Nháy mắt, tất cả những thứ gian khổ lĩnh ngộ được trong một năm này đều hiện lên trong đầu, vấn đề khó trăn trở bấy lâu đã có cách giải quyết, tinh thần của Lý Thanh Sơn chấn động, nhắm mắt lại bắt đầu một vòng tu hành mới.
Thời gian vội vã trôi qua, khi sông băng tan ra, mặt đất hồi xuân, sâu trong đại địa vô tận, trong cuồn cuộn nham tương, kính tượng phân thân đột nhiên hóa thành một vũng nước rồi bốc hơi trong nham tương nóng rực.
Điều này có nghĩa là Lý Thanh Sơn cần phải tập trung toàn bộ tinh thần để tiến hành đột phá, trong Thanh Tiểu động phủ, hắn mở mắt ra, có chút mệt nhọc, nhưng lại càng có vẻ vui vẻ hoan hỉ hơn, lặng lẽ nói: "Đến lúc rồi!"Hai loại thần thông công pháp Linh Quy Trấn Hải quyết với Phượng Hoàng Niết Bàn đồng thời vận chuyển.
Hai thứ này có thể nói là căn nguyên của yêu đan, vốn Lý Thanh Sơn nếu muốn tu hành bất kỳ loại nào thì đều phải áp chế loại còn lại, đồng thời vận chuyển hai thứ vẫn là lần đầu tiên, tất nhiên sẽ dẫn phát sự xung đột kịch liệt nhất của hai luồng sức mạnh.
Yêu đan xoay tít, đồng thời phát ra hai loại quang mang xanh thẳm và đỏ rực, ánh sáng xanh bao la bát ngát, ẩn chứa một loại khí tức yên bình và tĩnh lặng, ánh sáng đỏ mặc dù nhỏ hơn rất nhiều, nhưng lại vô cùng vô tận như thể vĩnh viễn sẽ không dập tắt.
Quả nhiên, hai sức mạnh này sản sinh ra va chạm kịch liệt, hai loại quang mang phát ra càng chói mắt hơn, chúng đều vô cùng thuần túy, đến nỗi không thể dung nạp bất kỳ sức mạnh nào khác, chứ đừng nói đến loại sức mạnh hoàn toàn tương phản với nhau.
Linh Quy theo bản năng muốn trấn áp Phượng Hoàng đến nơi sâu nhất của biển lớn, dập tắt một tia hỏa diễm cuối cùng của nó.
Mà Phượng Hoàng cũng không dám khinh thường, rừng rực thiêu đốt lên như muốn nung khô biển lớn, thiêu chết Linh Quy.
Lý Thanh Sơn cẩn thận khống chế hai luồng sức mạnh, không thể để Linh Quy kích bại Phượng Hoàng, cũng không thể để Phượng Hoàng chiếm thế thượng phong, cố hết sức để cân bằng sức mạnh hai bên, nhất thời khó phân cao thấp.
Trong sự giằng co kịch liệt này, hai loại quang mang xen kẽ với nhau, dần dần bắt đầu có hiện tượng dung hợp.
Đây là kết quả mà hắn khổ tu một năm nay, cũng đều nhờ một bình nước thuốc của Như Tâm tương trợ, giúp hắn tiết kiệm được một khoảng thời gian lớn.
Lý Thanh Sơn biết rằng đã đến thời khắc then chốt nhất, thành bại chỉ trong khoảnh khắc, mạnh mẽ giải phóng áp chế đối với Linh Quy, đồng thời vận chuyển tâm pháp Phượng Hoàng Niết Bàn kinh nhất trọng tới cực hạn.
Một tiếng nổ vang lên trong não làm Lý Thanh Sơn ù cả đầu, hai loại quang mang hai màu tràn ngập trong tim.
Sau lưng hắn, cánh Phượng Hoàng giương ra tới cực hạn, gần như vô thức phát ra một tiếng phượng hót hoa mỹ.
Phượng Hoàng đột phá sự áp chế của Linh Quy, giương cánh mà bay, Linh Quy dường như cũng đã công nhận luồng sức mạnh này, không áp chế lại nữa.
Lý Thanh Sơn hồi thần, vui mừng trong lòng, thu lại tất cả quang mang vào trong yêu đan, hai loại sức mạnh không còn phân biệt rõ ràng như trước, mà là trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, như một Thái Cực cầu màu xanh đỏ đang không ngừng vận chuyển.
Trải qua trùng trùng gian nan hiểm trở, đến giờ phút này, hắn mới coi như thật sự đã tu thành Phượng Hoàng Niết Bàn kinh nhất trọng, có được tư cách sử dụng Phượng Hoàng thần thông, nhưng còn chưa kịp lĩnh hội xem thần thông của Phượng Hoàng là cái gì.
Yêu khí trên người hắn như mất khống chế mà điên cuồng tuôn ra, nếu không phải có Bát Môn Kim Tỏa trận áp chế thì gần như đã xông thẳng lên chín tầng mây rồi.
Khi hắn giải quyết xong xung đột giữa hai loại sức mạnh thủy hỏa, yêu đan khôi phục lại trạng thái tròn trịa vô ngần của nó, cũng bắt đầu sản sinh biến hóa về chất, tiến tới cảnh giới yêu soái.
Thật ra Lý Thanh Sơn sớm đã có vốn liếng để tấn thăng yêu soái, sau khi bản thân đạt đến Linh Quy tứ trọng, cách yêu soái chỉ còn một bước nhỏ, lại thêm Phượng Hoàng nhất trọng nên đã có đầy đủ yêu lực.
Nhưng khi hai luồng sức mạnh trong yêu đan xung đột với nhau thì trái lại không bằng không tu Phượng Hoàng Niết Bàn kinh, hiện tại hắn để thủy hỏa hòa vào với nhau, bắt đầu tiến hành đột phá ngay.
Yêu khí không ngừng tăng lên, Bát Môn Kim Tỏa trận bao trùm đỉnh núi đã ân ẩn có cảm giác áp chế không nổi, tám cửa Sinh - Tử - Hưu - Kinh - Đỗ - Khai - Thương - Cảnh không ngừng xoay chuyển, phóng ra kim quang lộng lẫy.
Lý Thanh Sơn suy nghĩ một chút, nếu như có yêu khí phóng lên trời, sợ là trăm dặm xung quanh đều có thể nhìn thấy, thân phận Bắc Nguyệt cũng không che giấu được nữa.
Đưa tay chỉ lên, trận bàn trung tâm của Bát Môn Kim Tỏa trận xoay tròn bay ra, hắn cắn chóp lưỡi phun máu lên trên trận bàn, thoáng cái trận bàn đã xoay chuyển như bay.
Cưỡng ép bộc phát uy lực của trận pháp thế này tuy có thể chống đỡ thêm một lúc nhưng cũng sẽ triệt để phá hủy Bát Môn Kim Tỏa trận.
Lúc này Lý Thanh Sơn đã không thể lo nhiều như vậy nữa, hắn đứng lên, tóc đen biến thành đỏ rực, da dẻ hóa thành màu đen thui, một đôi vó sắt đạp trên mặt đất, một đôi sừng trâu đâm ra, thân hình không ngừng cao lên.
Một trượng, ba trượng, năm trượng, mười trượng.
đến tận khi đạt hai mươi trượng, vẫn không có dấu hiệu ngừng lại, nháy mắt đã đạt đến ba mươi trượng, vẫn đang không ngừng biến lớn.
Nếu không phải ban đầu khi xây dựng động phủ này chú trọng vào sự rộng lớn của không gian bên trong nhất, đào rỗng cả quả núi, không thì đã làm sụp cả ngọn núi rồi.
Khi thân hình của Lý Thanh Sơn cao đến gần bốn mươi trượng mới ngừng tăng trưởng, từ mũi phun ra hai luồng khói trắng, gò má có mấy hoa văn hình thú, hai mắt đỏ như lửa, sát khí đằng đằng, nhìn càng có vẻ đáng sợ hung dữ, chỉ có đôi cánh Phượng Hoàng sau lưng là có tư thái hoa mỹ khác biệt.
Nhiều năm khổ tu cuối cùng cũng trở thành yêu soái một phương, Lý Thanh Sơn ngẩng đầu lên trời cuồng hống một tiếng, trong lòng vui vẻ không ngớt.
Cùng lúc ấy, thần thông thiên phú mới bắt đầu ngưng kết trong yêu đan.
Ngưu ma đỉnh thiên lập địa, sừng sững bất động.
Hổ ma chiến thiên đấu địa, lao nhanh cuồng hống.
Linh Quy trấn áp biển cả, ẩn náu tàng hình.
Lý Thanh Sơn lặng lẽ lĩnh hội, trong mắt lấp lánh ánh sáng, ba loại thần thông này đều không hề tầm thường, đủ để làm thực lực của hắn vượt lên một cảnh giới mới, cộng thêm thần thông thiên phú vốn có cũng nhờ sự tấn thăng yêu soái của hắn mà trở nên càng mạnh hơn, thực lực tổng thể của hắn tăng lên không chỉ gấp mười lần, nếu lại gặp đối thủ như Ác Đan thì căn bản không cần khổ chiến kéo dài gì mà có thể nhẹ nhàng kích bại ngay.
Ở cảnh giới dưới ba lần Thiên kiếp, hắn không còn địch thủ.
Chẳng qua thần thông thiên phú của Phượng Hoàng lại có chút ngoài ý muốn, hắn vốn nghĩ rằng có thể trực tiếp kích phát ra ba loại thần thông thiên phú của Phượng Hoàng, nhưng kết quả lại chỉ có một loại.
Yêu soái bình thường đều sẽ có ba loại thần thông thiên phú, ngưng kết yêu đan kích phát một loại, hóa thân yêu tướng kích phát một loại, tấn thăng yêu soái lại thêm một loại nữa.
Mà mỗi loại biến hóa Lý Thanh Sơn tu hành đều có hệ thống thần thông của riêng nó, theo lý mà nói thì Phượng Hoàng cũng nên có ba loại thần thông thiên phú mới đúng.
Chuyện này vẫn còn có thể chấp nhận được, đến cùng thì sức mạnh của Phượng Hoàng vẫn còn quá yếu, miễn cưỡng hòa thuận với Linh Quy nhưng ở phương diện sức mạnh vẫn không thể đối chọi với Linh Quy được, chưa thể kích phát ra ba loại thần thông thiên phú cũng không có gì kỳ lạ.
Hắn tin chỉ cần tu thành nhị trọng, tam trọng, tự nhiên sẽ có hai loại thần thông thiên phú kia.
Mà việc làm hắn không thể chấp nhận được là hắn căn bản không rõ thần thông thiên phú của Phượng Hoàng là gì.
Đã không thể chủ động thi triển như Hổ ma xuy tức, cũng không có hiệu ứng bị động giống đại địa thần lực, chỉ cảm thấy sinh mệnh lực trở nên mạnh hơn một chút.
Lý Thanh Sơn có tổng mười loại thần thông thiên phú, trừ Phượng Hoàng thần thông là không rõ tác dụng ra.
Cũng có nghĩa là số lượng thần thông thiên phú mà hắn có nhiều gấp ba lần các yêu soái khác.
Mặc Vũ được xưng là thái tử Yêu tộc cũng chỉ có vẻn vẹn ba loại thần thông thiên phú mà thôi.
"Đến lúc lấy lại thứ thuộc về ta rồi! Cũng là lúc đi gặp người nên gặp rồi!"Bờ hồ lớn nhất Như Ý quận là Bình Ba hồ ở phương Nam, Bình Ba hồ vắt ngang ba phủ, mênh mông vô bờ, hạo hãn rộng lớn, những người phàm ở bên hồ đều cho rằng biển lớn trong truyền thuyết cũng chỉ đến như vậy mà thôi.
Vì nước hồ tĩnh lặng, gợn sóng lăn tăn nên được xưng là Bình Ba hồ, cư dân bên hồ đánh cá để mưu sinh, ngày tháng trôi qua rất an bình, cho đến hơn một năm trước, nước hồ bắt đầu thường xuyên nổi sóng lớn, nuốt chìm không ít thuyền bè, có lúc sóng lớn thậm chí sẽ tràolên bờ, dân cư bên bờ cũng không thể tránh khỏi.
Nghe nói là có đại yêu quái đến làm loạn, nhưng lại không biết vì sao lại chưa từng thấy những kẻ tu hành cả ngày bay tới bay lui kia tới trảm yêu trừ ma.
Nơi này cũng từng là phiến thuỷ vực lớn nhất mà Lý Thanh Sơn từng luyện hóa qua, chẳng qua không được bao lâu đã bị yêu quái không biết tên kia chiếm mất.
Lúc này, Lý Thanh Sơn đang đứng trên một đám mây trắng ở chân trời, cúi nhìn xuống dưới.
Bình Ba hồ này thật sự rất mênh mông, dù đang ở độ cao này cũng không thể nhìn hết.
Lý Thanh Sơn vẫn nhớ được lúc trước vì luyện hóa cái hồ này mà đã hao phí biết bao tinh lực lại bị người ta đoạt đi như vậy, nếu nói trong lòng không phẫn nộ chút nào thì rõ là giả dối.
Nếu hắn nghĩ không lầm thì cái tên do Mặc hải Long Vương phái tới đang ở trong mảnh thủy vực này, đi thử thần thông thiên phú mới của Linh Quy xem!Lý Thanh Sơn vung tay lên, trước mắt xuất hiện khối Linh Quy huyền giáp hình sáu cạnh, bên trên dần dần chiếu ra một cảnh tượng, chính là Bình Ba hồ bên dưới.
Lý Thanh Sơn hơi động tâm niệm, Bình Ba hồ do Linh Quy huyền giáp phản chiếu ra nhanh chóng kéo gần lại, lướt qua một con chim yến đang bay, dừng lại trên một mảnh thuỷ vực, có thể rõ ràng nhìn thấy sóng nước nổi lên trên mặt hồ, lại xuyên qua mặt nước tra xét phía đáy hồ.
Lý Thanh Sơn giơ tay trái lên, lại có một mảnh Linh Quy huyền giáp xuất hiện, cũng chiếu ra một mảnh thủy vực của Bình Ba hồ, bắt đầu tiến hành tìm kiếm.
Từng mảnh Linh Quy huyền giáp xuất hiện xung quanh người hắn, ân ẩn hình thành một hình cầu, bên trên chiếu ra những bức tranh cảnh khác nhau, như một cái màn hình hiển thị những cảnh tượng ở những nơi khác nhau.