Đa Cát nói:“Không có lối ra, một khi đi vào thì sẽ không bao giờ ra được.
”Lý Thanh Sơn nói:“Không lẽ không có chỗ này đặc biệt gì sao.
”Đa Cát chần chừ một lúc, Lý Thanh Sơn lập tức nói:“Dẫn chúng ta đi qua đó!”Đa Cát không dám từ chối, khiêng một cái xác lên, chỉ vào mấy xác chết khác nói:“Nơi đó rất xa, các ngươi cũng mang theo ăn dọc đường đi!”Hắn đang lo đám Lý Thanh Sơn không có thứ gì ăn sẽ ăn thịt hắn.
“Quăng xác chết xuống, chúng ta đi thôi!”Đa Cát lập tức quăng xác chết xuống, bước nhanh đi ở phía trước dẫn đường, lưu luyến không rời lại liếc nhìn, đó không phải là lưu luyến cha, mà là lưu luyến đồ ăn.
“Có thịt!”“Có đồ ăn!”Họ vừa mới rời đi không bao lâu, lại có một đám người chạy đến, quỳ rạp xuống đất há miệng nhai nuốt, ăn đến vô cùng vui vẻ.
Ngục giam này giống như một cái mê cung, con đường quanh co khúc chiết, hơn nữa còn xuất hiện độ dốc, diện tích cực kỳ to lớn, còn ở bên trên Đại Phật sơn, tuyệt đối không phải là một tòa cung điện được xây dựng dưới nền đất bình thường.
Dọc theo đường đi liên tục gặp được người, trên cơ bản đều là thanh niên nam tính trai tráng, nhìn thấy Tiểu An là giống như trâu đực động dục nhào lên.
Tất cả đều vô cùng khỏe mạnh, chạy nhanh như gió, ước chừng có thể so sánh với giáp sắt thi.
Lý Thanh Sơn đương nhiên không hề nương tay, chém giết suốt cả một đường, phát hiện trên người của một ít người rõ ràng có một ít dị dạng “không phải người”, chẳng hạn như một khối u lớn trên trán, sau lưng nhô lên, da thịt thay đổi màu, nanh vuốt sắc nhọn, những người có dị dạng càng thêm rõ ràng thì thực lực càng thêm mạnh mẽ.
Trong lòng Lý Thanh Sơn cũng càng ngày càng khó hiểu, rốt cuộc họ là người nào? Vì sao sẽ biến thành như thế này? Lại vì sao ở trong Trấn Ma Điện?Mà càng đi vào chỗ sâu, thực lực của kẻ địch lại càng thêm mạnh mẽ, còn có một vài người đặc biệt còn vượt xa trình độ thi binh, có sức mạnh gần bằng thi tướng, không khỏi nhớ đến lời nhắc nhở của Bất Nộ Tăng.
“Đừng có đi quá sâu quá xa.
”“Vô Ý Tăng không yên tâm về ta, muốn quan sát phản ứng tâm tính của ta, nếu không thể làm ông ta hài lòng, sẽ không dễ dàng thả chúng ta đi ra ngoài.
”Giọng nói của Tiểu An truyền vào trong đầu, Lý Thanh Sơn không hề thay đổi sắc mặt, tiếp tục đi về phía trước:“Vậy có phải ngươi cần phải thể hiện ra một chút thiện lương không?”“Giả vờ giả vịt không thể gạt được ông ta, cứ như thế là tốt rồi, nhưng mà có thể tìm cơ hội dùng một ít thủ đoạn của Phật môn để làm ông ta hết nghi ngờ.
”“Được!”Lý Thanh Sơn gật đầu, đến tận lúc này, Tiểu An vẫn còn chưa từng ra tay, nếu muốn sử dụng thủ đoạn, đương nhiên phải ra tay với đối thủ đủ mạnh mới được, vậy cứ tiếp tục đi về phía trước thôi!Đi thẳng vào trong, trên cơ bản đều chỉ gặp được đàn ông, nhìn thấy Tiểu An là lập tức giống như phát cuồng xông lên, lại gần như chưa từng gặp qua phụ nữ, nghe Đa Cát nói, phụ nữ quá yếu, phần lớn đều đã bị ăn sạch, mà hắn đến bây giờ mới bị ăn, đã là được cha yêu thương rất nhiều rồi.
Lý Thanh Sơn không có cách nào đưa ra lời nhận xét gì về kiểu yêu thương này, lại quẹo qua một khúc quanh, một người đàn ông toàn thân đều là màu chàm, kéo theo gió mạnh nhào lên, khí thế của cú nhào này mang theo tốc độ và sức mạnh cực kỳ kinh khủng, rõ ràng đã có được trình độ của cương giáp thi, mục tiêu lại là Đa Cát đang dẫn đường ở phía trước.
Đa Cát sợ hãi kêu lên, Lý Thanh Sơn nhấc tay phải lên, sinh ra một lực hút hình lốc xoáy, hút Đa Cát quay về, lại thuận thế đẩy nhẹ, lốc xoáy gào thét biến thành một thủy long quyển, xuyên thủng qua người đàn ông kia, xoắn hắn dập nát, xương thịt bay khắp nơi.
Lý Thanh Sơn tranh đấu giết người ở bên ngoài cũng từng huy hoàng rất nhiều năm, giết người không chớp mắt.
Nhưng cũng không có quá nhiều lúc có khẩu vị nặng như lần trong Trấn Ma Điện này, hiện tại thực lực của hắn quá mạnh, tùy tiện ra tay chính là phanh thây nghiền xương, mổ bụng, cảnh tượng cực kỳ máu me.
Nhưng mà Đa Cát vừa đen lại vừa gầy, trông chỉ vừa mới bảy tám tuổi kia, mỗi khi gặp được cảnh này đều sẽ hoan hô thành tiếng, vẻ mặt cực kỳ hưng phấn.
Lý Thanh Sơn không cho hắn khiêng xác chết, hắn lập tức nhét bừa vài miếng thịt vụn vào trong miệng, giống như đang ăn đồ ăn vặt, cực kỳ vui vẻ.
Lý Thanh Sơn cũng không thể làm gì hơn, cũng lười đi cản.
Đứa nhỏ này có ma tính bẩm sinh, hoàn toàn không có quan niệm thiện ác đúng sai, hoặc là nói, người xuất hiện ở nơi này đều là như thế, hoàn toàn không giống như người lớn lên ở xã hội loài người.
Phải biết rằng, cho dù có ở nơi hoang dã, trong bộ lạc tông tộc thì cũng sẽ nảy sinh ra quan niệm đạo đức cơ bản, trừ phi bởi vì truyền thống tập tục nào đó, hoặc là bị ép bất đắc dĩ, trên cơ bản sẽ không ăn thịt người cùng tộc, càng miễn bàn đến cha con ăn thịt lẫn nhau.
Nhưng nếu nói là dã nhân lớn lên ở bên ngoài dã ngoài thi lại không nên có được tu duy và ngôn ngữ rõ ràng như thế, hơn nữa cho dù có là dã thú thì cũng sẽ không điên cuồng như thế.