Lý Thanh Sơn vươn tay nắm một cái, hai viên Kim Đan đã vào tay, kèm theo cả hai chiếc túi Bách Bảo.
Hắn tiện tay nhét hai viên Kim Đan vào miệng, sau đó xoay đầu lại, nhưng không nhằm về phía thi vương.
Trong trận đại chiến lúc nãy, có một tu sĩ Kim Đan chưa kịp tự bạo Kim Đan thì đã bị giết chết, Kim Đan rơi rớt ở trên mặt đất.
Ngoài ra còn có một tu sĩ bị Tam Muội Bạch Cốt Hỏa thiêu chết.
Lý Thanh Sơn đã xác định rõ vị trí của hai viên Kim Đan này từ sớm.
Chỉ thấy một vệt lửa bay lượn vờn quanh từ trung tâm Ngạ Quỷ môn xa xa!Lại thêm hai viên Kim Đan nữa vào tay.
Lý Thanh Sơn trực tiếp nhét vào trong miệng, sau đó chạy như bay về phương xa, bốn viên Kim Đan đã vào bụng.
Cố Nhạn Ảnh giật mình nói:“Mau nhả ra!”Mỗi một viên Kim Đan đều là tinh hoa mấy trăm năm tu hành của tu sĩ Kim Đan, đúng là nó ẩn chứa năng lượng hùng mạnh, thế nhưng nuốt chúng thế này thì không phải là tu hành, mà là tự sát.
Nuốt như nuốt bốn viên Kim Đan cùng một lúc, thuộc tính của chúng lại không hoàn toàn giống nhau, có thể tưởng tượng ra kết quả nổ banh xác khi có cả bốn viên Kim Đan trong người.
Dù cho thân thể có cường hãn hơn nữa, sức sống có mãnh liệt hơn nữa thì cũng sẽ biến thành bột mịn, chết chắc không thể sống nổi.
Lý Thanh Sơn nở một nụ cười với Cố Nhạn Ảnh, chẳng mấy chốc nụ cười kia đã trở nên dữ tợn, khuôn mặt tuấn tú không tỳ vết của hắn bị vẻ mặt yêu ma hung ác dữ tợn thay thế, thân thể hắn cao vút lên, một trượng, năm trượng, mười trượng, rồi hai mươi trượng…Hắn biến thành bản thể yêu ma, mắt đỏ rực như than, tóc đỏ thẫm như lửa, đôi cánh lửa to lớn cháy hừng hực ở phía sau, không còn sự lộng lẫy của phượng hoàng nữa, mà lại là vẻ cuồng liệt làm liều.
Lý Thanh Sơn ầm ầm quỳ rạp xuống, sức mạnh của bốn viên Kim Đan cùng bạo phát trong người hắn, xung kích điên cuồng.
Hắn vận Linh Quy Trấn Hải Quyết, liều mạng trấn áp, đồng thời làm lòng mình yên ắng, tâm trí tĩnh lặng, dốc toàn lực khống chế và dẫn dắt mỗi một phần lực lượng.
Dù là như vậy nhưng mỗi một phần cơ thể của hắn đều giống như cái nhọt, chúng nhô lên cao vút rồi ầm ầm nổ tung, hóa thành từng đốm lửa.
Ầm ầm ầm ầm ầm!Dường như có vô số quả bom được chôn trong cơ thể hắn, thân thể nổ tung liên hoàn.
Trong nháy mắt, toàn thân chẳng còn chỗ nào hoàn chỉnh, tất cả đều biến thành đốm lửa, đang thiêu đốt hắn hừng hực.
Nếu không phải hắn đã tu thành Phượng Hoàng biến thì hiện tại hắn đã bị thương nặng, gần chết rồi.
Nhìn xuyên qua tầng tầng lớp lớp ngọn lửa thì có thể thấy rõ một bộ xương dữ tợn ngạo nghễ dựng thẳng.
Tiếng răng rắc răng rắc vang lên, các vết nứt bắt đầu xuất hiện trên xương hắn.
Dù xương hổ có vững chắc đến đâu thì cũng không đỡ nổi uy lực của bốn viên Kim Đan cùng bạo phát, tựa như trên đập lớn bỗng xuất hiện vết nứt, chẳng mấy chốc sẽ sụp đổ.
Như Ý Hầu cũng bị kinh ngạc đến ngây người bởi hành động điên cuồng này:“Hắn.
Hắn điên rồi sao? Yêu nghiệt này!”Thi vương bật cười ha ha:“Đây chính là cọng cỏ cứu mạng của các ngươi sao? Ta còn chưa ra tay mà ngươi đã sắp chết rồi.
”Lâm trận nuốt mấy viên Kim Đan với mong muốn đột phá, đúng là mơ mộng hão huyền!Trong biển máu, Khô Cốt ma trận bị đánh tan ầm ầm, chúng trở lại với cổ tay của Tiểu An mà màu sắc đều hơi nhạt đi, Tam Muội Bạch Cốt Hỏa lượn lờ một vòng rồi mới khôi phục ánh sáng lộng lẫy.
Cuối cùng, sự áp chế của cờ Huyết Hải với mấy chục thi soái cũng đến cực hạn, tiếp tục chống đỡ nữa thì sẽ tạo nên tổn hại cho cờ Huyết Hải.
Tiểu An liếc mắt nhìn Lý Thanh Sơn đầy lo lắng, sau đó bình ổn tâm trí rồi làm cho cờ Huyết Hải rung lên.
Mấy chục thi soái với hình dáng kỳ quái bị bay ra ngoài.
Sắc mặt cả đám tu sĩ đều kịch liệt thay đổi, Nguyệt Ma cố chấp nuốt Kim Đan, rơi vào cảnh chết chắc, thi vương thì lại hung mãnh như vậy, còn có nhiều thi soái đánh gọng kìm từ hai phía, chẳng phải chỉ còn con đường chết thôi sao.
Quả nhiên không dựa dẫm vào những con yêu nghiệt này được!Tiểu An lặng lẽ nâng phôi kiếm Thí Phật lên.
Đám thi soái vất vả lắm mới thoát thân được nên tức giận như điên, chúng lập tức tụ tập thi khí lại để báo thù rửa hận, thế mà lại chẳng thấy một con thi binh nào trên mặt đất để cho họ điều động, cả lũ đều sửng sốt.
Ngay cả Cố Nhạn Ảnh cũng cảm thấy đầu mình đầu óc mình quá kém, thực sự không thể đoán hành động của hai kẻ này theo lẽ thường được!Đám thi soái chẳng hoảng sợ, chúng điên cuồng hét lên mà nghênh đón, sau đó cũng không mất bình tĩnh, mà còn liên kết khí tức lại với nhau, đan dệt thành một chiếc võng lớn không có khe hở, nhất định phải trùm kín nàng lại, sau đó xé thành mảnh nhỏ.
Kẻ nhào tới trước mặt chính là thi soái đấu ngang sức với Hàn An Quốc và cầm gậy đại tang trong tay, tiếng khóc bén nhọn phát ra từ miệng hắn chẳng khác nào những mũi nhọn vô hình, làm lòng người chấn động.
Gậy đại tang trong tay hắn biến thành mấy trăm cái bóng gậy, mà mỗi một cái đều là vật thật, chẳng khác nào một trận mưa to gió lớn đánh phủ đầu.
Các thi soái khác cũng phô bày bản lĩnh, nắm đấm, nanh vuốt, thi khí tuôn ra mà tới.