Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1139 - Chương 1146: Vĩnh Tin

Chương 1146: Vĩnh Tin

Xem ra vị Vĩnh Tin sư huynh này không phải là người có bụng dạ rộng lớn gì, chờ lát nữa mình phải ăn nói cẩn thận một chút, tuy rằng mình không sợ hắn, nhưng mà tránh gây chuyện thì cũng tốt hơn, ở trong Đại Phật Sơn này thì vẫn cần phải chú ý đến ảnh hưởng xung quanh.

Vương sư huynh thấy Lý Thanh Sơn chịu nghe theo lời khuyên, cũng lộ ra vẻ “trong lòng được an ủi’, vuốt râu nói:“Ngươi trẻ tuổi phải học được cách che giấu mũi nhọn, cho dù ngươi có thiên phú kỳ tài, không hiểu được những cách xử sự ứng phó là sẽ chịu rất nhiều thiệt thòi.

”Lý Thanh Sơn nhìn hắn giáo dục chính mình như ông cụ non, trong lòng cảm thấy có chút buồn cười, nhưng mà cũng coi như là có ý tốt, cũng không tỏ ý kiến, chỉ cười không nói gì.

Vương sư huynh càng nói càng hưng phấn:“Lần này ngươi đến đây có mang theo quà tặng gì không?”Lý Thanh Sơn kinh ngạc nói:“Quà tặng gì? Cho ai?”“Đương nhiên là cho Vĩnh Tin sư huynh.

”Vương sư huynh lộ ra vẻ mặt “sao ngươi lại kém thông minh như thế này”, lại làm ra vẻ vô cùng đau đớn, giống như đang nhìn con cháu không biết cố gắng.

Đệ tử tục gia của Thiên Long Thiền Viện trải rộng khắp Thanh Châu, cũng không phải bị bỏ mặc, bình thường đều sẽ có được một ít nhiệm vụ, chẳng hạn như xây dựng chùa miếu, hoặc là thu thập các loại tài nguyên, hoàn thành những nhiệm vụ này thì sẽ có được một phần công tích, có thể dùng nó để đổi lấy một vài thứ tốt như công pháp linh tinh trong Thiên Long Thiên Viện.

Có đôi khi có rất nhiều nhiệm vụ có được đánh giá là hoàn thành hay chưa, hoàn thành có tốt hay không đều dựa vào Vĩnh Tin phán xét.

Tuy rằng là đệ tử tục gia, nếu đã mang danh của Thiên Long Thiền Viện, vậy cũng không thể hoàn toàn không biết gì về kinh điển Phật gia, càng không thể tùy ý làm bậy, cho nên mỗi khi trải qua một đoán thời gian, đệ tử tục gia ở các nơi sẽ lại quay về Thiên Long Thiền Viện một lần, để tăng lữ trong Tục Sự Viện tiến hành kiểm tra học thức và phẩm hạnh của bọn họ.

Nếu như không thể thông qua sẽ rất phiền phức, thậm chí còn có khả năng bị phế bỏ thân phận đệ tử tục gia.

Cũng vì thế mà quyền lực của Vĩnh Tin càng lớn hơn, trong đệ tử tục gia có cả đống người hoàn toàn không có hứng thú với kinh Phật như Lý Thanh Sơn, chỉ cần một phần quà tặng là có thể bảo đảm sẽ vượt qua bài kiểm tra, trải qua thời gian dài, đã trở thành lệ thường.

Đệ tử tục gia từ nói khác mà đến đều phải mang theo một ít quà tăng để bái kiến vị Vĩnh Tin sư huynh này.

Cũng không cần thiết là phải cực kỳ quý hiếm gì, quan trọng là số lượng đệ tử tục gia cực kỳ đông, có thể nói là tích cát thành tháp.

“Nhưng sư phụ của ta cũng không dặn dò ta về chuyện này!”Lý Thanh Sơn nhướng mày, như cười như không, đường đường là đại đệ tử của Bất Nộ Tăng, lại phải tặng quà cho đại sư huynh gì gì đó của Tục Sự Viện, cái này không phải là đang đùa sao!“Sư phụ của ngươi là ai?”Nữ tu sĩ kia ngắt lời hỏi.

Bọn họ sở dĩ trở thành đệ tử tục gia, hoàn là là bởi vì không có sư phụ nào trong Thiên Long Thiền Viện chịu thu nhận bọn họ, nếu không tùy ý gia nhập vào một viện nào đó, đều hơn xa cái Tục Sự Viện này.

“Cái này yêu cầu chính ngươi đi ngộ! Hơn nữa những điều ẩn chứa bên trong này không phải trưởng bối nào cũng có thể hiểu được, may mà gặp được ta, nếu không ngươi không có chuẩn bị, đi vào trong chắc chắn sẽ bị thiệt thòi.

”Vương sư huynh ăn nói thấm thía vỗ vai Lý Thanh Sơn, trong suy nghĩ của hắn, sư phụ của Lý Thanh Sơn chẳng qua cũng chỉ là bái sư vào lúc Luyện Khí mà thôi, nếu không nếu đã có sư thừa môn pháo đứng đắn, sao có thể đến Thiên Long Thiền Viện là đệ tử tục gia.

“Đệ tử Phật môn cũng nhận hối lộ sao?”Lý Thanh Sơn nghe hiểu ý, nếu không tặng quà tặng còn sẽ bị làm khó dễ, không khỏi lớn tiếng nói, có chút ngạc nhiên.

Vương sư huynh hoảng sợ nói:“Không thể ăn nói bậy bạ như thế này, đây là tình nghĩa giữa huynh đệ chúng ta, sao có thể coi như hối lộ được.

”“Phật môn tịnh thổ, người nào ồn ào ở bên ngoài đó!”Một tăng nhân trung niên đi từ trong điện ra, nhướng cao hàng lông mày như hai cây chổi, nhìn chằm chằm vào Lý Thanh Sơn, ẩn chứa đầy vẻ tức giận.

Lý Thanh Sơn cũng nhìn về phía hắn, xem ra người này chính là Vĩnh Tin sư huynh, chỉ thấy hắn có vẻ mặt bình thường, đầu cạo trọc sáng bóng, cơ thể hơi béo, ưỡn bụng đứng ở đằng kia, thật sự cũng có chút uy phong.

Mà đứng ở phía sau hắn không xa còn có một người đàn ông nhỏ gầy đang đứng, có lẽ chính là vị đạo hữu đi vào trước đám Vương sư huynh.

“Vĩnh Tin sư huynh!”Vương sư huynh và tu sĩ nữ trung niên kia vội vàng chắp tay trước ngực hành lễ.

Vĩnh Tin cũng không hề đáp lễ, hỏi thẳng Lý Thanh Sơn:“Ngươi là người phương nào? Dám xông vào Tục Sự Viện của ta.

”Trong lòng lại nghĩ thầm: ‘Cái thằng nhãi ranh nhà ngươi, ngươi lần đầu tiên đến đây, không hiểu quy tắc, không tặng quà thì cũng thôi thi, lại còn dám nói ta nhận hối lộ, thật sự là không biết tốt xấu, phải dạy dỗ ngươi một bài học mới được.

’Lý Thanh Sơn chắp tay nói:“Tại hạ Lý Thanh Sơn, đến để làm đệ tử tục gia.

”“Đệ tử tục gia? Hiện tại lễ ngươi đang làm là lễ Phật sao? Không phải ai muốn làm đệ tử tục gia là làm được!”Vĩnh Tin hơi thay đổi sắc mặt, thân là đệ tử nội viên của Thiên Long Thiền Viện, đương nhiên cũng nghe qua tên của Lý Thanh Sơn.

Bình Luận (0)
Comment