thì quả là cực kỳ nguy hiểm, dù giữ được cái mạng thì Tứ Thời kiếm trận này cũng sẽ bị phá tan không thể nghi ngờ.

Bình Luận (0)
Comment