Một cái bảo tháp chín tầng xuất hiện trên đỉnh đầu Vĩnh Tin, kiểu dáng giống như Phù Đồ Tháp, lại có thể trấn áp hết tất cả các loại uy nghiêm, từ trên trời giáng xuống.
Đùng!Trấn Ma Tháp đồng thời nhốt cả Lý Thanh Sơn và Vĩnh Tin vào bên trong, làm chính điện của đại điện Tục Sự Viện sụp hơn một nửa, trên mặt đất xuất hiện vết nứt, lan rộng ra bốn phía.
Đám tăng nhân nhìn thấy cảnh cuối cùng chính là gậy gõ mõ của Vĩnh Tin sắp sửa đập lên đầu Lý Thanh Sơn, nhưng mà khóe miệng của Lý Thanh Sơn lại mang theo nụ cười tự tin.
Một hòa thượng nâng tay lên, hấp dẫn sự chú ý của mọi người, mở miệng nói:“Mọi người không cần lo lắng, dựa vào tu vi của Vĩnh Tin sư huynh, lại còn có nhiều pháp khí như thế, sao có thể sợ tên tặc tử này được! Chỉ cần đợi một lúc lúc sẽ bắt giữa tên tặc tử kia đi ra ngoài.
”“Cứu ta! A!”Tiếng nói vừa dứt, bên trong Trấn Ma Thấp lập tức truyền ra tiếng kêu đầy sợ hãi và thảm thiết của Vĩnh Tin.
Tên hòa thượng kia thay đổi sắc mặt, quát to:“Mọi người mau lên cứu sư huynh ra!”Mười mấy món pháp khí cùng nhau bay ra, đập mạnh vào trên Trấn Ma Tháp.
Đám tăng nhân vô cùng tự tin, uy lực như thế này, cho dù có là một ngọn núi nhỏ thì cũng sẽ bị phá vỡ, nhưng kết quả lại vô cùng chấn động.
Trấn Ma Tháp vững vàn đứng lặng trên mặt đất, hoàn toàn không chút sứt mẻ, bên ngoài không có một vết xước nào.
Đây là pháp khí gì, sao lại cứng rắn như thế!Trong Trấn Ma Tháp, tiếng kêu thảm thiết của hòa thượng Vĩnh Tin liên tục vang lên.
Lại có người đưa ra ý kiến:“Mở một con đường ở dưới lòng đất đi thông với tháp, cứu sư huynh ra.
”Cả đám người lập tức ra tay, chỉ trong nháy mắt đã tạo ra một con đường đi, đi vào trong tháp, lại đụng trúng một cái bệ màu đen cứng rắn giống hệt như thân tháp, trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đều không có cách nào.
“Mau đi mời thủ tọa đến!”Vĩnh Tin bị trấn áp ở trong Trấn Ma Tháp, cảm giác Kim Chung và kim thân quanh người vẫn còn ở, lập tức ổn định tinh thần quát lớn:“Lý Thanh Sơn, ngươi cho rằng ba cái trò vặt này sẽ có tác dụng sao? Ta có Kim Chung kim thân hộ thể, ngươi có thể làm gì được ta? Lý Thanh Sơn? Ngươi là.
”Vĩnh Tin kinh ngạc hô to, trên người Lý Thanh Sơn lượn lờ ma khí, thân hình phóng to ra, trên thân hình cường tráng bao trùm một lớp chất sừng, giống như phủ thêm một lớp trọng giáp, trên đầu cũng giống như đội mũ giáp, chỉ lộ ra một đôi mắt, phóng ra ánh sáng đỏ rực chói mắt.
Vĩnh Tin lui ra sau:“Cứu ta!”Vĩnh Tín tựa vào vách tháp lạnh lẽo, tuy có pháp y kim thân hộ thể nhưng nhìn cặp mắt đỏ rực tràn đầy khí tức tàn bạo của Lý Thanh Sơn đang liên tục áp sát mà lòng không có chút cảm giác an toàn nào, tựa như bản thân là phàm nhân đang bị nhốt trong một cái lồng sắt với mãnh hổ vậy.
Một tiếng nổ oành vang lên!Một quyền tựa như rồng của Lý Thanh Sơn phá không mà tới, đáng vào chuông vàng khiến chuông vàng vặn vẹo biến dạng rồi lún thành một vết lõm sâu, từng đạo hào quang màu vang bay ra ngoài.
“A!”Vĩnh Tín kêu lên một tiếng đầy sợ hãi, pháp y trên người cũng xuất hiện một vết nắm tay, mãi lâu sau vẫn chưa biến mất.
Pháp y chuông vàng hộ thể này của hắn là một món pháp khí đó!Tuy chỉ là pháp khí tạp phẩm nhưng cũng đừng yếu đuối như vậy chứ, lại còn bị phá hoại đến trình độ thế này chỉ bằng một quyển, nếu nắm đấm đó mà rơi trực tiếp lên người hắn thì há lại còn mạng?Lý Thanh Sơn liếc mắt nhìn quả đấm của mình một cái, biểu cảm trên mặt như thể không hài lòng về sức mạnh của cú đấm này.
Tuy thực lực hắn tăng mạnh sau khi ma hóa, nhưng vẫn còn kém xa tít tắp so với lực phá hoại của Ngưu Ma và Hổ Ma.
Nếu không thì chỉ cần đấm một quyền là cũng có thể đám người mặc pháp y là Vĩnh Tín thành đống bột mịn.
Nhưng đang ở dưới chân Đại Phật sơn, cho dù ở trong Trấn Ma tháp thì hắn cũng không dám sơ ý mà sử dụng năng lực yêu ma linh tinh, có trời mới biết đôi sư huynh đệ Vô Úy tăng kia có đang nhìn chỗ này hay không.
Nếu không thể nhanh chóng đánh tan lớp phòng ngự trên người Vĩnh Tín thì e rằng những nhân vật lợi hại của Thiên Long thiền viên sẽ tới cứu viện trước mất, thế thì không thể giáo huấn tên này một cách hung ác được.
Đột nhiên gió mạnh đập vào mặt, chiếc dùi gõ mõ kia há miệng lớn ngoạm về phía Lý Thanh Sơn, cùng đó dùi gõ mõ cũng yên lặng vòng tới phía sau, bay tới tấn công phía sau gáy của hắn.
Kích thước của nó chỉ tương đương với dùi gõ mõ bình thường, nên nếu bỗng bất cẩn thì rất dễ bị trúng chiêu.
Lý Thanh Sơn tung người nhảy một cái để né bị dùi gõ mõ cắn trúng, sau đó tay cào về phía sau mà không ngoảnh đầu lại, dùi gõ mõ lập tức rơi vào trong tay hắn rồi nhanh chóng rơi xuống dưới, cuối cùng hắn đạp nó dưới chân một cách hung ác.
Hai món pháp khi liều mạng rung lên nhưng vẫn không thoát khỏi được sự ràng buộc của hắn.
Sau khi ma hóa, chỉ hai món pháp khí thế này thì chẳng thể nào sản sinh ra uy hiếp cho hắn.
Lý Thanh Sơn mỉm cười khẽ, rút một thành trường kiếm hình dạng kỳ lạ từ trong túi Bách Bảo ra, chính là Phản Ma kiếm.
Nhãn cầu nơi chuôi kiếm hơi nhúc nhích, con ngươi gắt gao nhìn vào Vĩnh Tín khiến toàn thân hắn ớn lạnh, cảm giác như hoàn toàn bị nhìn thấu vậy.