Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1117 - Chương 1122: Độ Kiếp

Chương 1122: Độ Kiếp

Nhưng ánh mắt Tiểu An lướt một vọng thì đã chọn ra đường, lập tức đi về vị trí của tượng trấn ma, giậm chân một cái rồi phá không mà tới.

Tuy kiến trúc của tầng thứ nhất và tầng thứ hai hoàn toàn khác nhau, nhưng nàng đã nắm được quy luật trong đó, lý trí nhạy bén này càng khiến hai vị tăng ca ngợi một phen.

Sau khi Tiểu An đi không được bao lâu thì một bóng đen nhào thoăn thoắt vào trong đại sảnh, Đa Cát đã ma hóa hoàn toàn bị mùi máu tanh thu hút mà tìm đến đây.

Hình thể hắn trở nên lớn hơn, gai xương toàn thân dài ra, trước hết nhào tới bên cạnh ma tướng vỡ vụn, vươn chiếc lưỡi đỏ tươi ra rồi cuốn một cái trên mặt đất, quận tất cả thịt nát đầy đất vào trong miệng rồi nuốt xuống bụng.

Sau đó hắn lại bổ nhào về phía phần vụn thi thể của ma tộc khác, trong nháy mắt đã ăn sạch sành sanh sào huyệt ma tộc này, tất nhiên trong đó cũng bao gồm mấy chục viên ma tâm.

Ma khí màu đen trở nên ngày càng nồng nặc, quấn quanh tầng tầng lớp lớp ở trên người hắn, thân thể hắn lại bành trướng lớn lên lần nữa trong tiếng nảy nở dài ra của xương cốt, ma tâm trong cơ thể trở nên cực kỳ khổng lồ, nảy lên tựa như đánh trống, bỗng nó đột phá một giới hạn nào đó, chỉ thấy hắn ngửa đầu phát ra tiếng rít gào.

Ầm!Một tiếng sấm rền vang lên, một tia sấm chớp xuyên qua hư không rồi đánh vào trên người Đa Cát.

Luồng điện tán loạn, đại sảnh lớn màu vang hơi rung chuyển.

Bất Nộ tăng nói:“Ma tộc nhỏ này muốn độ kiếp, đúng là cơ duyên hiếm thấy.

”Vô Úy tăng tiếp lời:“Cuối cùng cũng chết vì điên cuồng, còn nói gì tới cơ duyên.

”Thiên kiếp là pháp tắc tối cao giữa trời đất, những giám khảo ẩn hình có mặt khắp mọi nơi, thử thách tất cả những sinh linh muốn trường sinh bất tử, siêu phàm thoát tục, bất kể là thần, ma, nhân hay yêu thì đều không thể tránh được sự xét xử của nó.

Những tia sấm sét lướt nhanh, đan sệt quấn quanh trên người Đa Cát, xuyên thấu qua từng chỗ trống khiến Đa Cát nổi giận mà gầm rú vì đau, ma khí trên người bỗng phai nhạt đi.

Đau quá!Dưới sức mạnh điên cuồng của sấm sét, đầu Đa Cát bắt đầu hơi tỉnh táo, vị tượng trấn ma lại hiện ra trong đầu hắn lần nữa, dáng vẻ đau đớn kia dường như hợp lại làm một với tình trạng hiện tại của hắn.

Nơi sâu trong hành lang, Tiểu An dừng bước lại, ngoái đầu liếc mắt một cái, sau đó bước qua khối thịt vừa vỡ tan rồi tiếp tục tiến lên phía trước.

“Đây là tiếng gì? Là sấm sét, hiển nhiên chỗ này làm gì có sét đánh, chẳng lẽ có người độ kiếp?”Lý Thanh Sơn nghiêng tai lắng nghe, sau đó quay đầu nói với ma tộc nam tử ở đối diện:“Ma tộc độ kiếp sẽ thành ma tướng như ngươi à!”“Ngươi là ma tướng của bộ tộc nào, vì sao ta chưa gặp ngươi bao giờ?”Bên eo ma tướng kia treo hai cây đao lơ lửng, cẩn thận đánh giá Lý Thanh Sơn từ sau lưng.

“Ta không trả lời câu hỏi của người chết.

”Sau khi Lý Thanh Sơn trả lời bằng một lời kịch kinh điển thì giơ tay lên đầy hứng thú tựa như hài tử có được đồ chơi mới, năm ngón tay hắn phủ lấy ma tướng kia, hắn đã đi một mạch tới đây chỉ với chiêu này, đã nghiền ép hơn trăm tên ma tộc.

Loại cảm giác đó thực sự giống như lúc vê xác con kiến khi còn bé, chỉ là hiệu quả thú vị hơn nhiều, mà trước mắt chính là một con kiến cực lớn, lúc nghiền ép nó thì loại khoái cảm đặc biệt kia lại bùng lên.

Bất Nộ tăng lấy làm kỳ quái nói:“Sao ma tính của tiểu tử này lại trở nên mạnh hơn sau khi tu luyện Trấn Ma đồ lục?” Nói đến mấy thứ đồ chơi như sát ý hay khí tức tàn bạo thì Lý Thanh Sơn mạnh hơn đám ma tộc này nhiều, chỉ là bình thường hắn khống chế không muốn phóng thích mà thôi, hiện tại có cơ hội này nên muốn làm gì thì làm một phen, dùng ma đạo đối xử với ma tộc thì có gì không thích hợp?“Ngươi làm gì vậy?”Sắc mặt ma tướng thay đổi, che ngực rồi lùi về sau một bước.

Hắn cảm giác như người bị một tảng đá lớn đè ép vậy, khí tức trong người thì không ngừng trào dâng rồi kéo dãn ra.

“Đừng bắt ta phải nói một câu lần thứ hai.

”Lý Thanh Sơn không nhịn được mà nói, sau đó thu tay về rồi lầm bầm lầu bầu:“Xem ra áp chế đối với ma tướng có hạn.

”“Tại sao? Giết ta thì ngươi cũng đâu có lợi?”Đạp Lãng Thức!Lý Thanh Sơn không nói nhảm nữa, sóng lớn cuồn cuộn trào dâng dưới chân, ngón tay cong lại tựa như vuốt hổ rồi chộp về phía đầu của ma tướng kia.

Ma tướng gầm lên đầy giận dữ rồi duỗi hai tay ra phía sau, rút bốn cây trường đao ra rồi múa thành đao luân cuộn cuộn.

Hải Tiếu Thức!Lý Thanh Sơn biến buốt thanh bàn tay, linh khí cuồn cuộn hóa thành sóng lớn biển gầm tràn ngập trong hành lang rộng lớn, vỗ ầm ầm lên trên đao luân.

Đao luân và biển gầm cùng tiêu tan, Lý Thanh Sơn nhẹ nhàng in một chưởng ở trên ngực ma tướng, dĩ nhiên không hề có chút uy lực nào, với thân thể mạnh mẽ của ma tướng bốn tay này, chỉ sợ ngay cả bị thương ngoài da cũng không có.

Nhưng huyết nhục trên người ma tướng bốn tay chợt xao động, nhô lên lún xuống liên tục, cuối cùng nổ tung tóe ầm ầm.

Bình Luận (0)
Comment