Sáng sớm hôm sau, trong sương mù phiêu đãng, Hương Hoa thị lại dần dần náo nhiệt, mọi người gặp mặt đều bàn tán về chuyện xảy ra đêm qua.
“Đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” “Ngươi ngủ như chết à, là Thực Cốt man vào thành rồi!”“Thực Cốt man! Thực Cốt man thích ăn thịt người sao?”“Không vậy thì còn ai nữa, Hương Hoa thị và Thực Cốt man đại chiến một hồi, đó thật đúng là kinh thiên động địa, thật vất vả mới đánh lui được Thực Cốt man, ngươi đến thành đông nhìn thử xem, mấy chục gian phòng đều bị đẩy đổ rồi!” “Sao ta lại nghe nói có một con quái vật!”Trong phường Hương Hoa.
“Ngươi xác định con quái vật tối hôm qua là Kim Tử A Bảo của Kim Tử Ổ? Một người bán hàng rong?”Hương Hoa Man nhíu mày nghe nữ nhi bẩm báo, từ khi nàng làm tộc trưởng Hương Hoa thị, trong thành đã có rất nhiều năm không nháo ra loạn lớn như vậy, đêm qua nàng suýt chút nữa cho rằng là đám vu dân Thực Cốt phát điên đến đánh lén họ, kết quả lại không biết thế nào mà đi đánh nhau với một con quái vật, thật sự là kinh hãi một hồi!Nhưng mà kết quả điều tra lại làm cho nàng cảm thấy không thể tin được, quái vật khủng bố kia đúng là một tên thương nhân bán hàng rong tên là Kim Tử A Bảo, hoàn toàn chỉ là một phàm nhân! Quái vật kia kinh khủng kia là nàng tận mắt nhìn thấy, trước khi chết còn giết vài vu dân Thực Cốt, vu dân Thực Cốt chết trên tay hắn ít nhất có hai mươi người, làm sao có thể là một phàm nhân!“Đúng vậy mẫu thân, có người nhìn thấy hắn vào thành, còn mượn một khoản tiền lớn, mua một cái viện tử, còn có rất nhiều gia súc! Trong viện tử chôn đều là thi thể gia súc, từng con giống như bị hút khô vậy, rất giống với thi thể mấy vu dân Thực Cốt kia!”Hương Hoa tử nhớ tới những thi thể trong viện tử kia, vẫn còn cảm thấy khó chịu, so với thân thể phát thối máu chảy đầy đất, còn muốn làm nàng ghê tởm.
“Người này sao có thể là phàm nhân được chứ?”Hương Hoa Man nhíu mày nói.
“Ít nhất mấy ngày trước, lúc hắn đến làm ăn, thoạt nhìn còn không có gì khác biệt với phàm nhân, vu dân sẽ không làm loại công việc đê tiện này.
Có khả năng hắn học được vu thuật lợi hại gì đó, nhưng vẫn luôn che giấu thực lực!”“Bộ lạc Thực Cốt vì sao nhất định phải giết hắn?”“Cái này ta còn chưa rõ ràng lắm, nhưng loại vu thuật hắn sử dụng cùng với vu thuật truyền thừa đời đời của bộ lạc Thực Cốt có diệu kỳ tương tự, đều là trực tiếp cướp đoạt sinh khí của người khác, không, hẳn là còn cao diệu hơn so với bộ lạc Thực Cốt, ngay cả dã thú cũng có thể trở thành mục tiêu.
Bộ lạc Thực Cốt rất có thể vì muốn cướp lấy loại vu thuật này, hắn vì tránh né truy sát nên chạy về Hương Hoa thị, bức bách bất đắc dĩ hấp thu quá nhiều sinh khí, khống chế không được mới biến thành bộ dáng kia, cũng có thể là một lòng muốn cùng vu dân Thực Cốt chết chung với nhau.
”“Hừ, đám Thực Cốt man kia lần này là trộm gà không thành còn mất nắm gạo, trên đời lại có vu thuật lợi hại như vậy ư, quyết không thể bị đám man nhân họ lấy được.
Đi, lại cẩn thận điều tra xem cái tên Kim Tử Ổ kia mấy ngày nay làm cái gì, có những ai đã từng gặp hắn, đã nói những chuyện gì!”Hương Hoa Man ra lệnh, đêm qua nàng cũng không lãng phí kỳ ngộ, nhân cơ hội tiến công, thủ lĩnh Thực Cốt bị thương nặng, còn để lại không ít vu dân Thực Cốt, bộ lạc Thực Cốt không mất mấy năm thì đừng hòng khôi phục lại, nếu vu thuật thần kỳ kia mà có, cũng phải nằm trong tay nàng.
Vài ngày sau, Hương Hoa Man nhận được tin tức, ngay hôm trước, Kim Tử A Bảo đã bán ra một kiện kỳ vật ở Hương Thuỷ thị, kiện kỳ vật kia giống như túi vải, đao kiếm khó thương.
Nàng lập tức nhận định, vật này nhất định có liên quan rất lớn đến chuyện này, ra lệnh cho nhị nữ nhi Hương Hoa Tử nói: “Ngươi đi Hắc Thủy động, tìm được Hắc Thủy động chủ và mua đồ vật kia về cho ta!”“Nếu hắn không chịu bán thì sao?”“Vậy thì ra giá cao hơn, giá cao hắn không thể nào từ chối hoặc là dùng cách đe dọa đi!”Trong núi giả ở ôn tuyền, lỗ tai Lý Thanh Sơn khẽ động, khóe môi khẽ nhếch lên.
Hắn không biết Hắc Thủy động ở nơi nào, cũng không biết là ai mua Tu La Tràng, vốn dĩ còn cảm thấy có chút phiền phức, lần này thì tốt rồi.
“Xem ra không cần đi Hắc Thuỷ động nữa!”Mấy ngày sau, Hương Hoa Mạn đã lấy được thứ nàng muốn, cầm tu la tràng ngắm tới ngắm lui, liên tục thả ra chân khí thử, nhưng chỉ dựa vào thực lực cấp bậc Luyện Khí của nàng, hiển nhiên không có cách nào làm cho một món pháp bảo có bất cứ phản ứng gì, thậm chí nàng còn không nhận ra được đây là một món pháp bảo, thứ này đã cách thế giới của nàng quá xa.
“Mẫu thân, rốt cuộc thì đây là thứ gì?”Hương Hoa Tử tò mò hỏi, trên đường quay về, nàng cũng đã đoán mãi, nhưng vẫn không có cách nào đoán được.
“Thứ này rất là bất phàm, chắc chắn không phải thứ mà người thường có thể sử dụng được, có lẽ bí mật vu thuật thần bí được cất giấu ở bên trong này, nếu không hay là đưa sang cho đại tỷ của ngươi xem thử đi.
”“Đại tỷ ở cách xa ngàn dặm, đưa cho nàng bằng cách nào, giáo quy của Bạch Liên Giáo cực kỳ nghiêm khắc, cũng không thể vì một thứ không biết là cái gì mà gọi nàng vội vàng chạy trở về đi, nếu như mẫu thân không dùng đến, không bằng ban cho nữ nhi đi!”Hương Hoa Tử đảo mắt, nếu đã nhắc đến đại tỷ Hương Hoa Hồng, thì cho dù là một món rác rưởi nàng cũng muốn giành.
“Cái này.
Nếu là do ngươi lấy về, vậy ngươi lấy đi đi!”Hương Hoa Mạn suy xét một lúc, đại nữ nhi Hương Hoa Hồng đã là đệ tử của Bạch Liên Giáo, tương lai rộng mở, cũng không thiếu cái thứ này, mấy năm nay đều là nữ nhi thứ hai Hương Hoa Tử ở bên người bận trước bận sau, lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, không thể quá nặng bên này nhẹ bên kia, dù sao sớm muộn gì thì nữ nhi thứ hai cũng phải gia nhập Bạch Liên Giáo, sớm muộn gì cũng sẽ khám phá được bí mật của vật này, có được vu thuật thần bí ở bên trong.
Hương Hoa Tử vui vẻ nhận lấy tu la tràng, bên trong suối nước ngón ở bên ngoài trăm trượng, Lý Thanh Sơn yên tâm nhắm mắt lại.
Tuy rằng hiện tại hắn đã có thể lập tức suy xét đến việc trộm tu la tràng về, nhưng mà nguy hiểm quá lớn, không cần thiết phải làm thế, bây giờ ngủ một giấc no nê, khôi phục lại một hai phần lực lượng, cướp nó về ngay trước mặt mọi người cũng không có vấn đề gì.
Mấy canh giờ sau, Hương Hoa Mạn phát hiện suy đoán của nàng đã hoàn toàn sai lầm, vu thuật thần bí không có liên quan gì đến miếng vải bông này cả, nàng nhíu mày nhìn thiếu niên quần áo tả tơi giống hệt ăn mày này, hỏi:“Ngươi là người của Hoàng Lương ghềnh?”“Vâng, đúng vậy!”“Ngươi nói người bị Kim Tử A Bảo và một đứa con nít tấn công, tất cả mọi người đều chết hết, chỉ có một mình ngươi trốn về được? Vì sao bọn họ sẽ tha cho ngươi? Vì sao ngươi lại muốn chạy trốn về Hương Hoa Thị mà không phải là Hoàng Lương ghềnh, nói rõ ràng hết cho ta, nếu như dám nói dối một câu, hừ!”Thiếu niên lại kể lại một lần quá trình ác mộng kia, thân thể liên tục run bần bật, sau khi Kim Tử A Bảo và Lý Thanh Sơn đi rồi, hắn cũng lập tức lên đường.
Hắn khá may mắn, bộ lạc Thực Cốt đã bị dẫn dắt rời đi bằng đường lớn, làm hắn trốn thoát được một kiếp, tốn hết thời gian mấy ngày mới trốn trở về được Hương Hoa thị, trong lòng quá mức tức giận, cố ý ở giữa đường phố công khai kể lại Kim Tử A Bảo giết bọn họ như thế nào, muốn cho các bộ lạc khác đều biết được gương mặt thật của Kim Tử A Bảo.
Nhưng không bao lâu sau đã bị người của Hương Hoa Thị theo dõi, sau khi cẩn thận dò hỏi xong, dẫn đến bên trong Hương Hoa Phường, bẩm báo cho Hương Hoa Tử, cuối cùng dẫn đến trước mắt Hương Hoa Mạn.
“Đứa bé tóc đỏ mắt đỏ! Là Thôn hỏa nhân tộc sao?”Hương Hoa Mạn nhíu chặt đôi mày đẹp, nhìn Hương Hoa Tử ở bên cạnh:“A Tử, ngươi đã từng gặp qua đứa trẻ nào giống như thế ở trong Hương Hoa Thị sao?”Hương Hoa Tử nói:“Tuyệt đối không có.
Nếu không ta nhất định đã biết.
”“Đứa bé kia rất không đơn giản, chỉ tốn mấy ngày đã biến một người phàm thành một quái vật hung hãn như thế.
Có lẽ hắn đang trốn ở nơi nào đó, mau cử người điều tra cẩn thận, không được buông tha bất cứ ngõ ngách nào, ta rất muốn gặp hắn!”“Vâng, mẫu thân, vậy thằng nhóc này phải làm sao đây?”“Giết đi!”Hương Hoa Mạn tùy tiện nói giống như đang nói nghiền chết một co rệp, dù sao chỉ là một tiểu man nhân nhỏ bé chẳng là gì:“Nếu lại để hắn truyền bậy bạ những lời này ra, không biết còn sẽ rước thêm phiền phức gì! Vừa lúc vườn hoa cũng cần một ít phân bón.
”Thiếu niên kia hoàn toàn còn chưa kịp phản ứng, một vị nữ tộc trưởng mỹ lệ cao quý như thế lại sẽ thuận miệng dồn hắn vào chỗ chết.
Hương Hoa Tử vỗ tay, lập tức có hai hộ vệ cường tráng cởi trần bước vào, không cho hắn có cơ hội xin tha hay là mắng chửi, nhanh gọn lẹ mà cắt một nhát trên cổ hắn, răng rắc, xương cổ bị gãy, kéo thi thể xuống.
Hương Hoa Tử sai người điều tra trong thành, kết quả cũng không giải quyết được cái gì, có lẽ đứa bé kia đã rời khỏi Hương Hoa Thị, có lẽ đã chết, bị chuột cống gặm sạch sẽ, cũng có khả năng bị tiểu thương vô lương làm thành thịt nướng.
Thời gian vội vàng trôi qua, Hương Hoa Mạn dần dần vứt chuyện này ra sau đầu.
Không biết bao nhiêu thời gian trôi qua, Lý Thanh Sơn lại mở to mắt, mắt đỏ thần quang nội liễm, tóc đỏ buông thõng ngang vai đã trở nên cứng rắn hơn, theo cơ thể của hắn trưởng thành, không gian bên trong núi giả cũng đã có chút chật chội, nhìn thoáng qua bàn tay đã lớn hơn rất nhiều, hơi mỉm cười, nắm chặt lại, không còn cảm giác mềm yếu vô lực như trước nữa.
Hắn thở dài, cuối cùng cũng khôi phục lại một chút sức mạnh, có thể đi ra ngoài làm chuyện cần phải làm.
Hắn hít thở sâu, thứ tràn vào miệng lại không chỉ là không khí, còn có linh khí thiên địa cuồn cuộn, dưới sự thôi thúc của linh khí, yêu đan đang dần dần xoay tròn.
Tuy rằng chỉ mới khôi phục đến cảnh giới yêu quái, nhưng đã có thể sử dụng ba thần thông, đó là chính linh quy huyền giáp, ngưu ma chấn động và hổ ma xuy tức.
Đương nhiên, về mặt lý luận còn có phương hoàng niết bàn, nhưng mà có lẽ dưới loại trạng thái này là không có cách nào lập tức sử dụng lần thứ hai.
Nhưng mà nhiêu đây cũng đã đủ rồi!Lý Thanh Sơn nhấc chân đi đến, núi đá của núi giả còn chưa kịp chạm vào da thịt hắn đã biến thành bột mịn, hắn vận dụng lực chấn động càng lúc càng thêm thuận lợi.
“A!”Bên tai vang lên tiếng nữ tử kinh ngạc hô to, ở ngay cách đó không xa.
Lý Thanh Sơn hơi mỉm cười, vừa mới tỉnh dậy là có thể gặp được người mà hắn muốn gặp, còn có phúc lợi để xem, xem ra xui xẻo nhiều ngày như thế, cuối cùng bắt đầu thay đổi vận may rồi!Bình thường ngoại trừ tu luyện ra, việc mà Hương Hoa Mạn thích nhất chính là ngâm mình bên trong suối nước nóng, một lượng lớn suối nước nóng ở trong đình này chính là xây dựng cho một mình nàng, ngoại trừ nàng ra, không có bất cứ ai được phép làm bẩn nước ao, nếu không chắc chắn chỉ có một con đường chết, kết cục chính là bị vùi vào trong vườn hoa làm phân bón.
Từng mảnh cánh hoa muôn hồng nghìn tía nổi ở trên mặt nước, nàng đang thoải mái dễ chịu đứng ở bên trong hồ nước, dáng người quyến rũ như ẩn như hiện ở bên trong sương mù, hai tay khẽ vuốt qua làn da mềm mịn, bộ ngực đẫy đà, vùng eo thon nhỏ, tuy rằng đã sinh ba người con, nhưng vẫn có thể làm cho bất cứ người đàn ông nào điên cuồng vì nàng.
Không chỉ là người đẹp, hơn nữa còn là tộc trưởng Hương Hoa dưới một người trên vạn người, nàng rất hài lòng với cuộc sống của bản thân, nhưng mà ngay lúc nàng đang tự thưởng thức ca ngợi bản thân, đột nhiên cảm giác mặt nước dao động, núi giả hơi chấn động, linh khí thiên địa cuồn cuộn điên cuồng dũng mãnh vào trong đó, giống như có thứ gì đó muốn thoát vây xông ra.
Tuy rằng nàng có kiến thức rộng rãi cũng không khỏi kinh ngạc hô to, nhưng lại lập tức ổn định tinh thần lại, chân khí lượn lờ quanh hai tay, nhìn đăm đăm vào núi giả:“Thứ gì, đi ra cho ta!”Tiếng nói vừa dứt, một bóng người bước từ trong núi giả ra, nhìn thoáng qua, đó cũng chỉ là một đứa bé chừng năm sáu tuổi, tóc đỏ xõa ngang vai, gương mặt điển trai, mang theo nụ cười ngây thơ, lộ ra hai viên răng nanh, trông chẳng có chút uy hiếp nào.
Nhưng cẩn thận quan sát lại thì sẽ phát hiện ra trán của hắn hơi phồng lên, đầu ngón tay cũng không phải là móng tay bình thường, mà gần giống như móng vuốt sắt bén, đôi mắt đỏ đậm càng vô cùng sâu thẳm, tầm mắt bắn ra bên ngoài giống như có thực thể, nhìn lướt qua thân hình trần trụi của nàng, cảm giác tràn đầy xâm lược kia chắc chắn không thể nào là ánh mắt của một đứa con nít được.
“Ngươi là ai?”Lý Thanh Sơn đáp lại bằng một cái huýt sáo đầy ngả ngớn, nhưng nhìn thoáng qua hình ảnh phản chiếu của bản thân, lại biến thành tiếng thở dài.
Hương Hoa Mạn tung người nhảy đến bên cạnh ao, cầm quần áo xoay tròn, quấn chặt lên người, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thanh Sơn, đột nhiên cảm thấy có chút quen thuộc, trong lòng chợt nảy lên một suy nghĩ, tóc đỏ mắt đỏ! Không lẽ là.
không phải nói đó là một đứa bé sao?Lý Thanh Sơn dùng giọng nói trong trẻo của con nít hỏi:“Ta có hai vấn đề muốn hỏi ngươi, một là nữ nhi của ngươi ở nơi nào? Chính là người đã bị ngươi cử đi Hắc Thủy Động đó, vấn đề thứ hai là.
”Còn chưa nói hết câu, một làn gió thơm đã ập đến, Hương Hoa Mạn cách không đánh ra một chưởng.
Một mảnh huyền giáp linh quy hình lục giác tự động bay ra, ngăn cản kình khí, mùi hương lại lan tỏa xung quanh Lý Thanh Sơn, hắn hít thật sâu:“Thơm quá!”“Nếu thơm, vậy ngươi lại ngửi nhiều hơn nữa đi!”Hương Hoa Mạn cười khẽ, ra chưởng liên tục.
Đùng đùng đùng đùng!Suối nước nóng bắn lên từng cột nước, hơi nóng bị quét đi sạch sẽ, tất cả đều bị huyền giáp linh quy ngăn cản, Lý Thanh Sơn bước qua mặt nước, không nhanh không chậm đi về phía nàng.
“Tốt nhất là ngươi nên nhanh chóng dừng tay lại ngay, nếu không ta sẽ dạy dỗ ngươi một trận ra trò!”“Hừ, ngươi muốn dạy dỗ ta như thế nào?”“Đầu tiên là đánh mông, lại không được thì vả mặt, nếu thật sự không còn cách nào nữa thì giết ngươi!”“Vậy à? Chỉ dựa vào một thằng nhóc con chưa đủ lông đủ cánh như ngươi! Ta cũng muốn có một đứa con trai giống như ngươi đấy, kêu một tiếng “mẹ” nghe xem nào!”Hương Hoa Mạn trong lòng hơi run rẩy, thực lực của nàng ở bên trong vu dân cũng coi như là rất mạnh, chỉ là không thể so được với những cường giả vượt qua thiên kiếp kia, vậy mà lại không phá được lớp phòng ngự mỏng manh kia.
Nhưng mà cho dù ngươi lại mạnh như thế nào, chờ lát nữa cũng phải ngoan ngoãn nghe theo lệnh của nàng!Mùi hương càng thêm nồng, nàng đã thôi động hương hoa cổ trong cơ thể, bên trong chưởng phong bao hàm rất nhiều phấn hoa cực nhỏ, chỉ cần dính vào trên người, nhất định sẽ làm cơ thể mềm mại vô lực, để mặc nàng xâu xé, càng miễn bàn đến nói hút trực tiếp vào trong cơ thể.
“Ngươi có biết cái gì gọi là chửi người không chửi vào điểm yếu không hả! Không đánh đến ngươi kêu cha, tên của ta sẽ viết ngược lại!”Thân hình Lý Thanh Sơn chợt lóe, xuất hiện ở trước mặt Hương Hoa Mạn, tiện tay vỗ một chưởng lên phần eo phẳng lì của nàng, không phải hắn muốn chơi lưu manh, mà là vì chiều cao có hạn.
Hương Hoa Mạn cũng không bay ra ngoài, mà cơ thể run lên, trực tiếp xụi lơ dưới mặt đất, cảm giác mỗi một khúc xương trên người đều đang chấn động, chân khí trong đan điền bị đánh nát bấy, rõ ràng đối phương đã hút vào phấn hoa của nàng, vậy mà lại không hề có chút phản ứng nào, nàng lập tức hiểu được chênh lệch thực lực của hai bên đã hơn xa sức tưởng tượng của nàng.