Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1069 - Chương 1072: Liều

Chương 1072: Liều

Thi vương gầm lên giận dữ, ba ngón tay bị gãy bỗng bay vịt lên, gào thét vọt về phía Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn cảm nhận được nguy cơ rất lớn, sóng địa chấn giữa song chưởng khuấy động lên và đánh hắn bay ra ngoài.

Rầm rầm rầm!Ba ngón tay ở trước mặt đồng thời nổ tung, xương cốt hóa thành mảnh vụn bắn tung tóe, huyết nhục rơi không khác nào một màn mưa xối xả, mỗi một mảnh vụn là một giọt mưa, chúng đều ẩn chứa lực phá hoại to lớn, uy lực của nó không hề thấp hơn việc ba viên Kim Đan nổ tung.

Lý Thanh Sơn thu cánh Phượng Hoàng lại, toàn thân bị ngọn lửa vây quanh, bị đánh bay ra ngoài đầy hung ác, bay xa cả trăm dặm, lúc này hắn lộn mấy chục vòng trên không trung rồi mới ổn định thân hình.

Dù đã tránh né chỗ trung tâm nổ tung nhưng hắn vẫn bị thương nặng, nội tạng hoàn toàn bị chấn động thành mảnh vụn, trong đầu nhộn nhạo như một đống bùn, hai mắt bị mù, hai tai không nghe được gì, toàn thân đều lộ ra xương lở chởm, chằng chịt vết nứt.

Thi vương há miệng phun ra một dòng lũ màu đen về phía Lý Thanh Sơn, mùi tanh hôi nồng nặc không khác nào một con rồng độc màu đen, ẩn chứa tử khí với độc tính mãnh liệt.

Một khi bị phun trúng, dù là Phượng Hoàng hỏa thì cũng sẽ bị dập tắt, xương hổ toàn thân cũng sẽ bị hòa tan thành một đống thi thủy.

Thi vương chỉ sử dụng những thủ đoạn này khi chiến đấu với đối thủ cùng đẳng cấp ở trong Ngạ Quỷ đạo, nó cũng liên quan đến việc hắn thăng cấp lên thi đế.

Tích trữ thi thủy này cũng cực kỳ khó, không ngờ sẽ phải dùng vào lúc này, thế nhưng hiện tại hắn chắc chắn không thể cho Lý Thanh Sơn có cơ hội tiếp cận.

“Được rồi Bắc Nguyệt, thành bại chỉ trong một lần này!”Vào giây phút sinh tử này, Cố Nhạn Ảnh lại giục Lý Thanh Sơn tiến công, hai ngón tay nhẹ nhàng buông lỏng, chiếc lông chim nửa trong suốt kia cũng nhẹ nhàng bay ra ngoài, không hề nhanh mà chỉ lơ lửng không cố định, lúc ẩn lúc hiện.

Chớp mắt một cái nó đã tới ở trước mặt thi vương, sau đó bất chợt nứt toạc rồi hóa thành một lớp màng ánh sáng hình tròn, nó bành trướng không ngừng rồi bao phủ ở bên trên Ngạ Quỷ môn.

Như thể hơi nóng bốc lên từ mặt đất dưới cái nắng gắt, cảnh tượng trong đó bắt đầu vặn vẹo biến ảo.

Thi vương nghi ngờ không thôi, nhưng cũng không cảm thấy bị tổn thương hay ràng buộc gì, chỉ có thể nhận định đây là kế sách nghi binh.

“Thanh Sơn tiểu đệ, giờ phải xem ngươi làm thế nào rồi.

”Giọng nói của nàng truyền vào thức hải của Lý Thanh Sơn, kèm theo tiếng cười loáng thoáng, dù cho ở giây phút sống còn này mà cũng ung dung tự nhiên, dù đối mặt với chuyện lớn sinh tử nhưng vẫn tiêu sái như gió.

“Xem ta đây!”Lý Thanh Sơn nghiến chặt răng rồi lặng lẽ cười khẩy, chỉ thấy cuồng phong gào thét ở sau lưng hắn rồi lửa bùng lên.

Ầm! Hắn trông chẳng khác gì một ngôi sao băng rực lửa kéo theo chiếc đuôi lửa thật dài, lao về phía thi vương tựa như thi thủy nghênh đón độc long.

Nhìn thi thủy kia từ phía xa xa thì còn cảm thấy vô cùng nhỏ bé, nhưng tới gần mới thấy như một con sông lớn dào dạt, cuồn cuộn trút ngược xuống.

Tiếng kêu gào, tiếng cười quái dị, tiếng quỷ khóc vang lên ở bốn phương tám hướng xung quanh, thi quỷ nhiều vô biên vô hạn múa loạn ở ngoài giới vực, dùng mắt thường cũng thấy rõ được hình dạng và thân hình của chúng, thậm chí còn to hơn cả thi vương.

Từng luồng khí tức khổng lồ muốn thấm vào trong giới vực, khiến người ta khiếp sợ.

Ngạ Quỷ đạo này sẽ giáng lâm sớm thôi!Bất kể trốn hay né tránh thì cũng chỉ còn con đường chết.

Cánh Phong Hỏa càng bùng cháy dữ dội hơn, rọi sáng cả bầu trời, hắn không nhìn bóng người bốn phía, không nhìn thi thủy trước mặt, chỉ nhìn thẳng về phái thi vương.

Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, một thân ảnh màu trắng chợt nhảy lên vai Lý Thanh Sơn.

Tiểu An vung vẩy cờ Huyết Hải, một dòng sông máu với thanh thế hùng vĩ hơn gào thét mà ra, không khác nào một con huyết long đang nhảy vào trong thi thủy.

Hai con trường long chiến đấu ác liệt trên không trung, độc long liên tục tấn công, muốn nhắm về phía Lý Thanh Sơn nhưng lại bị huyết long gắt gao dây dưa kéo lại.

Máu và thi thủy không ngừng bắn tung tóe, tạo nên từng mảnh sương mù màu đỏ sậm.

Lý Thanh Sơn liên tục cất bước, cũng không thèm nhìn tới trận chiến ác liệt liên quan đến tính mạng hắn ở trên đỉnh đầu, chỉ nhìn thẳng về phía trước, tiến lên, tiếp tục tiến lên!Cát vàng bùng lên ở phía sau, còn chưa kịp rơi xuống thì hắn đã đi cách đó mấy dặm rồi.

Thi vương cảm nhận được sự uy hiếp, hắn không để ý đến việc tiêu hao thi thủy, ra sức phun một cái, con độc long gào thét cắn nát huyết long, lượn vòng quấn quanh mà xuống.

Lý Thanh Sơn vẫn cách Ngạ Quỷ môn mười dặm, thân hình khựng lại, hai đầu gối hơi cong, chợt vung nắm đấm thép lên cao cao, lập tức có một vòng sóng địa chấn xuất hiện ở dưới móng sắt.

Hắn hét lên một tiếng!Độc long cuốn hụt vì Lý Thanh Sơn lao nhanh tựa như một quả pháo, sau đó hắn đánh một quyền lên mảnh hư không đã vặn vẹo này.

Ầm!Hư không mãnh liệt rung chuyển, vết nứt màu đen nhanh chóng lan tràn từ chỗ quả đấm của hắn, phủ kín cả bầu trời Ngạ Quỷ môn.

Không gian vặn vẹo biến ảo, từng vùng nứt ra tựa như mặt đất bị khô cằn, không giống với vết nứt bé nhỏ lúc nãy, mà hình thành nên những vực sâu màu đen.

Bình Luận (0)
Comment