Lý Thanh Sơn dùng thần niệm tập trung chú ý vào bức tượng trấn ma, loáng thoáng cảm nhận được có thứ gì tồn tại ở bên trong, giống như một loại minh ngộ, lại giống như một đoạn kinh văn, nhưng mà từ đầu đến cuối lại cứ có một tầng vách ngăn cản lại, sau một lúc lâu, ánh sáng trong pho tượng trấn ma dần tối xuống, cơ thể Lý Thanh Sơn cũng thả lỏng lại.
“A di đà phật, quả nhiên vẫn thất bại sao?”Vô Úy Tăng chắp tay trước ngực, khe khẽ tung phật hiểu.
Bất Nộ Tăng ở bên cạnh lại biết, Vô Úy Tăng đã hạ quyết tâm, là biểu hiện muôn chém yêu trừ ma.
Lý Thanh Sơn hỏi Tiểu An:“Ngươi cảm thấy thế nào?”“Không giống lắm.
”“Vậy sao? Ta cũng có cảm giác còn thiếu cái gì đó?”Ý chí trong lòng Lý Thanh Sơn cũng không hoàn toàn giống với ý niệm ẩn chứa bên trong bức tượng này, vẫn còn có gì đó khác, cho nên không có cách nào có được truyền thừa Trấn Ma Đồ Lục bên trong bức tượng trấn ma.
Hắn suy nghĩ một lúc, quay đầu đối mặt với bức tượng, yên lặng nói:“Tuy rằng trong lòng ta có ma tính rất mạnh, nhưng ta cũng không đau khổ, cũng không khẩn cầu ai giúp, càng không muốn lạc đường biết quay đầu, hoàn toàn tiêu diệt ma tính này, nếu không có ma tính này tồn tại, Lý Thanh Sơn sẽ không còn là Lý Thanh Sơn nữa.
”Đột nhiên hét to:“Cho dù ngươi đang cất giấu thứ gì, đều lấy lại đây hết cho ta!”Bức tượng trấn ma đột nhiên toát ra ánh sáng lộng lẫy từ trước đến nay chưa từng có, giống như tất cả ánh sáng bên trong Trấn Ma Điện đều tụ tập lại phía này.
Ánh sáng kia đạt đến cực hạn, đôi mắt của nó bắn ra hai cột sáng vàng, rơi vào trong mắt Lý Thanh Sơn, cơ thể Lý Thanh Sơn chấn động, giống như đã bị đánh sâu vào, lui ra sau một bước, trong đầu đột nhiên xuất hiện thêm một bộ hình ảnh, xoay tròn liên tục, đúng là bức tượng trấn ma ở trước mặt này.
Trấn Ma Đồ Lục thức thứ nhất – ma tâm sơ hối.
Tuy rằng sinh ra là ma tộc, nhưng lại trải qua hương vị của tình yêu, hối hận vì quá khứ.
Cho nên muốn tránh thoát khỏi trói buộc của ma tâm, sinh ra ý chí của chính mình.
Nhưng mà dần dần, bức tượng từ hình tượng người đàn ông ma tộc kia chuyển thành hình tượng của Lý Thanh Sơn, nét mặt đã không còn vẻ đau khổ, cũng không có khẩn cầu, chỉ có ngạo nghễ và quyết tuyệt, sẽ không hối hận vì bất cứ chuyện gì.
Ma tâm vô hối.
Sau khi tượng trấn ma bắn ra hai tia sáng thì nhanh chóng mờ đi.
Lý Thanh Sơn đứng im ở phía trước pho tượng hồi lâu, sau khi hiểu rõ đạo lí của Trấn Ma đồ lục thức thứ nhất thì hắn mới mở mắt ra, lúc này trên khuôn mặt hắn có chút kinh ngạc.
Tuy hắn đoán trong tượng trấn ma này ẩn giấu công pháp thì chắc chắn không thể giống bình thường, nhưng cũng không ngờ Trấn Ma đồ lục lại là thứ kỳ diệu đến thế, hơn nữa lại còn không xung đột với Đại Hải Vô Lượng Công.
Trấn Ma đồ lục cũng coi như là một công pháp tu hành, có thể nâng cao khí lực thể phách cực nhiều.
Nhưng Lý Thanh Sơn chưa nghe đến cách tu hành của nó bao giờ, đó là phải sử dụng ma tính trong lòng rồi chuyển hóa thành sức mạnh của bản thân trong sự đấu tranh và trấn áp không ngừng.
Nói cách khác, nếu tu sĩ ma đạo tu hành Trấn Ma đồ lục thì cũng không cần từ bỏ công pháp vốn có của mình, nhưng vẫn phải lấy tu vi của bản thân làm nền tảng, chẳng qua sẽ có thêm một phương thức tu hành, giống như hổ mọc thêm cánh, thậm chí còn có cơ hội đạt được sức mạnh to lớn có thể vượt cảnh giới ngay lập tức.
Chỉ với điểm này thì công pháp này đã được coi là hiếm có trên đời, có tác dụng giống với Thần Ma Cửu Biến mà Lý Thanh Sơn tu hành.
Chẳng qua công pháp này không chỉ khó học, mà khi tiến hành tu hành cũng khó khăn muôn trùng, tuyệt đối không phải kiểu một khi lĩnh ngộ được thì mọi chuyện sẽ thuận lợi.
Trong quá trình tu hành, nếu ma tính quá yếu, trấn áp được ma tính trong lòng dễ như trở bàn tay thì lại không có cơ hội học các công pháo còn lại, cùng lắm chỉ tu luyện Trấn Ma đồ lục đến tầng thứ ba, tầng thứ bốn được thôi.
Kẻ ác bình thường ăn năn hối lỗi thì cùng lắm cũng chỉ biến thành người lương thiện bình thường, chỉ có hạng người cực kỳ gian ác thì khi quay đầu là bờ mới thành bậc đại hiền nhân từ.
Nói cách khác, hạng người không có đủ ma tính, dù cho lĩnh ngộ được công pháp này thì cũng không phát huy được toàn bộ sức mạnh.
Nhưng nếu ma tính quá mạnh thì sẽ không trấn áp được, đến lúc đó sẽ dẫn đến kết cục tẩu hỏa nhập ma, bạo thể mà chết.
Chắc chắn không có một tu sĩ ma đạo nào tu hành Trấn Ma đồ lục xong sẽ dùng nó để làm xằng làm bậy, bởi vì một khi tu hành thất bại thì chỉ còn con đường chết.
Có thể tưởng tượng ra, e rằng không có mấy người tu luyện Trấn Ma đồ lục đến tầng thứ chín được với cái quá trình tu hành như đi bộ trên dây cáp này.
- Giải thích câu "Đi bộ trên dây cáp" là để ví von người giỏi sử dụng các sức mạnh mâu thuẫn, trái ngược nhau để duy trì sự cân bằng và bảo vệ mình.
Hết giải thích.
Lý Thanh Sơn nắm chặt hai tay, khóe miệng hiện lên nụ cười, thầm nghĩ:“Đúng là công pháp này sinh ra dành riêng cho ta, chắc chắn ma tính của ta đủ, hơn nữa càng tu hành thì càng mạnh.
Nguồn tài nguyên quan trọng nhất để tu hành Trấn Ma đồ lục gần như là vô cùng vô tận với ta, mà còn có Linh Quy Trấn Hải Quyết nên hoàn toàn không phải là về mối nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma.
”Bất kể là “Ma Tâm sơ hối” hay là “Ma Tâm vô hối” thì cũng cần phải có “Ma Tâm” trước, pháp môn của bức Trấn Ma đồ lục thứ nhất cũng ẩn chứa ma tâm cô đọng.
Lý Thanh Sơn nhớ tới những thứ mà Đa Cát ăn, ngẫm lại phải ngưng tụ một món đồ chơi như thế ở trong người mà lòng hắn hơi chán ghét, chẳng qua vì tu hành nên hắn cũng chẳng rảnh để nghĩ nhiều về điều này.
Ngay sau đó, hắn lập tức ngồi khoanh chân, bắt đầu tu tập ma tính, cô đọng viên “Ma Tâm vô hối” này.