Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1024 - Chương 1027: Điên Rồi

Chương 1027: Điên Rồi

"Bảo hắn chờ đi, thành công thì ít thất bại thì thừa!"Như Ý Hầu càng canh cánh trong lòng với việc Liễu Trường Khanh giao Thủy Nguyệt bàn cho Nguyệt Ma mà lại quên lúc đầu nếu không phải là do mệnh lệnh của hắn, Liễu Trường Khanh sao dám làm như vậy.

Như Ý Hầu khó khăn lắm mới an ủi ba vị tôn sư thỏa đáng, bạch y tú sĩ nói: "Hầu gia vẫn nên đi gặp Liễu tri phủ một lần đi, nói không chừng là có liên quan đến Nguyệt Ma đấy.

""Vậy chúng ta cùng nhau đi nghe xem.

"Bốn người cùng nhau đến một gian mật thất sau quận thủ phủ, Như Ý Hầu nghe Liễu Trường Khanh kể lại, trầm trọng nói:"Cái gì, ngươi nói Nguyệt Ma đang luyện hóa sông Thanh Hà, không cần gấp, giờ ta sẽ phái người đi đến đó giết chết tên yêu nghiệt này.

"Không những không nóng nảy, ngược lại còn cảm thấy Nguyệt Ma đến trên mặt đất, là một cơ hội hiếm có.

Yêu nghiệt kia thật là lòng tham không đáy, đắc chí ngông cuồng, sông Thanh Hà há có thể luyện hóa dễ dàng như vậy.

"Hầu gia, nhưng mà Nguyệt Ma đã sắp luyện hóa một nửa sông Thanh Hà rồi!"Như Ý Hầu lập tức nổi giận đùng đùng: "Ngươi làm cái gì để kiếm sống vậy hả! Ta lệnh cho ngươi, không tiếc giá nào phải ngăn cản Nguyệt Ma, không thì ngươi cũng không cần làm chức tri phủ này nữa đâu, bây giờ ta sẽ chạy tới!"Ảo ảnh của Như Ý Hầu biến mất ngay trước mắt, Liễu Trường Khanh đi ngược ra rời khỏi gian phòng, trên mặt hiện lên một tia cáu giận.

Ngăn cản? Ngăn cản kiểu gì, ngươi phái tứ đại tôn sư ra tay cũng chẳng làm gì được hắn, ta chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ nho nhỏ thì có thể làm gì cơ chứ?Như Ý Hầu lệnh ra như núi, hắn cũng chỉ có thể triệu tập các gia chủ thương nghị, trong lòng lại đã có chủ ý tuyệt sẽ không đi đến sông Thanh Hà.

Trong giới tu hành, cản trở người khác tu hành thì thù hận còn lớn hơn giết cha cướp vợ, lần này Nguyệt Ma nhất định sẽ không mềm lòng nới tay, một khi bị nhắm vào thì hơn nửa là chết chắc.

Chức tri phủ này tuy quan trọng, nhưng cũng không thể quan trọng bằng tính mạng của bản thân được.

Liễu tri phủ được Như Ý Hầu trực tiếp sắc phong mà còn có cách nghĩ như thế thì cũng hiểu rõ được suy nghĩ của các gia chủ trưởng lão của các nhà sẽ thế nào.

Tuy trong số họ không thiếu người đại dũng, nhưng cái chuyện lấy trứng đập đá rõ ràng như thế này thì ai lại bằng lòng đi làm.

Kết cục của Thang Bình Hồ của Thanh Đình phái ngày xưa chính là một bài học đẫm máu.

"Thật ra chúng ta không nhất thiết phải chính diện đối kháng với Nguyệt Ma.

Chỉ cần cản trở hắn luyện hóa thủy mạch là được, lưu vực của sông Thanh Hà dài như vậy, thừa dịp bây giờ hắn đang ở trung du, chúng ta bèn đến thượng du tiến hành phá hoại, kéo dài thời gian, chờ đợi chi viện của Như Ý quận.

"Mệnh lệnh của Như Ý Hầu không thể làm trái nên có người đưa ra chủ ý này.

Biện pháp này coi như còn có mấy phần an toàn, mọi người liền miễn cưỡng đồng ý, phân tán đi ra.

Hàn Thiết Y đột nhiên đứng dậy, lại thấy Hoa Thừa Tán còn ngồi ở trong đó, không hề động đậy, nghĩ lại lúc nãy thương nghị kịch liệt như vậy mà vị đệ nhất trí năng của Thanh Hà phủ này cũng không hề nói năng gì, quăng ra một ánh mắt kỳ lạ.

"Nếu chỉ đơn giản như vậy thì đã tốt rồi.

" Hoa Thừa Tán cười vô lực, biện pháp này quá giản đơn, đơn giản đến mức ai cũng có thể nghĩ ra được, căn bản không cần hắn phí hơi.

Nhưng chẳng lẽ hắn lại không nghĩ tới ư?Trong não hải hiện ra thân ảnh tóc đỏ bay phần phật kia, hắn dám ở nơi đầu sóng ngọn gió này tiếp tục làm ra loại chuyện kinh khủng như thế, hiển nhiên là có mấy phần nắm chắc, dựa vào một đám tu sĩ Trúc Cơ mà muốn đi ngăn cản hắn, e rằng sẽ phải trả giá bằng cả tính mạng.

Lúc các tu sĩ đuổi đến Thanh Hà phủ, chuẩn bị triển khai phá hoại.

Từng cái đầu lâu hung tợn phá nước vọt ra, làm dậy lên sóng nước khắp trời, chặn ở trước mặt họ.

Hai mươi mốt con ma đầu lâu của Tiểu An, phân bố khắp trên dưới con sông, hộ pháp cho Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn cũng hạ mệnh lệnh: "Trừ Hàn gia phụ tử và Hoa Thừa Tán ra, tất cả những người khác đều giết không tha.

"Quen biết thì quen biết, các ngươi một lòng muốn đối địch với ta thì đừng trách ta độc ác.

Lúc bắt đầu các tu sĩ còn không để tâm đến những con ma đầu lâu rõ ràng là có người điều khiển này, nhưng mà vừa giao thủ đã phát hiện ra bản thân sai lầm nghiêm trọng rồi.

Linh khí của họ đánh vào trên người quái vật đầu lâu chỉ có thể làm bắn lên vài tia lửa, duy chỉ có pháp khí mới có thể để lại chút vết tích.

Mà một khi bị những quái vật này áp sát, một trảo đã có thể xé nứt linh khí hộ thể của họ.

Trải qua từng lần luyện chế của Tiểu An, hiện tại từng con ma đầu lâu này có sức mạnh cực lớn, hành tẩu như gió, hơn nữa cả người không có bất kỳ điểm yếu nào, dù là giao thủ với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cũng không có chút vấn đề nào cả.

So với nhiệm vụ của Như Ý Hầu thì tính mạng bản thân vẫn quan trọng hơn, những tu sĩ này vốn định là mỗi nơi chỉ đánh đấm một chút, tuyệt không dừng lại ở một chỗ, miễn cho chọc giận Nguyệt Ma trực tiếp bay qua giết sạch họ.

Hiện tại gặp phải quái vật lợi hại như thế lại càng không dám dừng lại, dừng phát là đi luôn.

Ma đầu lâu cũng không truy kích, cứ thế thủ hộ trên sông Thanh Hà, xem ai dám đi lên.

Bình Luận (0)
Comment