Lý Thanh Sơn suy xét một lúc rồi quyết định làm theo ý đầu.
Nếu vào thường ngày, chắc chắn hắn sẽ chọn ý sau, tuy lợi ích lâu dài chưa chắc đã tốt bằng lợi ích trước mắt, nhưng hiện tại hắn không có mối nguy hiểm sống còn gì, thứ tự rõ ràng, đương nhiên thăng tiến dần là lựa chọn tốt nhất.
Chỉ vì cái lợi trước mắt này mà có thể dẫn đến việc độ khó tu hành về sau tăng vọt, cái được không bù cái mất.
Thế nhưng hiện tại nàng đang đợi hắn!Lý Thanh Sơn bắt đầu hấp thu thủy linh lực rồi truyền vào trong linh quy yêu đan.
Hắn tự an ủi mình trong lòng rằng:“Đây cũng là một loại lựa chọn! Tuy nếu trở thành yêu soái thì vẫn chưa thể hò hét với đám Vương kia, nhưng cũng có thực lực tự bảo vệ mình nhất định, chí ít có thể nắm chắc phần thắng khi đối mặt với đối thủ như Mặc Vũ.
Ở nơi như thế giới Cửu Châu này, cho dù đứng vững gót chân rồi thì cũng có thể đoạt những thứ khác một cách từ từ.
”Thân thể Lý Thanh Sơn dần tỏa ra ánh sáng màu xanh lóng lánh, lại biến thành ảo ảnh linh quy.
“Ngày thứ tám mươi chín.
”Hàn Quỳnh Chi khoanh chân ngồi xếp bằng, thấy ngoài cửa sổ sáng lên thì nhẩm thầm.
Nàng đẩy cửa sổ ra thì mới phát hiện trời chưa hề sáng, chỉ là ánh tuyết chiếu vào song cửa nên nàng bị nhầm“Tỷ tỷ, đừng chờ cái tên vô tình kia nữa, hắn sẽ không tới đâu.
”Thiếu nữ đi từ phía sau tới, những năm tháng nô đùa trong hoa viên với Hàn Quỳnh Chi đã không trở lại, nỗi đau mất đi phụ thân khiến nàng lập tức trưởng thành lên nhiều.
“Ta đi ra ngoài một lát.
”Hàn Quỳnh Chi không tiếp lời mà đầy cửa đi ra ngoài, chỉ thấy cả trời là một màu trắng xóa, tuyết rơi dày đặc bầu trời, phần mộ bị tuyết dày bao phủ, biến thành từng cục tuyết lớn.
Một bóng người cao to đi tới từ phương xa, bước qua tuyết dày, dáng vẻ cất bước quen thuộc đến thế.
Hàn Quỳnh Chi dụi mắt, lẩm bẩm nói:“Thanh Sơn.
”Bóng dáng cao lớn kia bước nhanh hơn, Hàn Quỳnh Chi cũng không khỏi tăng tốc, từ đi biến thành chạy.
Hai bóng người nhập làm một, ôm nhau chặt chẽ.
“Xin lỗi, ta đến muộn.
”Hàn Quỳnh Chi vùi đầu vào ngực hắn, nước mắt rơi như mưa.
Con cháu của Hàn gia trong một loạt căn phòng đơn sơ kia lần lượt đi ra thì nhìn thấy cảnh này, Hàn An Quân và Hàn Thiết Y cũng nằm trong số đó, cả hai yên lặng không nói gì, chỉ nghe tiếng tuyết rơi rì rào.
Dưới sự dẫn dắt của Hàn Quỳnh Chi, Lý Thanh Sơn đi tới trước mộ Y Quan của Hàn An Quốc, cấm nén nhanh mà cung kính lạy một cái, nói trong lòng:“Hàn bá phụ, ta rất xin lỗi vì lúc đó không cứu được ngươi.
Ta sẽ cố gắng giúp đỡ chuyện của Hàn gia, mong ngươi ở trên trời linh thiêng có thể ngủ yên.
”Cuối cùng, hắn vẫn thất bại khi đột phá Linh Quy tầng thứ năm, thủy linh lực tụ lại đẩy yêu khí trong linh quy yêu đan lên đến đỉnh cao giới hạn, nhưng lại gặp phải “bình cảnh” như trong dự đoán.
Đột phá Ngưu Ma cần nuốt chửng các loại đan dược tài nguyên, đột phá Hổ Ma cần đấu một trận tử chiến điên cuồng.
Mà Linh Quy Trấn Hải quyết thì lại giống như Chu Nhan Bạch Cốt Đạo, cần phải lĩnh ngộ điều gì đó, ít nhất không phải chuyện mà Lý Thanh Sơn của hiện tại còn đang ôm ấp đủ loại suy nghĩ linh tinh có thể làm được.
Hắn thử dùng sức mạnh đỉnh phong của Linh Quy tầng thứ tư, cộng thêm Thủy Thần ấn gắng sức, cuối cùng cũng trấn áp được Ngưu Ma và Hổ Ma, khôi phục hình dáng nhân loại.
Chẳng qua sự trấn áp này cực kỳ miễn cưỡng, trực tiếp dẫn đến việc không thể thi triển các loại năng lực linh quy, vừa không thể nhạy bén dự cảm nguy cơ, cũng khó ẩn giấu khí tức.
Cứ như vậy, bất kể là hình dáng nhân loại hay là yêu ma thì hắn cũng đều không thể ẩn giấu linh khí và yêu khí trên người.
Lại càng không dùng được thiên phú thần thông Linh Quy Huyền Giáp, lúc hắn lựa chọn dùng Kính Hoa Thủy Nguyệt để phân ra phân thân nhưng cực trực tiếp thất bại.
Hơn nữa cũng không thể chuyển đổi từ Lý Thanh Sơn thành Bắc Nguyệt, một khi hắn sử dụng yêu lực ra thì sẽ phải phí rất nhiều công sức mới trấn áp xuống tiếp được.
Có thể tưởng tượng ra cảnh tượng Linh Quy đã tiêu hao toàn bộ sức lực để đàn áp Ngưu Ma và Hổ Ma dưới thân.
Lý Thanh Sơn thở dài trong lòng, cuối cùng cũng xem như đuổi kịp.
Hắn cũng không tiếc nuối gì về việc không thể đột phá Linh Quy tầng thứ năm, trái lại sự thả lỏng này mới là lựa chọn tốt nhất với hắn, vì hắn có thể từ từ nâng cao Phượng Hoàng Biến.
“Ngươi không nghĩ rằng mình đến quá muộn rồi sao?”Một thanh niên mặc đồ đen không nhịn được mà đi ra chất vấn, mặt mày người này giống Hàn Thiết Y vài phần, đó là một trong số các nhi tử của Hàn An Quốc.
Đám con cháu Hàn gia kia cũng chẳng có sắc mặt tốt đẹp gì, Hàn An Quốc chết trận, ngay cả một vài bạn bè thân thích không có quan hệ thân thiết lắm cũng đều đến bái tế từ rất sớm, Mà Lý Thanh Sơn làm rể Hàn gia nhưng gặp chuyện thế này lại để một mình Hàn Quỳnh Chi ở đây túc trực bên linh cữu, mãi đến tận thời gian túc trực linh cữu sắp kết thúc mới tới, đúng là cực kỳ vô lễ, càng khiến họ cảm thấy không đáng thay cho nàng.
Hàn Quỳnh Chi hé miệng định nói gì đó nhưng Lý Thanh Sơn đã tiến lên phía trước, cất giọng:“Ta sẽ không xin lỗi, cũng không giải thích, dường như Binh gia cũng không thích biện bạch lắm, nếu có gì không hài lòng thì cứ việc ra tay!”