Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1038 - Chương 1041: Vô Biên Vô Tận

Chương 1041: Vô Biên Vô Tận

Lý Thanh Sơn bỗng nhiên hiểu ra, lục đạo luân hồi, mỗi một đạo đều rộng lớn vô biên, so với thứ này thì thế giới Cửu Châu đúng là nhỏ bé vô cùng.

Cảnh tượng ban nãy mà hắn tổng thấy chính là tình cảnh trong Ngạ Quỷ đạo, chỉ sợ đó cũng chỉ là một cảnh tượng bình thường trong Ngạ Quỷ đạo mà thôi.

“Không sai, ta đã truyền tin về, phải nhanh chóng đóng cửa, nếu không sẽ nguy to.

” “Đúng vậy!”Lý Thanh Sơn tỏ vẻ tán thành, không cần nói gì khác, chỉ dựa vào tình hình hắn vừa thấy, một tên thi vương, cộng thêm một đám thi soái, lại thêm một đống thi tướng, đừng nói Thanh Hà phủ nho nhỏ, dù là Như Ý quận, hay thậm chí là toàn bộ Thanh Châu cũng sẽ bị náo loạn đến long trời lở đất.

“Thế nhưng phải niêm phong như thế nào? Ta sẽ không đến đó!”Nếu vô ý để bị hút vào Ngạ Quỷ Đạo thì coi như xong.

Hoa Thừa Tán buông tay nói: “Ta cũng không biết, chỉ có thể chờ các đạo hữu khác đến rồi thương nghị, chỉ sợ đây đã không phải chuyện mà tu sĩ Trúc Cơ có thể làm được.

”Lý Thanh Sơn nói: “Chỉ dựa vào một tên luyện khí sĩ bé nhỏ như Mã Siêu Quần mà lại tạo ra một cục diện lớn như vậy!” Hoa Thừa Tán lắc đầu: “Không chỉ có Mã Siêu Quần, núi Phần Khưu vốn là đất dưỡng thi tụ tập nhiều âm khí.

Trong những năm chiến tranh, e rằng đã có hàng chục triệu xác chết được vận chuyển đến đây, ngọn núi Phần Khưu đã trở thành một Ngạ Quỷ Đạo sống sờ sờ rồi, ranh giới với Ngạ Quỷ Đạo trở nên vô cùng mỏng manh, chúng ta chỉ lo đến việc chiến đấu với yêu tộc mà bỏ qua điều này.

” “Mã Siêu Quần phối hợp với thi quỷ cường đại trong Ngạ Quỷ Đạo, nội ngoại giao công, mới có thể đả thông Ngạ Quỷ Đạo này.

”“Vậy chúng ta nên tránh xa một chút!”Lý Thanh Sơn nói, dù thể trạng của thi vương kia quá lớn nên bị kẹt lại, không có cách nào để chui ra khỏi động, nhưng còn có rất nhiều thi tướng thi soái, nếu chúng cùng nhau tuôn ra, dù hắn có lợi hại thế nào cũng đành chịu bị thi hải nuốt chửng, đối mặt với cái chết.

Thế nhưng nếu Tiểu An ở đây, thi triển Tam Muội Bạch Cốt Hỏa, chắc hẳn có thể cực kỳ thong thả.

“Yên tâm, việc mở cửa Ngạ Quỷ Đạo không dễ dàng như vậy, càng mạnh mẽ, càng khó vượt qua.

Bây giờ chỉ tương tự như một khe nứt, ta nghĩ ngay cả thi tướng cũng không thể chen ra.

Nhưng nếu để thêm một thời gian dài nữa thì không dễ nói đâu.

”Dứt lời, luồng âm khí cuối cùng bị hút vào hố trời, hố trời ngừng thay đổi, trời đất trong sạch trở lại.

Ầm.

ầm.

Giống như núi lửa phun trào, một cột khí đen tuôn ra dữ dội, nối liền trời đất, đại địa chấn chiến, nhật nguyệt vô quang.

Hàng ngàn hàng vạn thi thể cùng nhau ào ra.

Từng bộ thi thể bị tung lên bầu trời, rải rác khắp đại địa, một số trèo lên lần nữa, một số ngã đến gãy xương không thể di chuyển, ngay lập tức bị nhấn chìm bởi những thi binh khác.

Lý Thanh Sơn cũng không khởi trợn mắt há mồm, đúng là cảnh tượng mới nghe lần đầu, mới thấy lần đầu, giống như.

nó giống như một “đài phun cương thi” siêu lớn! Mà mỗi một thi binh lại như một giọt nước lăn trên mặt đất.

“Ngăn chúng lại, nếu để cho những thi binh này tràn ra thì sẽ tệ hại vô cùng.

”Hoa Thừa Tán vội nói, với bọn họ thì một thi binh cũng không quá mạnh, nhưng với phàm nhân thì quả thực như quái vật bất khả chiến bại.

Một quả cầu lửa từ trên trời giáng xuống, không ngừng bành trướng trên không trung, ầm ầm rơi xuống thi hải, thiêu hàng ngàn thi binh thành tro bụi, sóng xung kích tản ra bốn phía khiến vô số thi binh bắn ra ngoài, tạo thành một vòng tròn khổng lồ trên thi hải.

Nhưng nó lại được lấp đầy trong nháy mắt.

Ầm!Lý Thanh Sơn từ trên trời giáng xuống, nện xuống thi hải.

Trong phút chốc, mặt đất lún xuống, đất đá bay tứ tung, mấy trăm con thi binh bị đánh bay về phía chân trời.

Trọng Thủy kiếm biến lớn gấp mười lần, từng chiêu pháp thuật với uy lực cực lớn hạ xuống, thi binh dồn lại một chỗ lại hồn nhiên không biết né tránh, thông thường chỉ cần một chiêu pháp thuật là có thể giết được một đám lớn.

Nhưng Lý Thanh Sơn chém giết một hồi thì phát hiện thi binh ở xung quanh không những không ít đi mà còn càng giết càng nhiều lên, thế là hắn thu kiếm rồi bay trở lại bầu trời, quay sang nhìn Hoa Thừa Tán mà trong mắt cả hai đều có vẻ hoảng sợ.

Trong chốc lát, họ hợp lực giết được hơn vạn thi binh, hơn nữa đều là thi binh có thực lực tương đối, toàn bộ Luyện Khí sĩ của Thanh Hà phủ gộp lại cũng không nhiều như vậy.

Nhưng vậy mà cũng chẳng thể làm chậm tốc độ tiến lên của thi binh.

Mà một khi thi binh rời xa hố trời, phân tán ra thì việc giết chúng sẽ không dễ như vậy nữa.

“Cuối cùng cũng đến rồi!”Hoa Thừa Tán nhìn lại phía chân trời, chỉ thấy một chiếc Phi Thiên Long Hạm thuận theo chiều gió, rẽ mây lao vun vút tới.

Khi còn cách mười dặm, trăm chùm sáng đan xen xẹt ngang bầu trời rồi bắn phá một vòng trên mặt đất, đánh bay vạn con thi binh.

Hàng ngàn hàng vạn con rối nhào xuống từ trên bầu trời, quấn lấy đánh nhau với đám thi binh phân tán bốn phía kia.

Cuối cùng cũng hơi áp chế được thi hải.

“Liễu đại nhân, cuối cùng mọi người cũng đến rồi!”Lý Thanh Sơn đi tới boong thuyền trên Phi Thiên Long Hạm, chỉ thấy Liễu Trường Khanh dẫn đầu một đám tu sĩ Trúc Cơ, khuôn mặt ai nấy cũng đầy vẻ chấn động.

Họ rất hăng hái xung phong khi nghe nói Ngạ Quỷ môn mở rộng cửa, nhưng chỉ khi tận mắt thấy tình cảnh này thì mới rõ đến cùng đó là tình cảnh khủng bố cỡ nào.

Bình Luận (0)
Comment