“Coi chừng!”Hương Hoa Mạn kêu to, trong giọng nói tràn ngập quan tâm, nếu như không nhìn thấy dáng vẻ nàng trốn ở trên một thân cây ở tít đằng xa, sẵn sàng rút lui bất cứ lúc nào thì nói không chừng Lý Thanh Sơn sẽ biết ơn một chút!Nhìn xuống bên dưới, từng gương mặt dữ tợn, còn có một đống miệng to phủ đầy răng nanh!Lý Thanh Sơn hơi mỉm cười, phía sau lưng đột nhiên giang rộng một đôi cánh chim huy hoàng, thần hình lại một lần nữa vút lên cao vài trường, đôi mắt đỏ khóa chặt bóng dáng của thủ lĩnh Thực Cốt, kéo ra một vệt ánh lửa đỏ đậm, giống như hùng ưng vồ thỏ, lao nhanh xuống.
Hắn không có rảnh đi xem xem rốt cuộc thì đám mọi rợ này có lá bài tẩy gì, hoặc là bởi vì bản thân có thực lực đủ mạnh nên giả vờ giả vịt xem thường người khác, sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực, hắn đến nơi này chỉ có một mục tiêu duy nhất – diệt tộc.
Hơn nữa đạt được mục tiêu càng đơn giản càng nhẹ nhàng thì lại càng tốt.
Gió mạnh từ phía sau lưng ập đến, thủ lĩnh Thực Cốt đột nhiên quay đầu, còn chưa kịp phản ứng gì thì Lý Thanh Sơn đã đạp lên ngực của hắn.
Một loạt tiếng răng rắc vang lên, xương sống nứt thành từng khúc, ngã nhào xuống dưới mặt đất không thể nhúc nhích, trong miệng phát ra tiếng tru đầy tuyệt vọng!Thủ lĩnh và Vu Chúc đều bị đánh bại, sĩ khí của vu dân Thực Cốt hạ thấp, Lý Thanh Sơn không hề dừng lại, mượn lực đạp mạnh bay ngược trở về, có cánh hỗ trợ, tốc độ lại càng nhanh, mang theo vệt lửa, nơi hắn đến, các vu dân rối rít ngã xuống đất.
“A Nguyệt, ta đến giúp ngươi một tay!”Hương Hoa Mạn quát khẽ, nhảy từ trên cây xuống, toàn lực thôi động hương hoa cổ, làn gió thơm thoang thoảng, đối phó với những vu dân Thực Cốt bình thường sẽ có hiệu quả rất tốt.
Lý Thanh Sơn lại chuyên môn lựa chọn những vu dân có thực lực mạnh hơn để tấn công, đều đánh ngã trong vòng một chiêu.
Không bao lâu sau, không còn bất cứ vu dân Thực Cốt nào còn đứng, cũng không có ai chạy thoát.
Mặt Hương Hoa Mạn ửng hồng vì hưng phấn, còn có cảm giác rất khó tin, bộ lạc Thực Cốt mạnh mẽ cứ như vậy xong đời rồi, còn dễ dàng hơn những gì nàng đã tưởng tượng rất nhiều, nàng nâng tay lên, đang định giết sạch mấy tên này.
“Dừng tay!”Lý Thanh Sơn quát.
“Vì sao?”“Ta đã nói là có quà muốn tặng cho ngươi!”Dưới ánh mắt kinh ngạc hoảng sợ của Hương Hoa Mạn, Lý Thanh Sơn từ từ giang rộng cánh chim, đi lướt qua bên cạnh đám vu dân Thực Cốt, từng ngọn lửa đỏ như máu bay ra khỏi thân thể của họ, thân hình mấy người này giống như bị rút cạn, trở nên héo rút.
Khóe mắt của thủ lĩnh Thực Cốt giống như muốn nứt ra:“Dừng tay, muốn giết thì cứ giết ta, buông tha cho tộc nhân của ta!”Lý Thanh Sơn lặng lẽ cười:“Không ngờ ngươi còn rất trọng tình trọng nghĩa đấy chứ, yên tâm, không ai trong các ngươi có thể thoát được đâu.
”Thực Cốt Vu Chúc nói:“Tha mạng cho ta, ta sẵn lòng làm nô bộc cho ngươi, nói cho người biết tài phú của bộ lạc Thực Cốt giấu ở nơi nào, có thể giúp ngươi lấy được sức mạnh của tiên dân.
”Thủ lĩnh Thực Cốt quát:“Cái tên phản đồ nhà ngươi!”Các vu dân Thực Cốt cũng rống to theo:“Đồ phản bội!”“Ngươi là ngươi thông minh đấy!”Lý Thanh Sơn đi đến trước mặt Thực Cốt Vu Chúc, nhặt gậy chống của hắn lên xoay tròn:“Nhưng mà ta đã có một nô bộc rồi, không cần đến ngươi.
”Một ngọn lửa đỏ tươi cực kỳ yếu ớt bay ra, trong chốc lát, tất cả vu dân Thực Cốt đều đã bị rút ra sức mạnh sinh mệnh, biến thành thi thể khô héo nằm đầy đất.
Lý Thanh Sơn nâng ngọn lửa sinh mệnh to gần bằng cái đầu của hắn lên, cười nói với Hương Hoa Mạn:“Lại đây nào, Mạn nhi, nếm thử bữa ngon mà ta làm cho ngươi!”Tuy rằng mấy ngày nay ở chung cũng rất vui vẻ, nhưng cái này gọi là lo trước khỏi họa, hắn cũng không muốn bị người ta lặng lẽ mách lẻo chuyện của hắn cho Bạch Liên Giáo biết.
“Ta không cần!”Hương Hoa Mạn nhớ tới đám thương nhân bị biến thành quái vật kia, hoảng sợ lui về phía sau.
Lý Thanh Sơn cười nói:“Ngươi phải làm một nữ nhi ngoan ngoãn biết nghe lời!”“A Nguyệt, cầu xin ngươi, tha cho ta đi, ta nhất định sẽ không bán đứng ngươi!”Hương Hoa Mạn quỳ xuống đất cầu xin nói.
“Ta có hại ngươi đâu, ngươi sợ hãi như vậy làm gì? Biết bao nhiêu người muốn cơ duyên như thế này mà không được, không nói những cái khác, nhưng muốn tăng thêm vài chục năm tuổi thọ cho ngươi vẫn là chuyện rất dễ dàng, thân thể còn có thể trở nên mạnh mẽ hơn đám mọi rợ này rất nhiều!”Lý Thanh Sơn ngồi xổm xuống, duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của Hương Hoa Mạn, tuy rằng dùng giọng điệu thương lượng, nhưng lại làm trong lòng Hương Hoa Mạn sợ đến phát run, càng thêm biết rõ một sự kiện, cho dù hắn trông giống như một đứa bé đáng yêu đến cỡ nào, cho dù khi hắn bị đùa giỡn có bao nhiêu bất đắc dĩ thì bản chất vẫn là một con quái vật cực mạnh mà nàng không có cách nào chống nào, một khi dính đến những vấn đề căn bản, hoàn toàn không cho phép nàng phản kháng từ chối.
“Ta không muốn biến thành quái vật như thế này, ta thà là chết!”Hương Hoa Mạn kêu lên, chỉ cần nghĩ đến việc nàng sẽ biến thành dáng vẻ xấu xí vặn vẹo giống như thương nhân Kim Tử A Bảo, nàng lập tức không rét mà run, cho dù tốt hơn một chút, biến thành dáng vẻ giống như vu dân Thực Cốt, nàng cũng không có cách nào tiếp thu được!