Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1134 - Chương 1141: Không Là Phật Tổ

Chương 1141: Không Là Phật Tổ

Đa Cát thấy Bất Nộ Tăng thật sự tức giận, trong lòng căng thẳng, đảo phản, phản ứng cũng khá nhanh nhạy, lớn tiếng nói:“Sư phụ là hòa thượng tốt, cả nhà sư phụ đều là hòa thượng tốt!”Lời này, thật ra lại chân thành hơn lời lúc nãy nhiều“Phụt!”Lý Thanh Sơn cong môi, lộ ra một hàm răng trắng, nhịn không được lại muốn cười to.

“Nghịch đồ, ngươi còn dám cười thêm tiếng nữa, vi sư lập tức phong bế miệng của ngươi!”Lý Thanh Sơn dừng tiếng cười, thầm nghĩ:“Cường long không áp địa đầu xà, ta không cần chấp nhạt với tên hòa thượng này”Bất Nộ Tăng nói:“Đùng nói nhảm nữa, các ngươi có biết ai là người sáng chế ra Trấn Ma Đồ Lục không?”Cuối cùng cũng nói đến chủ đề chính, Lý Thanh Sơn ngồi nghiêm chỉnh, lắc đầu, tỏ vẻ không biết.

Nếu so sánh với Thần Ma Cửu Biến hay Chu Nhan Bạch Cốt Đạo thì Trấn Ma Đồ Lục đương nhiên còn xa mới sánh bằng, nhưng nếu so với những công pháp như Đại Hải Vô Lượng Công thì lại mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, trong thế giới này, có thể coi như công pháp đứng đầu.

Người sáng chế ra công pháp này rốt cuộc là loại người như thế nào đây?Bất Nộ Tăng hơi ngừng lại một chút:“Vi sư cũng không biết.

”“Con mẹ nó !”Lý Thanh Sơn thầm mắt trong lòng

Bất Nộ Tăng cười nói tiếp:“Thật ra ai sáng chế ra một môn công pháp cũng không có cái gì quan trọng, quan trọng là nó có thể mang đến cho chúng ta cái gì, nghịch đồ, ngươi đã tu luyện Trấn Ma Đồ Lục đến bức thứ sáu, có thể tự do thi triển Trấn Ma Xiềng Xích và Trấn Ma Tháp, nhưng mà như vậy đã coi như học xong rồi sao?”“Chỉ mới hai ba phần mà thôi.

”Lý Thanh Sơn nói, Đại Hải Vô Lượng Công còn cần hắn liên tục tu hành lĩnh ngộ mới có thể đột phá, huống chi là Trấn Ma Đồ Lục càng thêm thâm ảo hơn, hắn chẳng qua là vì hưởng lợi từ việc ma tính mạnh mẽ, lại không cần lo lắng ma tính mất khống chế mà thôi.

“Coi như ngươi còn tự hiểu lấy bản thân, tuy rằng các ngươi vào môn hạ của ta, nhưng chắc các ngươi cũng không có hứng thu lắng nghe kinh điển Phật môn, vậy ngồi nghe vi sư giảng dạy ảo diệu của Trấn Ma Đồ Lục này đi!”“Vâng, sư phụ!”Lý Thanh Sơn chắp tay trước ngực, cúi đầu, cung cung kính kính mới.

Bình thường cho dù kiêu ngạo đến mức nào, được người khác không hề giữ lại dốc lòng dạy dỗ, đương nhiên phải khiêm tốn học tập, tập trung tinh thần lắng nghe.

Đa Cát cũng vội học theo chắp tay trước ngực:“Vâng, sư phụ.

”Bất Nộ Tăng hơi mỉm cười:“Trăm năm trước, vi sư cũng từng bị người ta gọi là “hòa thượng cuồng nộ”, không thể nhìn thấy tất cả mọi chuyện bất bình trên đời, chỉ cần gặp được người ức hiếp kẻ lương thiện, cho dù đối phương có thân phận tu vi như thế nào, đương nhiên phải diệt trừ cho thống khoái, đi du lịch ở bên ngoài nhiều năm, không biết dưới tay đã giết bao nhiêu mạng người, lửa giận trong lòng càng thêm mạnh mẽ, bị lạc tâm trí, đại phạm giới giận, trong lúc không hề hay biết đã nhập vào ma đạo.

”Bất Nộ Tăng ngồi trên đá xanh, từ từ kể ra những chuyện ông từng trải qua, vì sao bị phạt đến trông coi Trấn Ma Điện, lại vì sao học xong Trấn Ma Đồ Lục

Lý Thanh Sơn lẳng lặng nghe, vừa thổn thức trước quá trình suy nghĩ của Bất Nộ Tăng, lại từ những gì ông lĩnh ngộ được Trấn Ma Đồ Lục, lấy được không ít gợi ý.

Trong lúc bất tri bất giác, mặt trời đã lặn xuống phía tây, sao đầy trời.

Thời gian luân chuyển, trong lúc không hề hay biết, một tháng đã trôi qua.

Trước Trấn Ma Điện, cỏ đã mọc cao, phong cảnh vẫn như cũ.

Ánh mặt trời chiếu nghiêng, Lý Thanh Sơn nằm ở trên bia đá xanh trước của Trấn Ma Điện ngủ, hai bên bày đầy vò rượu lớn nhỏ, trong không khó còn tràn ngập mùi rượu nồng đậm

Hắn duỗi người, từ trong lúc ngủ mơ tỉnh lại, xoa mặt:“Không ngờ thi đấu rượu lại thua bởi ông già kia, nhất định là hắn lén dùng pháp lực chơi ăn gian, khi dễ tu vi của mình không cao bằng ông ta”Bên tai truyền đến tiếng gõ mõ “cốc cốc cốc”, quay đầu lại nhìn thấy, Bất Nộ Tăng đang ngồi ở dưới bóng râm, trong một bụi cỏ cao cao, một tay gõ mõ, tay còn lại vuốt tràng hạt.

Lý Thanh Sơn trở mình, nằm nghiêng trên bia đá, ngạc nhiên nói:“Sư phụ ngươi cũng tụng kinh à?”“Vi sư là hòa thượng, đương nhiên phải tụng kinh rồi”Lý Thanh Sơn cười nói:“Không phải là Phật Tổ xuyên ruột qua, rượu thịt để lại trong lòng sao?”Bất Nộ Tăng mở to mắt, cười nói:“Hôm nay vi sư tổ chức tiệc cơ động trong bụng, mời Phật Tổ đến uống rượu thịt, cần niệm vài đoạn kinh văn, coi như kính lễ nghĩa của người chủ nhà”Lý Thanh Sơn cười ha hả, tiếng cười quanh quẩn trong sơn cốc, làm mấy con chim hoảng sợ bay lên“Nếu ta là Phật Tổ, hiện tại sẽ giơ tay cho sư phụ một chưởng”“Cho nên ngươi mới không phải là Phật Tổ.

”Bất Nộ Tăng cười nói, bên trong nụ cười có thiền cơ khó tả, làm cho Lý Thanh Sơn bừng tỉnh nhớ đến, tên hòa thượng mặt đầy tươi cười này chính là đại cao thủ vượt qua ba lần thiên kiếp.

Lý Thanh Sơn hơi:“Sư đệ hắn còn chưa ra tới sao?”Bất Nộ Tăng nói:“Sắp rồi, hắn đã đến tầng thứ tư, chắc cũng sắp biết khó mà lui rồi.

”“Vì sao sư phụ ngươi không dứt khoát dạy hết Trấn Ma Đồ Lục cho chúng ta luôn đi”Mấy ngày nay, Lý Thanh Sơn ngày đêm nghe Bất Nộ Tăng giảng giải chân lý của Trấn Ma Đồ Lục, chỉ cảm thấy được lợi rất nhiều, cũng có vài phần tán thành đối với vị sư phụ tiêu sái không hề kiêng dè này, nhưng hắn cũng càng thêm tò mò đối với những biến hóa tiếp theo của Trấn Ma Đồ Lục này.

Bình Luận (0)
Comment