Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1135 - Chương 1142: Phát Quà

Chương 1142: Phát Quà

Bất Nộ Tăng nói:“Muốn học thì tự bản thân đi chém giết từng tầng từng tầng một, Trấn Ma Đồ Lục này không có chữ viết, không truyền ra bên ngoài, không phải thứ dùng ngôn ngữ là có thể truyền thừa được.

”“Ta cảm thấy rất kỳ lạ, nếu bức đầu tiên của Trấn Ma Đồ Lục ở tầng cao nhất, nhỏ yếu ma tộc mới có cơ hội nhìn đến, bản thân bọn họ lại không có đủ ma tính, cho dù có lĩnh ngộ cũng khó mà thành châu báu.

Mà những ma tộc mạnh mẽ kia lại bị trấn áp ở tầng chót nhất, không phải là vĩnh viễn đều không có cơ hội học được Trấn Ma Đồ Lục này rồi sao?”“Chờ đến khi ngươi đến tầng thấp nhất của Trấn Ma Điện rồi, đương nhiên sẽ hiểu.

”“Yên tâm, sớm muộn gì cũng sẽ đến ngày đó”“Ngươi có lòng tin này là được, nhưng mà trước khi vượt qua thiên kiếp lần thứ ba thì ta sẽ không đồng ý cho phép ngươi bước vào tầng thứ chín của Trấn Ma Điện.

”“Rốt cuộc nơi đó có thứ gì thế?”“Sau này ngươi nhìn thấy hắn, đương nhiên sẽ tự biết được”“Được rồi, cho dù hắn là ai, ta sớm muộn gì cũng sẽ chém hắn?”Lý Thanh Sơn gối cánh tay nhìn lên không trung, đã một tháng rồi không gặp Tiểu An, trong lòng cảm giác có chút vắng vẻ.

Nghĩ đến hai bên gần nhau trong gang tấc, trong lòng mới có chút bình yên.

Thật ra mấy ngày trước Bất Nộ Tăng cũng đã giảng giải gần hết những chuyện nên giảng về Trấn Ma Đồ Lục này rồi, tiếp theo thì yêu cầu chính Lý Thanh Sơn từ từ lĩnh ngộ, nhưng hắn cũng không lựa chọn trực tiếp rời đi.

Rời đi lâu như thế, sức mạnh của thủy thần ấn đã yếu đi rất nhiều, mà mất đi sự trợ giúp của thủy thần ấn, linh quy trấn áp lập tức trở nên không xong, Trấn Ma Đồ Lục cũng chỉ có khả năng tăng thêm tác dụng phụ trợ mà thôi.

Đã đến lúc phải đi trở về, nếu tiếp tục ở lại đây chỉ sợ sẽ để lộ dấu vết, hơn nữa ở Thanh Hà Phủ còn có đủ loại gút mắt, không thể nào dễ dàng dứt bỏ.

Nếu không có những lý do này, hắn thà ngốc ở bên trong sơn cốc, đối mặt với đại Phật kim đỉnh ánh vàng lấp lánh, yên lặng canh gác, chờ đến một ngày nàng lại quay trở về.

Đang suy nghĩ miên man, Bất Nộ Tăng nói:“Hắn đã về rồi!”Không bao lâu sau, Đa Cát bay từ bên trong Trấn Ma Điện ra, cơ thể có vẻ cường tráng hơn rất nhiều, đôi mắt tím sáng lấp lánh lên, trải qua Bất Nộ Tăng chỉ dạy và dạy dỗ, hắn lại vào Trấn Ma Điện, thật sự học xong ba thức đầu của Trấn Ma Đồ Lục.

“Sư phụ, sư huynh!”Đa Cát hưng phấn nói, bởi vì trấn áp ma tâm, vẻ mặt đã có chút thần thái của trẻ con bình thường.

“Làm không tệ, mời ngươi uống rượu!”Lý Thanh Sơn xoay người đứng lên, ném một bình rượu qua.

Đa Cát nhận lấy bình rượu, tu ừng ực một hơi cạn sạch, nhìn bình rượu và vò rượu bày đầy đất, khó chịu nói:“Sư phụ, sư huynh, các ngươi lén giấu ta uống nhiều rượu như thế!”“Ai bảo người về chậm như thế làm gì, nếu lại chậm thêm chút nữa còn không gặp được ta nữa.

”Đa Cát hơi kinh hãi:“Sư huynh, ngươi phải đi sao?”Lý Thanh Sơn nói:“Thứ cần học cũng đã học xong hết rồi, không đi về nhà ở cùng vợ, không lẽ ở chỗ này với hòa thượng sao?”“Ở với hòa thượng cũng rất tốt mà!”Đa Cát lưu luyến không rời nói, trong khoảng thời gian này, hắn cũng cảm nhận được sự dịu dàng từ trước đến nay chưa từng có, biết rõ tình cảm giữa người với người, đã không còn là tiểu ma tộc phụ thân chết cũng không hề cảm thấy đau lòng kia nữa.

“Ngươi còn nhỏ!”Lý Thanh Sơn cười hắc hắc, cúi người bái chào Bất Nộ Tăng:“Sư phụ, cuối cùng cũng chờ đến tiểu sư đệ ra, đệ tử còn có rất nhiều phàm trần thế tục chưa dứt, lần này xin từ biệt sư phụ, nếu sư phụ có cái gì muốn dặn dò thì mau nói nhanh đi!”“Các ngươi lại đây.

”Bất Nộ Tăng đuổi Lý Thanh Sơn xuống khỏi tảng đá xanh, ông tự khoanh chân ngồi lên đó, bóp cổ chân, cũng không để ý dáng ngồi gì đó, đợi hai người đi đến trước mặt mới dặn dò:“Các ngươi đã nhập vào môn hạ của ta, vốn là phải có một phần lễ gặp mặt, chỉ là lúc trước còn chưa đến thời cơ, hôm nay nghịch đồ phải đi, ta cũng không cản được hắn, có một thứ muốn tặng cho hai người các ngươi.

”Lý Thanh Sơn lập tức mừng rỡ, cuối cùng cũng chờ đến quà tặng, nghĩ đến dựa vào tu vi của sư phụ, phần quà này chắc chắn cũng sẽ không keo kiệt, nhưng mà ở thời điểm này thì cũng không cần gọi mình là nghịch đồ đi!“Đa Cát, ngươi ngoan ngoãn nhất, tốt hơn tên nghịch đồ này gấp mười lần, vi sư phát quà cho ngươi trước!”Lý Thanh Sơn méo miệng, hừ lạnh, nhưng đợi đến khi nhìn thấy món quà Bất Nộ Tăng lấy ra, cũng không khỏi sửng sốt.

Thứ Bất Nộ Tăng lấy ra chính là một chuỗi tràng hạt dài, tổng cộng một trăm lẻ tám viên, màu sắc mỗi một viên đều không giống nhau, kích thước lớn nhỏ cũng có khác nhau, nhưng mà đều óng ánh sáng long lanh, tỏa ra ánh sáng bảy màu.

Nếu chỉ là đá quý bình thường thì cũng thôi, vấn đề là mỗi một viên hạt tràng đều là một viên ma tâm, viên ma tâm mà Bất Nộ Tăng dùng để dụ Đa Cát gọi sư phụ lúc trước cũng nằm ở trong số đó.

Đây không phải là một trăm lẻ tám viên hạt tràng, mà là một trăm lẻ tám viên ma tâm của má soái, nếu đặt ở đạo tu hành thì cũng tương đương với một trăm lẻ tám viên kim đan.

Bình Luận (0)
Comment