Kẻ phá hoại việc hắn luyện hóa thủy mạch lại là yêu soái ếch trâu bị hắn đánh bại đầu tiên, nó đang há miệng rộng và nhìn hắn bằng ánh mắt cười nhạo.
“Ngươi thật là lớn mật, nơi này đâu phải lãnh địa của ngươi, sao ngươi còn tới đây.
Hả? Đi ra đi!”Lòng Lý Thanh Sơn hơi chấn động, vậy mà linh quy lại cảm nhận được nguy hiểm, hơn nữa nhìn thái độ của yêu soái ếch trâu kia thì hắn lập tức hiểu ra, chỉ quát khẽ một tiếng.
Sương mù trên không trung biến ảo, một loạt yêu soái xuất hiện.
Lý Thanh Sơn chẳng còn lạ gì chiêu này, đó là thần thông thiên phú của yêu soái bị hắn đánh bại vào một tháng trước, vì đối phó hắn mà cũng phí công mưu tính một phen.
Nhìn lại thì đúng là có không ít gương mặt quen thuộc trong đám yêu soái mới xuất hiện kia.
Lý Thanh Sơn liếc mắt nhìn một lượt, tổng cộng có hơn mười ba yêu soái, trong đó có kẻ bị hắn đánh bại, cũng có kẻ hắn chưa gặp bao giờ, hơn nửa số yêu soái trong phạm vi Như Ý quận đã xuất hiện ở đây.
Chúng đều nhìn Lý Thanh Sơn như hổ rình mồi, từng luồng yêu khí mạnh mẽ ngút trời, “kẻ đến chẳng lương thiện gì”.
Yêu soái ếch trâu “oa” một tiếng đầy quái dị:“Sao nào Bắc Nguyệt, sợ chưa! Giao Thủy Thần ấn của ngươi ra đây, sau đó dập đầu đền tồi với mọi người thì chúng ta sẽ tạm tha mạng cho ngươi.
”“Các ngươi dám giết ta?”Lý Thanh Sơn nhíu mày, đám yêu soái đều chiếm cứ một phương, rất hiếm khi sẽ hợp lực như vậy.
Hơn nữa có vài tên yêu soái hắn còn chưa thấy bao giờ, chưa xảy ra mâu thuẫn với nhau thế nhưng vẫn tới đây vây công hắn.
“Ngươi phạm thượng, xâm phạm lãnh địa của bọn ta, chúng ta có giết ngươi thì Long Vương đại nhân cũng sẽ không trách phạt.
”Yêu soái ếch trâu hung tợn nói.
Pháp luật không khi được chúng, Long Vương Mặc Hải cũng không thể trừng phạt họ chỉ vì cái chết của một “Bắc Nguyệt”.
“Ngươi bị ta đánh bại, được ta tha mạng mà vẫn còn mặt mũi đến đây vây công sao?”Việc tranh chấp lãnh địa của yêu quái tự có quy củ của nó, thất bại chính là thất bại.
Vì thế Lý Thanh Sơn mới không để cho Tiểu An giúp đỡ chiến đấu, là do hắn muốn tránh việc yêu soái bị đánh bại không phục, từ đó dây dưa không ngớt, hành vi lúc này của họ là hơi phá vỡ quy củ rồi.
Hơn nữa, ngoài với yêu soái hệ Thủy ra thì sông và hồ trên mặt đất cũng chẳng quan trọng mấy, thậm chí còn không được tính là lãnh địa của họ, hoàn toàn không đáng làm to chuyện.
Thực sự có quá nhiều điểm kỳ lạ.
“Nói nhảm ít thôi!”Yêu soái ếch trâu quát một tiếng rồi hóa thành nguyên hình, gò núi kia úp sấp trên mặt đất rồi há chiếc miệng rộng, phun ra bọt khí to lớn.
“Đến đi!”Lý Thanh Sơn quét sạch sự mệt mỏi trong người, bắn ra ánh hào quang rừng rực như lửa.
Trong nháy mắt, hơn mười loại thần thông kéo tới, ngập tràn mi mắt, có cái tấn công trực tiếp, cũng có cái bao vây địch hay quấy nhiễu địch, khiến người ta còn chẳng kịp nhìn chứ đừng nói là né tránh.
Ánh sáng chiếu rọi bầu trời, từng luồng khí cuồng bạo bao phủ khắp nơi.
Lý Thanh Sơn mở hai tay ra, hung ác gõ vào hư không, từng vòng sóng chấn động màu đen tản ra từ chỗ hắn, vết rạn nứt màu đen lan tràn như mạng nhện, phá tan vô số thần thông.
Cánh Phượng Hoàng giương ra, gió và lửa bùng cháy lượn lờ, một vẹt lửa xẹt qua đột phá vòng vây.
“Đừng để hắn chạy trốn!”Có yêu soái rống to.
“Trốn ư? Hừ!”Lý Thanh Sơn vung vẩy đôi cánh, chớp mắt một cái đã có yêu soái áp sát hắn, chỉ thấy hắn sử dụng chiêu Hổ Ma Đào Tâm đã lâu không dùng.
Yêu soái kia biến thành hình người, đó là một nam nhân vạm vỡ da đen rắn chắc, trên miệng có hai chiếc răng dài sắc bén nhô ra và đâm về phía Lý Thanh Sơn đầy hung ác, thì ra đây là một cơn lợn rừng tinh.
Hắn hồn nhiên không thèm để ý đến cái cào của Lý Thanh Sơn, một trong những thiên phú thần thông của hắn chính là lớp da dày trên người này, nếu xét riêng về phòng ngự thì thậm chí nó còn mạnh hơn cả Chu Hậu La Ti.
Một tiếng “cheng” vang lên, sừng trâu trên đỉnh đầu Lý Thanh Sơn duỗi dài ra, chống lại răng nanh.
Trên cánh tay thon dài trắng nõn của hắn có một loạt vết nứt màu đen quấn quanh, bàn tay đâm xuyên qua lớp da của con lợn rừng tinh rồi móc lấy quả tim máu kia ra, sau đó hắn trực tiếp bỏ nó vào trong miệng, nhai vài cái rồi nuốt xuống.
Tim heo mang theo mùi máu tanh dày đặc càng kích thích sát ý của hắn, hai tay Lý Thanh Sơn nắm lấy đôi răng nanh của lợn rừng tinh rồi bẻ gãy răng rắc, sau đó hắn lại trở tay đâm vào cái cổ của lợn rừng tinh, khí thế tàn bạo trên người ngập trời, cười gằn nói:“Xin lỗi, lần trước là ta quá nhẹ tay nên mới để mọi người ôm may mắn trong lòng.
Hôm nay, không ai được phép rời đi!”Những yêu soái từng chiến đấu với Lý Thanh Sơn đều lộ ra vẻ không thể tin nổi.
Hắn đã trở nên mạnh hơn, còn mạnh hơn nhiều so với lúc chiến đấu với họ.
Hai tháng nay, Lý Thanh Sơn liên tục luyện hóa thủy mạch, vừa nâng cao Linh Quy tầng thứ tư đến cực hạn vừa dần phát huy được sức mạnh thực sự của Ngưu Ma tầng thứ năm.
Mỗi một bước tiến đều trở nên mạnh hơn.
Lợn rừng tinh phát ra tiếng kêu thảm:“Ngươi dám giết ta thì Long Vương đại nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi.
”