Những thứ này cũng không phải Địa Ngục chi xà chân chính, tối đa chỉ được coi là có bóng dáng của một trong những khí tức đó, nó biến ảo được nhờ linh khí của Tiền Dung Chỉ.
Bằng không, nếu như sử dụng được sức mạnh địa ngục chân chính, bất kể là địa ngục to hay nhỏ thì cũng đều khủng bố đến mức cực đoan.
Trên cồn cát chỗ Tiền Dung Chỉ, ba mươi tia sáng màu vàng xuyên ra khỏi cát, phá không mà lên rồi hợp thành Thiên Cang Thứ Tâm trùy vàng chói lọi ở giữa không trung, bắn nhanh tới với tư thế muốn xuyên qua mọi thứ.
Vệ Khả đã chết dưới chiêu này.
Tiền Dung Chỉ phải gắng gượng lắm thì mới kích hoạt ba món pháp khí, lúc này không chuyên tâm thì lại càng không ăn thua, chỉ nghe tiếng leng keng vang lên, một chiếc khiên nhỏ hình thoi ở xa nhất phía ngoài đã lượn vòng đi ra ngoài, ánh sáng vàng tiến công thần tốc, sau đó lại xuyên qua một tấm màn ánh sáng nữa.
Mắt thấy ba tầng phòng ngự liên tiếp của Tiền Dung Chỉ chỉ còn dư lại một tầng, hơn nữa cũng không thể kháng lại sức mạnh một đòn này của Thiên Cang Thứ Tâm trùy.
Cuối cùng Tiền Dung Chỉ cũng nhíu mày khi đối mặt với nguy cơ sống còn, thể hiện sắc mặt đau đớn dày vò!“Sợ hãi sao, quá muộn rồi!”Ông lão mặc trường sam thể hiện ra sự hưng phấn không hợp với tuổi, giết chết kẻ địch trên sàn quyết đấu, nhìn khuôn mặt hối hận hoảng sợ của kẻ địch chính là một kiểu hưởng thụ trong cuộc sống.
Đang nghĩ như vậy thì trong lòng hắn đột nhiên nảy sinh cảm giác nguy hiểm, chợt có một con tiểu xà cực kỳ xinh đẹp bay vọt ra từ trong đám hắc xa lít nha lít nhít, nó va chạm với linh quang hộ thể của hắn, không biết là xuyên vào như thế nào, chỉ biết là nó đã cắn một cái thật hung ác lên cổ hắn.
Hắn đã dồn toàn bộ tinh thần vào đòn đánh này nên không kịp né tránh, thoáng một cái mà một cảm giác đau đớn tột cùng đã tràn ngập toàn thân.
Hắn đã trải qua trăm trận chiến, thân thể từng chịu không biết bao nhiêu đau đớn khi bị thương, cho dù cánh tay suýt bị chém đứt thì cũng không nhíu mày, nhưng nỗi đau đớn này lại nỗi đau mà chẳng người nào có thể nhịn được, không thì địa ngục có ích lợi gì?Dù Lý Thanh Sơn tim cứng như thép nhưng cũng tình nguyện chịu đựng nỗi đau róc xương lăng trì chứ cũng không muốn bị con tiểu xà này dính vào người, thầm nghĩ:“Không ngờ nàng đã điều động được con rắn này rời khỏi thân thể!”Lại nhìn sang Tiền Dung Chỉ, tuy rằng vẻ mặt trông rất đau đớn nhưng không có hối hận hay hoảng sợ, trái lại còn có chút ý chê cười mờ nhạt.
Thiên Cang Thứ Tâm trùy mất đi sự điều khiển của chủ nhân, chỉ với quán tính của nó thì hiển nhiên không đủ để đánh tan một món pháp khí, lại biến ảo thành ba mươi sáu chiếc dùi rồi từ trên bầu trời rơi xuống.
Tiền Dung Chỉ nhảy lên một cái, trong tay đã có thêm một thanh trường kiếm linh khí.
Nàng nhắm thẳng về vị trí cồn cát của ông lão mặc trường sam, từ trái sáng phải, lao tới với một chiêu kiếm.
Ánh kiếm lóe lên, cồn cát bị “gọt” mất một đoạn, khiến cho chiếc đầu lâu của ông lão cũng lượn vòng ở giữa bầu trời đầy cát vàng.
Hắn bị Địa Ngục chi xà quấn quanh, thậm chí ngay cả suy nghĩ cũng đều bị sự đau đớn cắt đứt, tất cả pháp thuật thần niệm đều ngừng, đợi khi đầu một nơi thân một nẻo thì trái lại khôi phục chút tỉnh táo, còn to giọng khen một câu:“Rắn tốt!”Hai người đối đầu hồi lâu, chỉ một chiêu đã phân chia sống chết, nhìn như đơn giản nhưng cũng không biết ẩn giấu bao nhiêu mưu tính trong bóng tối.
Sự biến hóa như vậy làm cho mọi người đều trợn mắt ngoác miệng.
“Ha ha ha ha!”Tự Khánh thấy thuộc hạ bị giết nhưng cũng không đau lòng chút nào, trái lại còn vỗ tay cười to, sau đó nâng ly uống rượu thỏa thích:“Không ngờ nàng lại nuôi một con Địa Ngục chi xà chân chính, trận này thua không thiệt tí nào, ý chí và nghị lực như vậy đã có đủ tư cách tu luyện Địa Ngục Kinh Biến đồ rồi.
”Tiền Dung Chỉ giết chết đối thủ, thắng được ba món pháp khí nhưng trên mặt hoàn toàn không có vẻ vui mừng gì.
Nàng yên lặng ngồi xổm xuống, con rắn nhỏ bơi về cổ tay nàng dọc theo quỹ tích màu đen rồi chui vào trong người nàng lần nữa.
Địa Ngục chi xà này là bí mật lớn của nàng, có thể tạo ra hiệu quả kỳ diệu chuyển bại thành thắng vào lúc mấu chốt, hiện tại bị Cố Nhạn Ảnh ép để lộ trước mặt mọi người mất rồi.
Một khi đối thủ đề phòng thì hiệu quả của nó sẽ giảm mạnh, chẳng khác gì mất đi một lá bài tẩy hộ mệnh, rắn độc bị rút mất răng độc nên nàng càng hận Cố Nhạn Ảnh đến nghiến răng nghiến lợi.
Tự Khánh cười xong, vẻ mặt lại lạnh lùng, hắn hơi nghiêng đầu, tráng hán trên người đầy vết sẹo kia, bước vào trong Long Đấu trường, việc đầu tiên làm chính là bay vọt lên, đứng chắp tay sau lưng nhìn từ trên cao xuống.
Vì tiểu xà diễm lệ của Tiền Dung Chỉ đến từ địa ngục, nên khi ở giữa khoảng hư không rất khó bị thần niệm của tu hành giả phát hiện ra, nó chính là một vũ khí sắc bén khi dùng để đánh lén, ám sát, nhưng bản thân nó vẫn có thể thấy được bằng mắt thường, chỉ cần đối thủ đứng cách một khoảng cách nhất định, sẽ không còn hữu dụng vậy nữa.