Khi Tiền Dung Chỉ cho rằng cuối cùng cũng có thể ung dung đôi chút thì lại dần phát triển, sau đó “bị thăng cấp” thành Bạch Lang vệ, mỗi giây mỗi phút đều được Cố Nhạn Ảnh chú ý tới.
Loại cảm giác đó tựa như có gai ở sau lưng, dường như tất cả tâm tư đều bị Cố Nhạn Ảnh nhìn thấu, mọi thứ nàng nắm giữ hay thậm chí là tính mạng cũng đều sẽ bị tước đoạt bất cứ lúc nào, còn khó chịu hơn nhiều so với việc dùng thân phận một Luyện Khí sĩ nho nhỏ mà trà trộn vào Bách Gia kinh viện.
Hiển nhiên Cố Nhạn Ảnh không để lộ chút lòng thù địch nào, thậm chí có thể nói là nhìn nàng bằng ánh mắt khác, thế nhưng chỉ tồn tại thôi cũng là một loại dằn vặt đối với Tiền Dung Chỉ.
Thiên chi kiêu tử, xinh đẹp mạnh mẽ, được tất cả mọi người yêu thích, có lẽ dáng vẻ tiêu sái kia chưa từng bị ai giẫm đạp.
Nàng chưa từng có được tất cả, chẳng khác gì rác rưởi đối với hắn.
Mà lúc này, thậm chí kẻ lạnh lùng vô tình, hung ác như hổ là Lý Thanh Sơn cũng nhìn nàng bằng ánh mắt khác.
“Cố Nhạn Ảnh, sớm muộn gì ta cũng sẽ chiếm lấy hai mắt của ngươi, xé rách đôi cánh của ngươi, để ngươi nếm thử mùi vị bò trên mặt đất.
”Tiền Dung Chỉ ôm theo suy nghĩ như vậy mà bước vào trong Long đấu trường.
Vì để ngăn chặn sự không công bằng do bị đánh lén, phải một lát sau thì trận quyết đấu mới xem như bắt đầu.
Cái này cũng là cho người ra trận sau ưu thế, có thể dùng thời gian này để tìm kiếm kẻ địch, chuẩn bị pháp thuật hoặc kích hoạt pháp khí.
Lẽ ra sau khi chứng kiến trận quyết đấu lúc nãy thì Tiền Dung Chỉ phải tìm kiếm đối thủ, tiến hành tấn công mãnh liệt mới đúng.
Đúng là nàng lập tức kích hoạt pháp khí, một tấm màng ánh sáng lập tức bao quanh toàn thân rồi lại thêm một lớp nữa, không ngờ ba món pháp khí trên người nàng đều là pháp khí hộ thể.
Sau đó nàng lại tận dụng một ít thời gian cuối cùng trước khi bắt đầu quyết đấu để thi triển một pháp thuật phòng ngự ở trên người, làm xong thì ngồi khoanh chân.
“Đến cùng nàng sợ chết tới mức nào chứ!”Tát cả mọi người đều không kìm nén được mà nảy sinh suy nghĩ như vậy, không biết nên khóc hay nên cười đây.
Ông lão mặc trường sam kia cũng hơi sững sờ, vốn tưởng rằng đối phương sẽ tiến hành tấn công mãnh liệt, hắn đã trải qua trăm trận chiến nên cũng có bản lĩnh để ứng phó, nhưng không ngờ đối thủ lại thủ thế này, chẳng có tí tính công kích nào.
Lý Thanh Sơn đăm chiêu:“Nước đi này đúng là không sai, kích hoạt uy lực của pháp khí cũng liên quan đến tu vi của tu hành giả, tu vi của nàng kém xa Vệ Khả nên nếu chỉ kích hoạt một pháp khí hộ thể thì vô cùng có khả năng sẽ bị đối phương đánh tan tác bằng một chiêu, mất mạng tại chỗ.
”“Hơn nữa, với tu vi Trúc Cơ sơ kỳ thì gần như kích hoạt hai món pháp khí cùng lúc đã là cực hạn, chỉ có tập trung tinh thần phòng ngự như thế này thì mới kích hoạt được ba món pháp khí, thế nhưng như này thì chẳng phải là thất bại không thể nghi ngờ hay sao?”Có đạo lý là “thủ lâu tất mất”, trong ngũ hành thì thế tấn công của hệ Kim lại là mạnh nhất, linh khí của nàng lại kém xa đối thủ, hiển nhiên đây là một nước đi bất lực, cũng mất đi một chút phần thắng.
Lý Thanh Sơn tự nhận là giỏi chiến đấu nhưng cũng không nghĩ ra đến cùng Tiền Dung Chỉ làm vậy để làm gì, chẳng lẽ là để chống đối Cố Nhạn Ảnh, nhưng nàng lại không phải loại người vô vị như vậy.
Lại nhìn Cố Nhạn Ảnh khoanh tay mỉm cười mà đứng, dường như đã lường trước được tình huống như thế này từ lâu.
Nghĩ lại cũng đúng, ba món pháp khí kia vốn là nàng đưa cho Tiền Dung Chỉ nên nàng cũng nghĩ ra được rằng với vị trí của Tiền Dung Chỉ thì phải làm thế nào mới chiến thắng được đối thủ mạnh như vậy.
“Nàng biết rõ trận chiến này tất bại nhưng muốn dùng cách này để tiêu hao linh khí của ta, thực sự là ngu không thể tả, vừa hay ta sẽ mượn cơ hội này để khôi phục linh khí, ngươi không vội thì ta càng không vội.
”Ông lão mặc trường sam nghĩ như vậy, thế là dứt khoát tiếp tục ẩn náu trong cồn cát, khôi phục điều phối khí tức, chỉ đành đợi linh khí khôi phục đầy đủ rồi đánh chết Tiền Dung Chỉ trong một lần, như thế thì gần như cũng có thể bước vào trận quyết đấu thứ ba trong trạng thái tốt nhất.
Chỉ chốc lát sau, cảm giác âm khí bốn phía hơi xao động, chẳng biết từ lúc nào mà từng con rắn dài màu đen đã lặng yên chui qua cát, lũ lượt lao lên rồi quấn quanh cắn xé.
“Thì ra là như vậy!”Lý Thanh Sơn thầm nói.
Trong lúc kích hoạt pháp khí thì Tiền Dung Chỉ cũng lặng lẽ sử dụng thủ đoạn của pháp gia, tiến hành đánh lén ông lão mặc trường sam từ dưới lòng đất.
“Nhưng thủ đoạn thấp kém như vậy có thể đối phó được với đối thủ như này sao!”Lý Thanh Sơn âm thầm lắc đầu.
Ông lão mặc trường sam không hoảng sợ mà còn lấy làm vui mừng, cười một tràng dài:“Ta đang chờ một giây này của ngươi đấy!”Hắc xà quấn quanh mà lên nhưng lại bị một tầng ánh sáng vàng ngăn cản, không tiến vào được.
Hóa ra ông lão mặc trường sam đã chuẩn bị từ lâu, nếu như nàng thủ vững không ra thì cũng thôi, nhưng một khi nỗ lực tấn công thì tất nhiên sẽ không chuyên tâm và bị tiêu hao linh lực, lúc đó chính là thời cơ tốt nhất để giết nàng chỉ với một đòn.