Thi vương dang hai tay ra, mười ngón tay như móng vuốt của chim ưng, mười tia sáng đen xuyên thủng bốn phương tám hướng được bắn ra từ đầu ngón tay hắn lại là mười chiếc móng tay.
Trái tim Lý Thanh Sơn nhảy lên cổ họng, liều mạng xoay người, nếu bị đánh trúng, dù có sức sống kiên cường thế nào đi nữa thì cũng chỉ còn con đường chết.
Những chiếc móng tay kia cũng đổi hướng theo hắn tựa như phi kiếm, mắt thấy không thể hoàn toàn né tránh thì bỗng có một luồng gió mạnh thổi tới từ bên cạnh và đẩy hắn ra.
Một chiếc móng tay to như chiếc dầm nhà bằng đá gào thét lướt qua sát thân hắn, những sợi tóc đỏ sậm bay phất phơ trên không trung.
Lý Thanh Sơn gật đầu với Cố Nhạn Ảnh, nếu không có chiếc quạt kia của Cố Nhạn Ảnh thì dù hắn có bất tử cũng không tránh được việc bị thương nặng, sau đó chỉ cần trúng hai chiêu bất kỳ là rơi vào nguy hiểm.
Cố Nhạn Ảnh thì lại không bị tập kích, hiển nhiên đòn tấn công của thi vương cũng mang tính lựa chọn, chỉ nhằm vào mấy tên vừa không phòng ngự được lại không tránh thoát được.
Nếu Lý Thanh Sơn không có linh quy cảnh báo nguy hiểm, khả năng cao lần này đã bị thương nặng rồi.
Nhìn xuống phía dưới lại thấy có hai tên tu sĩ Kim Đan chết trận, Lý Thanh Sơn còn biết một người trong số đó, người kia chính là một trong bốn đại tông sư.
Còn có ba tu sĩ Kim Đan bị thương, có cả nặng cả nhẹ.
Cái gọi là vết thương nhẹ chính là pháp khí bản mệnh vỡ nát, cộng với đứt mất một cánh tay.
Mà bị thương nặng chính là nửa người dưới bị giã thành thịt nát, dựa vào sức sống của tu sĩ Kim Đan nên mới không chết trận, nhưng cũng thoi thóp hơi tàn.
Trước khi vòng vây của đám tu sĩ Kim Đan được hình thành thì nó đã bị dọa cho rối tung cả lên.
Đây chính là sự đáng sợ của thi vương, đôi bên chênh lệch một cảnh giới, cho dù không thể phát huy toàn lực nhưng cũng không phải đối tượng mà một đám tu sĩ Kim Đan có thể khinh thường, muốn ngăn cản hắn thì hãy sẵn sàng ngã gục đi!Còn Quỷ Vương Hư Đỗ U Phi chịu ba móng tay, đang ở ranh giới sụp đổ, chỉ sợ dính một chiêu bất kỳ của ai thì cũng không xong mất.
U Phi liếc về phía sau một cái rồi lại nhìn thi vương trước mặt, sau đó hít một hơi thật dài.
Cuồng phong gào thét, Quỷ Vương Hư Đỗ há chiếc miệng lớn tựa như hang động ra, âm khí cuồn cuộn tràn vào, thân thể hắn lại căng tràn năng lượng lần nữa, chiếc bụng nhô lên cao cao.
“Còn chưa hết hy vọng sao!”Hai tay thi vương ấn trên mặt đất, thân thể hơi gắng gượng đi về phía ngoài Ngạ Quỷ môn, khí tức trên thân càng lúc càng mạnh mẽ mãnh liệt, cánh tay được từng vòng thi khí quấn quanh đánh mạnh lên trên bụng Quỷ Vương Hư Đỗ.
Hai chân Quỷ Vương Hư Đỗ lùi về phía sau, kéo lê ra một cái rãnh lớn, trải dài mấy dặm ra phía sau, âm khí trong miệng trào ra, thân hình uể oải tột cùng.
Đúng vào lúc này, Ngạ Quỷ môn càng ngày càng mở rộng, sức mạnh của thi vương không chỉ không suy nhược chút nào mà trái lại còn càng ngày càng mạnh.
Tuy thi vương đã mất đi vô số thủ hạ, nhưng toàn bộ Ngạ Quỷ đạo đều đang ủng hộ hắn mở rộng lãnh thổ.
Thi vương nói:“Hôm nay các ngươi đều phải chết ở đây!”Còn có bộ khô lâu quỷ dị kia, tuy ngọn lửa màu trắng kia khủng bố nhưng chẳng thể nào phá bỏ thi khí hộ thể của hắn, sức mạnh của nó cũng chỉ tương đương với thi soái mà thôi.
Hắn chẳng tin cái thứ nhỏ yếu như vậy có thể hủy diệt được Ngạ Quỷ đạo.
“Chỉ cần ta sử dụng toàn lực thì có thể đập chết nó bằng một chưởng ngay.
”Báo động trong lòng Lý Thanh Sơn ngày càng mãnh liệt!Đối thủ mạnh như vậy không phải đối tượng hắn có thể đối địch với cảnh giới hiện tại, chạy thoát được đã là điều đáng vui mừng rồi.
Thế nhưng không có chỗ trốn thì hắn cũng sẽ không trốn!Đối mặt với kẻ địch không thể chiến thắng, có người sẽ hoảng sợ tuyệt vọng, có người sẽ hăng hái sục sôi, hắn thuộc kiểu người ở vế sau.
Lý Thanh Sơn liếc nhìn Tiểu An ở xa xa, nàng tiêu diệt thi quân giúp hắn đã là mang ơn lớn, lại còn trấn áp mấy chục thi soái nữa, hiện tại hắn phải dựa vào bản thân mình rồi.
Ý chí chiến đấu sôi trào, trong lòng không còn một suy nghĩ linh tinh nào, chỉ nghĩ xem làm sao để chiến thắng đối thủ.
“Tiễn ta một đoạn đi!”“Được!”Cố Nhạn Ảnh phất quạt Ngọc Cốt lên, một trận cuồng phong tựa như lốc xoáy thổi tới sau lưng Lý Thanh Sơn, mang theo lực đẩy vừa mạnh mẽ mà lại vừa êm dịu.
Lý Thanh Sơn giương hai cánh, toàn thân bốc lửa lớn, tốc độ nhanh đến cực hạn, chẳng khác nào một ngôi sao băng rực lửa xẹt qua bầu trời rồi rơi xuống mặt đất.
“Thiêu thân lao đầu vào lửa!”Đây là nhận định trong giây phút này của mọi người có mặt ở đây.
Thi vương giơ tay lên, đang muốn nghiền chết con thiêu thân không biết tự lượng sức mình này.
Ánh lửa xoay chuyển, xẹt qua đỉnh đầu thi vương rồi rơi xuống chỗ cách đó mười dặm.
Rõ ràng Như Ý Hầu đã tới, hai mắt vừa mở thì đã hô lên:“Kim Đan!”Còn lâu Lý Thanh Sơn mới chơi kiểu tập kích rồi tự sát, mục tiêu của hắn không phải là thi vương, mà là Kim Đan do hai tu sĩ Kim Đan bị thi vương giết chết để lại.
Có tu sĩ Kim Đan nào ở đây có thể đến ngăn cản.