Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1256 - Chương 1265: Huyền Quang Tận Chiếu

Chương 1265: Huyền Quang Tận Chiếu

Lý Thanh Sơn đang đứng bên trong có cảm giác nắm được tất cả mọi thứ trong tay, đây chính là thần thông thiên phú mới của Linh Quy - Huyền quang tận chiếu.

Thần thông này có chút giống Thủy Nguyệt bàn, một loại pháp thuật có hiệu quả tương tự trong tu hành đạo, nhưng hiệu quả thi triển ra lại như một trời một vực.

Thủy Nguyệt bàn chỉ có thể tra xét cả Bách Gia kinh viện, dù kết hợp với Thủy Thần ấn thì nhiều nhất cũng chỉ có thể tra xét Nguyệt Đình hồ mà thôi, nếu chỉ dựa vào pháp thuật thì phạm vi cũng sẽ càng nhỏ.

Nhưng nếu Lý Thanh Sơn cần, nhờ Huyền quang tận chiếu này hắn có thể tập trung toàn lực vào một mảnh Linh Quy huyền giáp, thậm chí có thể nhìn xuyên cảnh tượng cách xa vạn dặm, mà còn có thể nhìn rõ từng chi tiết, có một ý nghĩa chiến lược giống như vệ tinh do thám đời trước.

Hơn nữa hiện tại hắn chỉ sơ bộ nắm vững được thần thông này, chờ đến khi thông hiểu toàn bộ thì hiệu quả hẳn sẽ càng mạnh hơn.

Hắn thậm chí mơ mộng ra có một ngày, hắn tùy tiện ngồi trong động phủ là có thể nhìn thấy cả Cửu Châu này, được gọi là "Trạch nam không ra khỏi cửa, vẫn biết việc trong thiên hạ" .

Nói ra cái tên trạch nam này cũng giống Linh Quy thật, vì trốn tránh các loại nguy hiểm mà tự nhốt bản thân trong nhà, mỗi ngày chỉ nhìn màn hình, mà nhân vật trong game, nhân cách trên diễn đàn thảo luận lại há không giống y như kính tượng phân thân.

Đột nhiên, ánh mắt của Lý Thanh Sơn dừng lại trên một mảnh Linh Quy huyền giáp, khẽ cười làm lộ ra hai cái răng hổ bén nhọn.

"Ừm, tìm thấy rồi!"Tìm được kẻ địch không biết tên không biết mặt này còn dễ hơn những gì Lý Thanh Sơn đã tưởng tượng rất nhiều.

Thông qua Huyền Quang Chiếu Triệt chiếu rõ, ở khu vực trung tâm nước sâu nhất của Bình Ba Hồ có một tòa cung điện vô cùng hoa mỹ, một đám yêu quái thủy tộc đang bơi lội ở xung quanh, giống như là hộ vệ, có vẻ gọn gàng ngăn nắp, rất có khí thế.

Lý Thanh Sơn âm thầm cảm thấy kỳ lạ, không hổ là yêu soái đến từ Mặc Hải, biết chơi ghê, cũng không biết thực lực sẽ thế nào.

Trên cơ bản hắn đã có thể kết luận Long Vương Mặc Hải cử một yêu soái thủy hệ đến, chỉ sợ thực lực còn mạnh hơn mấy tên yêu soái ở Như Ý Quận rất nhiều, nhiêu đây còn không đáng để hắn để vào lòng, thứ duy nhất cần phải lo lắng chính là Thủy Thần Ấn mà tên này đang khống chế trong tay, đây chính là đại diện cho quyền khống chế gần một nửa thủy mạch của Như Ý Quận, chẳng những có thể cung cấp yêu khí cuồn cuộn không dứt cho tên này, khi thi triển pháp thuật thần thông thì uy lực đương nhiên cũng sẽ tăng lên rất nhiều.

Mà cũng chính vì dựa vào thứ này, cho nên đối phương chắc chắn sẽ thành thành thật thật mà lui về thủy vực, dù sao thì thân là yêu tộc, vẫn phải dựa vào thực lực để nói chuyện.

Lý Thanh Sơn vốn cũng có thể cầm Thủy Thần Ấn để điều động thủy mạch tấn công quy mô lớn.

Nhưng mà hai đại yêu mỗi người khống chế một nửa thủy vực của Như Ý Quận chiến đấu với nhau, chỉ sợ ngàn dặm đều sẽ chìm trong nước, vô số sinh linh sẽ chết trong trận chiến đấu này.

Tuy rằng hắn không phải loại người tốt lành gì, nhưng mà không đến mức bất đắc dĩ thì hắn cũng không muốn liên lụy người vô tội, hơn nữa chỉ là đối phó một tên yêu soái, không đến mức làm lớn lên như thế, chỉ cần tìm được nơi ở của mục tiêu, trực tiếp đến bắt giữ là được.

Ngay lúc hắn định thăm dò tình hình bên trong cung điện, khung cảnh bên trong hình ảnh lại đứng yêu không nhúc nhích, bị một loại sức mạnh mềm dẻo ngăn lại, thì ra có một cái quầng sáng hình bán cầu đang bao phủ ở bên trên cung điện.

“Huyền Quang Chiếu Triệt, hợp!”Lý Thanh Sơn biến ngón tay thành kiếm, chỉ thẳng ngón tay vào huyền giáp linh quy đang chiếu rọi cung điện, các huyền giáp linh quy còn lại đều bay lên chồng lên trên miếng kia, tạo thành một cái ống dài hình lục giác.

Hình ảnh đứng yên không nhúc nhích đột nhiên gia tốc, đi thẳng vào bên trong cung điện, chiếu rọi ra khung cảnh bên trong một cách rõ ràng, Lý Thanh Sơn chép miệng:“Không ngờ là đang mở tiệc!”Bảy tám khách khứa ngồi tách ra ở các vị trí, trong đó có nam có nữ, dáng vẻ đều khác nhau, trong đó có một vài người Lý Thanh Sơn rất quen thuộc, đều là yêu soái từng bị hắn đánh bại.

Hiện tại đám yêu soái kiệu ngạo kia đều đang vô cùng ngoan ngoãn lễ phép, hơi mất tự nhiên mà sử dụng đôi đũa trong tay.

Lý Thanh Sơn cười thầm trong lòng, lúc trước hắn có thể lấy một chọi một đống đánh bại bọn họ, hiện tại lại càng không thèm để bụng đến mấy tên này, nhanh chóng tập trung ánh mắt về vị trí thủ tịch.

Một người nam nhân có làn da xanh lè, gương mặt vuông vắn ghê tởm ngồi ở nơi đó, cầm chén rượu trong tay, vênh mặt, tỏa ra khí tức không giống người thường, đó là khí tức của cường giả.

Lý Thanh Sơn biết, đây chính là kẻ địch mà hắn phải đối phó.

Người nam nhân đáng ghê tởm này nhíu mày lại, xoay đầu nhìn quét xung quanh một vong, giống như đã nhận ra cái gì.

“Cũng có chút nhạy bén đó.

”Lý Thanh Sơn cười hắc hắc, vẫn cứ không kiêng dè gì mà tiếp tục quan sát hắn.

Người nam nhân đáng ghê tởm lộ ra vẻ khó hiểu, mới vừa rồi hắn đột nhiên cảm nhận được có người đang theo dõi hắn, nhưng mà sau khi điều tra xong thì lại không phát hiện được chút dấu hiệu gì, ngẫm lại cũng không có người nào có thể yên lặng không tiếng động tiến vào cung điện này, trong lòng mới hơi yên tâm.

“Ta chúc Sa đại ca sớm ngày thống nhất toàn bộ thủy vực của Như Ý Quân, đánh tên Bắc Nguyệt kia thua tơi bời, đuổi hắn ra khỏi Như Ý Quận.

”Một nam tử to béo đứng lên nâng chén nói, đúng là tên yêu soái ếch trâu từng bị Lý Thanh Sơn dạy dỗ qua.

“Chỉ đuổi hắn ra Như Ý Quận làm sao đủ, ta muốn xé hai tay hai chân của hắn xuống để Sa đại ca nhắm rượu!”Một ông cụ lập tức tiếp lời, trên mặt tràn đầy thù hận.

“Xé tay xé chân của hắn còn chưa đủ, còn phải đào yêu đan của hắn ra làm Sa đại ca bồi bổ, làm Sa đại ca sớm ngày trở thành yêu vương!”“Không không, không thể tha mạng cho hắn, nhất định phải bầm thây hắn ra vạn đoạn, mấy người chúng ta mỗi người ăn một miếng, nếm thử mùi vị của thịt hắn.

”“Ta muốn ăn đầu óc của hắn!”“Ta muốn ăn tim của hắn!”Nhắc đến hai chữ “Bắc Nguyệt”, đám yêu đều lộ ra sắc mặt hung hãn, rối rít lên tiếng, lời sau càng tàn nhẫn hơn lời trước, chỉ trong chốc lát đã phân chia rõ ràng từng miếng thịt trên người Bắc Nguyệt, hai tên yêu soái còn vì tranh cãi xem ai ăn tim của hắn mà suýt chút nữa đã lật bàn, mà một người trong số đó còn chưa từng đánh nhau với Bắc Nguyệt.

Lý Thanh Sơn mở to hai mắt, sắc mặt đỏ lên, cố nhịn một lúc, cuối cùng không nhịn được nữa, phụt cười, ôm bụng ngã xuống đám mây, cười ha ha.

“Chỉ dựa vào mấy người các ngươi, ăn chym to của ta thì còn tạm được! Nếu không phải nể mặc Long Vương Mặc Hải, ta đã lột da rút gần từng người các ngươi từ lâu rồi!”Cảm thấy rình coi rất thú vị, Lý Thanh Sơn cũng không vội vàng ra tay, muốn xem thử mấy người bên dưới còn có thể nói ra những lời buồn cười gì nữa.

Cùng lúc đó, tên “Sa đại ca” kia cũng cười ha ha:“Lão Sa cảm ơn lời hay của các huynh đệ, nhưng mà ta đến đây là vì thay mặc Long Vương đại nhân mời tên nhãi con Bắc Nguyệt kia đến Mặc Hải, không đáng để đánh đánh giết giết.

”“Sa đại ca, cái này sao được, chúng ta còn phải nhờ ngươi báo thù mà!”“Không cần phải gấp, nghe ta nói xong đã, nhưng mà cái tên Bắc Nguyệt này cũng quá không biết điều rồi, nếu như hắn ngoan ngoãn giao ra Thủy Thần Ấn trong tay thì coi như bỏ qua, nếu như không chịu, vậy phải cho hắn nếm thử một chút lợi hại.

Nhưng mà phụng mệnh lệnh của Long Vương đại nhân, chúng ta đều là người trong yêu tộc, không thể tàn sát lẫn nhau, nhiều nhất chỉ có thể chém đi tứ chi, cướp đoạt yêu đan của hắn mà thôi.

”Sa đại ca lập tức trở mặt, đôi mắt nhỏ như hạt đậu đen lộ ra chút hung ác, từ sau khi có được Thủy Thần Ấn, hắn lập tức cảm giác được tốc độ tu hành nhanh hơn rất nhiều.

Cứ tiếp tục như thế, nói không chừng không đến hai trăm năm là hắn đã có thể trở thành yêu vương, càng vô cùng thèm khát Thủy Thần Ấn trong tay Bắc Nguyệt.

Tuy rằng đã từng nghe qua chiến tích huy hoàng của Bắc Nguyệt, nhưng mà là yêu soái trực thuộc dưới quyền của Long Vương Mặc Hải, thực lực của hắn không phải là thứ mà những yêu soái ở địa phương có thể so sánh được, hiện tại có gần một nửa thủy vực của Như Ý Quận làm căn cơ, hơn nữa có sự giúp đỡ của đám yêu soái này, thật sự đánh nhau thì hắn cũng không sợ Bắc Nguyệt.

Lý Thanh Sơn lại cười to hơn nữa, chẳng qua nụ cười kia càng lúc càng trở nên dữ tợn, kiếm môi:“Muốn ăn ta, vậy để ta đến nếm thử mùi vị của các vị như thế nào đi!”Làm huyền giáp linh quy tán đi, tung người nhảy, cũng không nhảy xuống dưới, ngược lại vỗ cánh chim bay lên trên bầu trời.

Gió mạnh phần phật, dần dần không còn là ngọn gió bình thường, bên trong ngọn gió bắt đầu xuất hiện pha tạp thêm cảm giác lăng liệt còn sắc bén hơn cả đao kiếm.

Cũng giống như nguyên từ ở dưới lòng đất, đây đều là sức mạnh mạnh mẽ để thế giới này xác định cương vực.

Lý Thanh Sơn tiếp tục bay vút về phía trước, cơn gió bắt đầu trở nên dữ dội hơn, gào thét rít gào ở bên tai, lại vô hình vô ảnh, hơn nữa còn vô biên vô hạn.

Mãi đến khi có một cơn gió phất qua gương mặt hắn, để lại một vệt máu nho nhỏ, hắn mới dừng không bay lên nữa, ngửa đầu nhìn về phía nơi sâu hơn trong cơn gió lốc:“Muốn xuống đất đương nhiên là không dễ, nhưng hình như muốn lên trời lại càng khó hơn!”Lại nhìn xuống bên dưới, đám mây đã bị hắn vứt ra xa xa, trở nên vô cùng nhỏ bé, càng nhìn thấy được toàn cảnh Bình Ba Hồ, nó giống như một hồ nước nhỏ.

Hắn đột nhiên sử dụng cánh chim phong thần, cái này thuộc về thần thông thiên phú Hổ Ma, sau khi hắn trở thành yêu soái, nó đã cứng rắn mạnh mẽ hơn bất cứ lúc nào, trong lúc vẫy cánh lại càng dung nhập vào một trận gió nhẹ mơ hồ.

Vân từ long, hổ từ phong!Gió làm thế lửa càng mạnh hơn, cánh chim phượng hoàng bốc cháy hừng hừng!Hai mắt Lý Thanh Sơn nghiêm lại, khóa chặt lấy cung điện ở dưới đáy Bình Ba Hồ, đột nhiên lao xuống.

Mặt đất ập vào mặt với tốc độ kinh người, chỉ trong nháy mắt, Bình Ba Hồ lập tức chiếm hết toàn bộ tầm nhìn.

Đồng tử của Lý Thanh Sơn giãn ra, trong lòng căng thẳng, hoàn toàn không ngờ được hiện tại bản thân lại có thể nhanh đến mức độ này.

Không hề bị linh quy kiềm chế, cuối cùng thì cánh phương hoàng cũng có thể phát huy sức mạnh đến mức cao nhất, hơn nữa có phong thần chi dực hỗ trợ, còn có cơn gió nhè nhẹ kia trợ lực, đều là nguyên nhân dẫn đến việc này.

Nhưng mà những thứ đó cũng không phải là toàn bộ, thiên phú thần thông mới của Ngưu Ma cũng đã phát huy tác dụng mang tính quyết định.

Ngay lúc Lý Thanh Sơn lao xuống bên dưới, trên mặt Bình Ba Hồ đột nhiên xuất hiện một vết lõm hình tròm, phạm vi chỉ khoảng vài trượng.

Ở bên dưới vết lóm đó chính là cung điện ở dưới đát hồ, mái vòm của cung điện cũng xuất hiện một cái hố lớn tương tự như vậy.

Một giây trước, tên Sa đại ca đang ngồi ở bên dưới đáy động kia còn đang vui vẻ uống rượu cùng với đám yêu soái, ngay sau đó hắn đã chật vật quỳ rạp trên mặt đất, giống như có một luồng sức mạnh vô hình mạnh mẽ đè chặt hắn xuống mặt đất, trong khoảng thời gian ngắn lại không có cách nào nhúc nhích được.

Một loạt tiếng bùm bùm vang lên, tất cả ly chén trên bàn đều bị đập nát vụn, bàn ngọc trước mặt hắn, thậm chí là mặt đất được lát bằng bạch ngọc ở xung quanh cũng đều có kết cục tương tự, tạo thành một khu vực sụp đổ hình tròn.

“Sa đại ca!”Các yêu soái đều sợ hãi.

Sa đại ca quỳ rạp trên mặt đất, trên mặt cũng tràn đầy kinh ngạc, bởi vì hắn cũng không biết được đòn tấn công kia là từ nơi nào đến.

Hắn là thủy thần của vùng thủy vực này, cho dù kẻ nào tiến vào vùng thủy vực này đều không thể giấu giếm được cảm giác của hắn, dù cho có thể hoàn toàn che giấu thân hình hơi thở, cũng không có khả năng che giấu sự tồn tại của bản thân, chỉ cần tiến vào trong nước, đương nhiên sẽ phải rẽ dòng nước mới có thể đi về phía trước, nhưng mà đến tận lúc bị tấn công, hắn cũng chưa từng phát hiện ra sự tồn tại của kẻ địch.

Hơn nữa cách tấn công này thật sự cũng rất quỷ dị, không phải đao nanh kiếm vuốt, không phải pháp thuật thần thông, tuy rằng chưa tạo ra thương tổn thực chất gì cho hắn, nhưng lại làm cho hắn có cảm giác giống như đang cõng một hòn núi, không thể nhúc nhích.

“Rốt cuộc là chuyện gì thế này?”Trọng lực đại địa, đây là thiên phú thần thông mới của Ngưu Ma, so với Thần lực đại địa cũng chỉ sai một chữ, cũng giống như tên của nó, có thể điều khiển trọng lực trong phạm vi nhất định, có thể làm cho nó nhẹ như lông hồng, cũng có thể làm cho nặng tựa Thái Sơn.

Lúc nãy tốc độ Lý Thanh Sơn rơi xuống kinh khủng như thế cũng là vì có được trọng lực mạnh mẽ này thêm vào, chỉ cần sinh sống ở bên trên đại địa, bất cứ sinh mệnh nào, bất cứ sự vật nào cũng đều không thể trốn tránh được lực lượng này, thứ tấn công “Sa đại ca” chính là đại địa vô cùng vô tận, hoặc là nói, là trọng lực mà bản thân hắn không có cách nào thừa nhận được.

Sa đại ca cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, hình như có tai vạ sắp sửa từ trên trời rơi xuống, phản ứng cực kỳ nhanh, lắc mình thay đổi, biến thành một con Sa Ba Ba màu xanh đậm cực lớn, lập tức cảm giác yên tâm hơn rất nhiều, hắn cực kỳ tự tin vào lực phòng ngự của lớp mai ba ba này, trong ba đại thiên phú thần thông của hắn, loại mạnh nhất nằm ở trên cái mai ba ba này.

Trong phút chốc, tất cả yêu soái đều cảm giác được một luồng yêu khí khổng lồ từ trên trời giáng xuống, còn chưa kịp làm ra bất cứ phản ứng gì, trong mắt chỉ lóe lên ánh sáng đỏ.

Lý Thanh Sơn đấm mạnh một quyền lên trên mai ba ba, thân hình mới hơi dừng lại một chút, khóe môi cong lên.

Mắt đỏ tóc đỏ, không thể nào quên được kia, lập tức làm cho đám yêu thất thanh kêu to:“Bắc Nguyệt!”Ngay sau đó, hồ nước mãnh liệt lập tức điên cuồng trào đến, cuốn trôi bọn họ ra ngoài, chỉ trong chớp mắt cung điện xinh đẹp dưới đáy hồ đã lập tức bị đập nước, cuồn trôi về bốn phương tám hướng.

Cành liễu xanh tươi, sắc xuân tràn đầy, có không ít người đi dao xung quanh ven Bình Ba Hồ, có công tử tiểu thư dạo hồ xuân, cũng có người bán hàng rong thương nhân bận bịu làm ăn buôn bán.

Mặt đất dưới chân đột nhiên rung nhẹ, không ít người không đứng vững ngã lăn xuống đất, một cái kiệu nhỏ lệch đi, suýt chút nữa đã rơi xuống hồ.

“Chuyện gì thế này, động đất sao?”Có người chỉ về phía chân trời, ngạc nhiên nói:“Đó là cái gì?”Người xung quanh đều rối rít nhìn sang bên đó, chỉ thấy một vệt sáng đỏ thẳng tắp xuyên qua đất trời, biến mất ở cuối đường chân trời, có người nói là sao băng rơi xuống, lập tức bị phản đối ngay, làm gì có sao băng rơi kiểu đó.

Mọi người đang bàn bạc, phương xa lại truyền đến một tiếng vang lớn, bởi vì khoảng cách quá xa xôi, tiếng vang cũng không quá kinh khủng.

Sau đó tất cả mọi người nhìn thấy, nơi từng bị vệt sáng đỏ xuyên qua, từng đám mây bồng bềnh bị dạt ra hai bên, loáng thoán tạo thành một cái vòng tròn rỗng ruột.

Ở trên mặt nước dâng lên một đường màu trắng nho nhỏ, nhanh chóng đến gần và liên tục lớn lên, một con sóng lớn khủng bố mà chưa ai từng thấy kéo theo khí thế dời non lấp biển mà đến.

Mọi người hoảng sợ hô to, rối loạn chạy trốn.

Bình Luận (0)
Comment