“Ngươi họ gì?”Hàn Quỳnh Chi nghi ngờ quan sát người này, thật ra trong Như Ý Quận cũng không có bao nhiêu thế gia, đôi bên đều có liên hệ với nhau.
Lúc trước, khi Hàn An Quốc làm đại tướng quân, mỗi khi có lễ tết, các thế gia đều sẽ cử con cháu đến chúc mừng.
Đương nhiên, mỗi một thế gia đều có con cháu đông đảo, nàng cũng không có khả năng đều quen biết được hết, nhưng chỗ làm nàng cảm thấy nghi ngờ nhất chính là gương mặt của người này thật sự quá bình thường, không giống đệ tử thế gia.
“Gia thế của tại hạ thật sự quá hèn mọn, còn xa mới có thể sánh bằng với Hàn gia, nói ra thì hơn phân nửa Hàn đạo hữu cũng chưa từng nghe qua được.
”Tu sĩ áo xám hơi khom người, đánh trống lảng, lại nhìn về phía Lý Thanh Sơn.
“Đáng tiếc ta không muốn bán, Quỳnh Chi, chúng ta đi thôi!”Lý Thanh Sơn lại thu hồi hai cuốn Thảo Tự Kiếm Thư lại, gọi Hàn Quỳnh Chi, lập tức đi ra khỏi con hẻm nhỏ.
“Xin thống lĩnh dừng bước, hai quyển sách này không có tác dụng quá lớn đối với đạo hữu, xin cứ việc ra giá!”Tu sĩ áo xám lại lớn giọng gọi với theo Lý Thanh Sơn.
Cứ việc ra giá? Ăn nói càng lúc càng mạnh miệng! Lý Thanh Sơn đột nhiên nảy ra một suy nghĩ, ngừng chân lại:“Mặc kệ ngươi có ra cái giá như thế nào thì ta cũng sẽ không bán!”“Thống lĩnh, bỏ lỡ cơ hội tốt như thế này, sau này ngươi sẽ hối hận!”Tu sĩ áo xám tức muốn hộc máu, đối với hắn mà nói, hai quyển sách pháp này không chỉ đơn giản là một món pháp khí và một món linh khí, không hoàn thành nhiệm vụ, quay về chắc chắn sẽ bị trách phạt.
“Hối hận?”Lý Thanh Sơn dừng chân lại, quay phắt đầu.
Hắn nghe được một chút ý uy hiếp trong những câu chữ này, cảm thấy có chút kinh ngạc, một tên Luyện Khí sĩ nhỏ nhoi mà cũng muốn uy hiếp?Tu sĩ áo xám run lên, lui ra sau vài bước:“Ngươi muốn làm gì? Không làm ăn được thì cũng có thể làm bạn!”“Chúng ta sẽ không hối hận, ngươi muốn thư pháp thì lại đi những nơi khác tìm xem đi! Đừng đi theo chúng ta.
”Hàn Quỳnh Chi kéo Lý Thanh Sơn quay về trên đường lớn.
“Ngươi thật sự thay đổi không ít, mọi người đều nói giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, xem ra cũng không chính xác!”Lý Thanh Sơn cười nói, Hàn Quỳnh Chi trong trí nhớ của hắn chính là một đại tiểu thư nóng tính.
Hàn Quỳnh Chi trợn trắng mắt:“Hiện tại đang ở trong hầu phủ, không tiện để ra tay, ta chính là Bạch Lang Vệ, phụ trách giữ gìn trật tự.
”“Ta còn chưa có hẹp hòi đến mức như thế, bị người mạo phạm một chút là phải kêu đánh kêu giết!”Lý Thanh Sơn cười nói, lại nhìn vào bên trong hẻm, nắm lấy tay Hàn Quỳnh Chi, đi vào bên trong dòng người.
Mà ở trên quảng trường Phi Vân, Lý Thanh Sơn lại dùng thân phận Bắc Nguyệt trêu chọc Tự Khánh vài lần, cảm giác sát ý trên người Tự Khánh càng lúc càng nặng, cũng không dám tiếp tục làm tiếp, để tránh cho hắn thật sự trở mặt, vậy hoàn toàn ngược lại, thuận miệng nói:“Ta mệt rồi!”Tự Khánh lập tức giật mình, giống như nghe được tiếng trời:“Trịnh quản gia, mau đưa A Nguyệt đến tẩm cung nghỉ ngơi!”Bắc Nguyệt nắm lấy ống tay áo của Tự Khánh:“Đi thôi, A Khánh, chúng ta lại đến tẩm cung uống tiếp!”“Ta còn phải tiếp đón các vị đạo hữu, hôm khác lại uống!”Mặt Tự Khánh cứng đờ, vội vàng xua tay từ chối.
“Vậy được rồi, ta đi trước vậy!”Bắc Nguyệt vẫy tay, đi theo Trịnh quản gia đến một cung điện vô cùng hoa mỹ, mái cong củng giác, rường cột chạm trỗ, giống như cung điện của tiên gia.
“Cung nghênh Bắc Nguyệt đại nhân giá lâm!”Một đám nữ tử dịu dàng quỳ xuống trước điện, các nàng đều ăn mặc váy dài phết đất giống hệt nhau, mỗi người đều vô cùng xinh đẹp, môi son má đào mỗi người mỗi khác, đều là người đẹp ngàn dặm mới có một, khí chất cũng rất tốt, không phải loại dong chi tục phấn bình thường.
“Các nàng là?”Bắc Nguyệt thấy trên người các nàng đều có Luyện Khí, mặc dù tu vi chẳng ra làm sao, phần lớn đều là trình độ Luyện Khí tầng hai tầng ba, nhưng dù sao cũng coi như người tu hành, hơn nữa cô gái cầm đầu kia lại còn tạo ra được khí hải, đã đạt đến Luyện Khí tầng sáu.
“Đều là thị nữ trong cung, chuyên môn hầu hạ ngươi, diễm phúc này thật sự là làm cho người ta cực kỳ hâm mộ.
”Trịnh quản gia lộ ra nụ cười mà đàn ông nào cũng hiểu.
“Các nàng cũng coi như là người tu hành, đi đến đâu trong thiên hạ mà không được, cần gì phải làm loại chuyện này?”Bắc Nguyệt có chút không thể hiểu được, có thể có được tu vi Luyện Khí tầng thứ nhất thứ hai, có thể đã đủ đi ngang trong thế giới người phàm, cần gì phải làm thị nữ.
“Các nàng đều không có tư chất tu hành, được chọn lựa từ khi còn nhỏ, sau đó mới ban cho đan dược mới miễn cưỡng tu luyện đến Luyện Khí, thật ra đều có thân phận nô tỳ, bán mình cho hầu phủ, không tính là người tu hành thật sự.
”“Thì ra là thế!”Bắc Nguyệt gật đầu, cái tên Khương Phú này đúng là nhiều tiền quá xài không hết, làm ra loại chuyện nhàm chán này, quý tộc đúng là quá xa xỉ rồi!Hắn âm thầm coi việc này là tấm gương, nếu tên Khương Phú này bớt lãng phí thời gian và tinh thần vào những chuyện ăn chơi đàng điếm này, nói không chừng cũng đã không bị U Phi tát một phát chết tươi, hiện tại không phải tất cả đều để cho thằng oắt con Tự Khánh kia chiếm của hời hết, sau đó lại bị thằng oắt con kia cung phụng cho Bắc Nguyệt hắn đây.
Dù con gái phàm nhân có xinh đẹp bẩm sinh như thế nào thì nếu không tu luyện cũng sẽ có rất nhiều khuyết điểm, hơn nữa nhan sắc sẽ nhanh chóng già đi.
Công pháp mà những cô gái này tu hành cũng là do hầu phủ chuyên môn đi sắp xếp, chỉ dùng để trú dung dưỡng nhan, tăng cao khí chất và mị lực, cộng thêm một ít thủ đoạn hầu hạ nam nhân.
Nhưng mà cái này cũng không phải chỉ là vì để thỏa mãn ham dục nhất thời đơn giản như Lý Thanh Sơn nghĩ, mà còn là vì để sinh sản con cháu đời sau.
Con nối dõi do người tu hành và người tu hành sinh ra trên cơ bản đều sẽ có thiên phú tu hành.
Cho nên vì bảo đảm huyết mạch của gia tộc, các đại thế gia đều sẽ làm dự trữ như thế.
Hàn gian sắp xếp cơ thiếp cho Hàn Thiết Y phần lớn cũng là loại phụ nữ này.
Mà đối với những cô gái này mà nói, đây cũng là cơ hội để thay đổi vận mệnh.
Trở thành người tu hành, dù là người tu hành cấp bậc thấp nhất thì cũng sẽ có được thân thể khỏe mạnh hơn xa người thường, tuổi tác càng dài, nhan sắc càng thêm xinh đẹp, hưởng thụ cuộc sống xa hoa phú quý mà người thường không có cách nào tưởng tượng được, một khi sinh được con nối dõi có thiên phú, vậy một đời cũng coi như có bảo đảm.
Đầu tiên Trịnh quản gia dẫn Bắc Nguyệt dạo một vòng quanh cung điện, những trang trí bên trong cung điện lại càng cực kỳ hoa mỹ, đầy đủ tất cả các loại công trình, còn có hầm rượu chuyên biệt, chứa đựng mấy trăm bình rượu ngon.
Lại đi vào sau điện, chỉ thấy toàn là sương khói trắng bốc lên, không ngờ là một khu suối nước nóng lộ thiên, vách hồ đều được chế tạo từ bạch ngọc ôn nhuận.
Ở xung quanh bốn vách tường vẽ rất nhiều tranh cô gái quyến rũ, cô gái bên trong tranh đều quần áo xộc xệch, dáng vẻ thướt tha, ánh mắt quyến rũ, ở bên trong sương mù lượn lờ này như ảo mộng, lại như người sống, đương nhiên cũng là bút tích của Họa gia.
Mà những thị nữ kia cũng rối rít đi vào trong ao, làm ảo giác kia biến thành hiện thực.
Trịnh quản gia cười nói:“Bắc Nguyệt đạo hữu, đây đều là thành ý của chúng ta.
Mời Bắc Nguyệt đạo hữu cứ từ từ thưởng thức, tại hạ xin cáo từ trước.
”Bắc Nguyệt hơi mỉm cười, cởi quần áo trên người ra, nhảy vào trong hồ nước, lập tức khoanh chân ngồi xuống, xếp bằng nhập định.
Làm cho những cô gái kia hai mặt nhìn nhau, không biết phải làm như thế nào.
Tự Khánh nghe được Trịnh quản gia báo cáo xong, vỗ mạnh xuống bàn, lại thở dài:“Tên yêu nghiệt này có thể quật khởi trong thời gian ngắn như thế, quả nhiên rượu ngon và sắc đẹp không thể nào dao động được hắn.
”“Nước chảy đá mòn, thừng cưa gỗ đứt, không thể quá sốt ruột.
”Giả Chân phe phẩy quạt lông nói.
“Không cần quá sốt ruột? Tôi thấy hôm nay rõ ràng là hắn dựa vào phân thân để trêu chọc ta, không lẽ ta vẫn cứ phải nhẫn nhịn hắn mãi sao?”“Cái này có lẽ là đang thử bày tỏ thiện ý, muốn thử xem.
Chờ thời gian lâu rồi chắc chắn sẽ thả lỏng cảnh giác, việc gấp nhất hiện tại chính là luyện hóa Tu La Tràng.
”“Đúng vậy, chỉ cần luyện hóa Tu La Tràng xong, lại tìm được nơi bản tôn của hắn, xem hắn có còn thoát khỏi lòng bàn tay của ta hay không!”Tự Khánh mở ra năm ngón tay, lại đột nhiên nắm chặt lại.
Thật ra Tự Khánh đã đánh giá cao suy nghĩ của Bắc Nguyệt, hoặc là nói của Lý Thanh Sơn rồi, hắn cũng không phải là loại người si tình dù cho ba nghìn con sống chỉ uống duy nhất một gáo kia, phần lớn thời gian đều là uống được thì uống, cũng không hề khách sáo.
Nếu như vào ngày thường, hắn đương nhiên sẵn lòng nhận lấy những thứ “hiếu kính” kia, nhưng hiện tại Hàn Quỳnh Chi đang ở bên cạnh, nếu lại dùng phân thân đi hái hoa ngắt bướm thì chính hắn cũng cảm thấy băn khoăn.
Cuộc thi đấu của Tạp gia còn kéo dài mấy ngày, có người tu hành còn không biết mệt mỏi mà tìm kiếm thứ mình muốn, cũng có người tu hành đã quay về chỗ ở đã được sắp xếp trước, Bằng Hầu Phủ có diện tích cực kỳ rộng lớn, muốn chứa hết mấy người tu hành này thì cũng không phải là vấn đề.
Bóng đêm dần sâu, sau khi triền miên xong, hai người ôm nhau mà ngủ.
Lý Thanh Sơn mở to mắt, chậm rãi rút cánh tay đang lót dưới người Hàn Quỳnh Chi ra, biết hành động này không thể nào gạt được người nằm bên cạnh, cúi người nhẹ nhàng hôn lên má nàng, nói nhỏ:“Ta sẽ về nhanh thôi!”Sau đó, Lý Thanh Sơn thu liễm khí tức, che giấu bóng dáng, hòa vào trong màn đêm.
Hàn Quỳnh Chi mở to mắt, cố nhịn xuống cảm xúc đi theo xem xét, Thanh Sơn, rốt cuộc thì ngươi có bí mật gì thế?Lý Thanh Sơn giật giật cánh mũi, tìm kiếm được người mà hắn muốn tìm bên trong một đống khí tức phức tạp, chính là tên tu sĩ áo xám muốn mua Thảo Tự Kiếm Thư của hắn, sau đó đi theo quỹ đạp vô hình, đuổi theo sang bên đó.
Hắn cũng không hẹp hòi đến mức chỉ mới bị người ta mạo phạm một chút là ghim trong lòng muốn trả thù, mà là vì từ sự kiện ngày hôm nay, làm hắn nhớ đến một chuyện nhỏ mấy năm trước.
Đó là lúc trước ở dưới chân núi Thanh Đằng, cũng vì Thảo Tự Kiếm Thư, hắn cũng từng bị một người bịt mặt mặc đồ đen đuổi giết, muốn dồn hắn vào chỗ chết.
Giữa hai việc này, có liên quan gì với nhau không?Vô số thị vệ hầu phủ và Ưng Lang Vệ tuần tra ở xung quanh, không bỏ sót bất cứ ngóc ngách nào, còn có pháp trận canh phòng cực mạnh đang âm thầm khởi động, luôn duy trì trạng thái ngoài lỏng trong chặt.
Lý Thanh Sơn xuyên qua từng tòa nhà, giống như đi vào chỗ không người.
“Thuật ẩn thân” chính là pháp thuật đặc trưng của pháp thuật hệ thủy, dựa vào tu vi và thiên phú hiện tại của Lý Thanh Sơn, sử dụng nó sẽ có hiệu quả cực kỳ tốt, dù không có mấy thứ vật ngoài thân như Lưu ly ẩn thân kính hoặc là Huyễn thủy vô hình kiếm thì vẫn sẽ có thể che giấu được những tu sĩ Trúc Cơ bình thường.
Mà dựa vào cảm ứng linh quy, tránh đi những pháp trận canh phòng kia cũng là chuyện nhỏ không thành vấn đề, đi thẳng đến trước một tòa nhà cao, khí tức đó biến mất trong một căn phòng ở tầng năm, Lý Thanh Sơn lặng lẽ đi vào, nghiêng tai lắng nghe, lại không nghe được bất cứ tiếng động nào, cũng không cảm nhận được đến khí tức nào, hiển nhiên là có bày pháp trận ngăn cản dò xét.
Lý Thanh Sơn mím môi, điều động thần niệm lên ngưng tụ lại, yên lặng xuyên thấu pháp trận, giống như dùng một sợi lông trâu cực mảnh để xuyên thấu qua cửa sổ giấy, lập tức nghe được tiếng người truyền đến, hơn nữa còn không phải là một người.
Chiêu này nhìn thì có vẻ đơn giản, nhưng mà lại cần phải có thần niệm cực kỳ mạnh mẽ mới có thể làm được, hắn tu luyện Thân Ma Cửu Biến, bốn ý niệm cực kỳ mạnh mẽ thuộc về Ngưu ma, Hổ Ma, Linh quy, Phương hoàng tràn ngập trong thức hải, đôi bên liên tục kích động đấu tranh, nước và lửa, thần và ma, rèn luyện thần niệm của hắn trở nên cực kỳ mạnh mẽ, dù có so với tu sĩ Kim Đan bình thường thì cũng không thua kém chút nào.
Bên trong phòng có bảy người, ngoài trừ một người là tu sĩ Trúc Cơ ra, những người khác đều là Luyện Khí sĩ, ăn mặc rất bình thường, không phân biệt ra được truyền thừa môn phái, giống như cố gắng khiêm tốn.
Tu sĩ áo xám quỳ dưới đầu, cầu xin tu sĩ Trúc Cơ kia:“Đại nhân, hắn từ chối ngay lập tức, ta cũng không có cách nào!”“Hừ, Lý Thanh Sơn, đúng là ngông cuồng giống hệt như trong lời đồn, đúng là rượu mời không uống lại cứ thích uống rượu phạt!”Tên tu sĩ Trúc Cơ kia là một ông già rất nghiêm túc, ông ta vung mạnh tay áo.
Lý Thanh Sơn nghĩ thầm:“Ngươi cũng không biết tự soi gương lại bản thân, coi coi bản thân là cái thứ gì, một đống tuổi mà chỉ mới là Trúc Cơ trung kỳ, đừng nói là cảnh giới Kim Đan, đến cả Trúc Cơ hậu kỳ cũng chưa chắc có thể đặt đến.
Nhưng mà rốt cuộc là tên già này có chỗ dựa gì mà có thể tự tin thái quá đến mức độ này chứ!”Ông già nghiêm túc kia khoanh tay dạo tới dạo lui vài bước:“Ngưu cự hiệp giống như bốc hơi khỏi trên đời này, cuối cùng cũng không tìm thấy được bóng dáng của hắn, đến cả hai cuốn Tam Tuyệt Thư cũng không biết tung tích, nhất định phải lấy được hai cuốn trong tay Lý Thanh Sơn thì mới có thể ăn nói được với vị đại nhân kia, ngươi không thể hoàn thành nhiệm vụ, vậy thì sẽ không thể tránh khỏi trừng phạt!”Trong lòng Lý Thanh Sơn chân động, cái đám này đúng là có liên quan! Hình như bọn họ cũng đang làm việc cho nhận vật mạnh mẽ nào đó, là vì muốn thu thập Tam Tuyệt Thư, cũng chính là Thảo Tự Kiếm Thư.
Người kia không chỉ rất giàu có, chỉ sợ thực lực cũng không yếu, cho nên đám chó cậy thế chủ này mới dám kiêu ngạo như thế.
Không biết Tam Tuyệt Thư bị phân chia thành bao nhiêu phần, không phải là thứ mà Luyện Khí sĩ có thể lấy được, nhưng mà chỉ sợ tu sĩ Trúc Cơ cũng không có cái này.
Nói không chừng vị đại nhân kia chính là tu sĩ Kim Đan nào đó mà hắn từng gặp trên quảng trường Phi Vân.
Trong lòng rồi lại có chút khó hiểu, chỉ là thu thập vài món linh khí mà thôi, cần gì phải lén lút như thế, hừm, có lẽ là sợ bị nâng giá, không dễ dàng lấy được đến tay đi!”Tu sĩ áo xám sợ hãi thay đổi sắc mặt:“Khoan đã, đại nhân, hôm nay ta phát hiện ra một chuyện rất kỳ lạ!”“Chuyện gì?”“Ta cảm thấy có một ít nét bút bên trên cuốn pháp khí Tam Tuyệt Thư của tên Lý Thanh Sơn kia rất quen mắt, cực kỳ giống với cuốn sách trong tay Lưu sư đệ từng bị tên Ngưu cự hiệp giết chết sau đó cướp đi.
”“Ngươi chắc chứ?” Sắc mặt ông già nghiêm túc kia lại càng nghiêm túc hơn, tuy rằng trong mắt người ngoài, mỗi một cuốn Tam Tuyệt Thư đều tương tự như nhau, đều là bút mực tung hoành, nhưng thật ra mỗi một quyển đều có chút điểm khác nhau, mà bọn họ vẫn luôn làm chuyện này, cho nên có thể phân biệt ra được.
Một tên Luyện Khí sĩ ở bên cạnh cũng nói:“Nhắc đến chuyện này thì đúng là rất kỳ lạ, trên cơ bản thì tàn quyển của Tam Tuyệt Thư đều là cấp bậc linh khí, sao tự nhiên khi không lại có một quyển pháp khí xuất hiện.
”“Hay là tên Ngưu cự hiệp kia có liên quan gì đó với Lý Thanh Sơn?”Ông già nghiêm túc kia lại yên lặng suy tư một lúc:“Ta sẽ báo cáo cho vị đại nhân kia, mời hắn đích thân ra tay, ta cũng không tin là không xử lý được một tên Lý Thanh Sơn nho nhỏ!”Trên mặt ông ta lộ ra nụ cười âm u:“Nếu ngươi đã không chịu để chúng ta như ý, vậy cũng đừng trách hôm nay chúng ta chặt đứt đường sống của ngươi!”Các Luyện Khí sĩ khác cũng đều nở nụ cười, bọn họ đều là tán tu, thiên phú chẳng ra gì, không có môn phái nào chịu thu nhân, cho nên mới bị triệu tập lại làm việc cho ông già này, đều theo bản năng ghen tỵ và chán ghét mấy loại người thiên tài kia.