Mặt trời lặn lại mọc lên, thời gian trôi qua cực nhanh.
Lý Thanh Sơn nhanh chóng lớn lên, tóc đỏ dần dần dài quá vai, sức mạnh vốn thuộc về hắn cũng từng chút từng chút một mà quay về cơ thể hắn, hơn nữa còn mạnh hơn trước kia.
Đã đến lúc đi lấy lại thứ thuộc về hắn.
Hắn đột nhiên mở to hai mắt, cảm giác được một luồng khí tức đi đến bên cạnh suối nước nóng, lại không phải là Hương Hoa Mạn, không khỏi cảm thấy có chút thắc mắc.
Bởi vì hắn không muốn để người ngoài biết được sự tồn tại của mình, cố ý làm Hương Hoa Mạn thiết lập một khu vực khá rộng lớn trong Hương Hoa Phường này thành vùng cấm, ở nơi này, hắn có thể hưởng thụ được rượu ngon thức ăn ngon đến từ các nơi, còn có được một người đẹp hầu hạ, tuy rằng không thể làm được chuyện gì, nhưng ngoại trừ cái này ra thì hắn muốn làm gì thì làm.
“Là người nào to gan như thế, dám xông đến nơi này, không sơ Hương Hoa Mạn sẽ trách phạt sao?”Xuyên thấu qua mặt nước sóng sánh, một thiếu nữ đứng bên cạnh suối nước nóng, nàng mặc áo xanh, chất liệu không giống bình thường, có lẽ có được thân phận vô cùng cao quý trong Hương Hoa Thị này, gương mặt xinh xắn, có chút giống với Hương Hoa Mạn.
Lý Thanh Sơn lập tức đoán ra được tên của nàng, nữ nhi nhỏ nhất của Hương Hoa Mạn, Hương Hoa Lục.
“Mẫu thân keo kiệt thật, có được dòng suối thanh xuân bất lão, vậy mà đến cả nữ nhi ruột thịt của mình cũng không chịu chia sẻ!”Hương Hoa Lục lầm bẩm, nhìn trái nhìn phải giống như một tên ăn trộm, nàng nói những lời này cũng chỉ là vì giấu đi vẻ chột dạ mà thôi.
Hơn một năm trước, thực lực của Hương Hoa Mạn đột nhiên tăng lên rất nhiều, khôi phục thanh xuân, tuyên bố nàng đã tiêu diệt bộ lạc Thực Cốt, cũng triệu tập thủ lĩnh các bộ lạc, tổ chức một cuộc đại hội, xác lập địa vị lãnh đạo của Hương Hoa thị tộc.
Cũng chính vào lúc đó, Hương Hoa Phường biến thành vùng cấm, cho nên có truyền thuyết suối nguồn bên trong Hương Hoa Phường trào ra dòng suối thanh xuân bất lão.
Người bình thường đều còn ôm một chút nghi ngờ, thiếu nữ lại tin là thật.
“Mẫu thân đang tiếp đón sứ giả Bạch Liên Giáo, chắc chắn sẽ không phát hiện được mình, cho dù có phát hiện thì mình cũng sắp sửa đi vào Bạch Liên Giáo rồi, nàng cũng không thể làm gì mình, nếu không thử một lần thì sẽ không còn cơ hội nào nữa.
”Thiếu nữ tự âm thầm an ủi bản thân, nhanh chóng cởi áo tháo thắt lưng, lộ ra dáng người thiếu nữ yểu điệu tinh tế, đầu tiên là dùng mũi chân thử độ ấm của nước, sau đó giống như một con cá chui tọt vào bên trong nước.
“Không phải nói nàng ta mới mười ba tuổi thôi sao? Phát dục cũng khá tốt đấy chứ!”Lý Thanh Sơn thưởng thức đưa ra lời đánh giá, nữ tử trong Vụ Châu đều phát dục khá sớm, rất nhiều người đến tuổi này đã gả chồng, nhưng mà tốc độ già cả cũng rất nhanh, nếu là người phàm không có tu luyện nội công hay Luyện Khí thì vừa đến ba bốn mươi tuổi đã nhanh chóng già đi, chờ đến bốn năm chục tuổi thì đã giống hệt như bà lão.
“Sắp sửa phải đi cùng với nàng ta rồi.
”Sứ giả Bạch Liên Giáo đến nơi này thật ra chính là vì hắn ở phía sau sai khiến Hương Hoa Mạn đi thỉnh cầu Bạch Liên Giáo tuyển nhận một đám giáo đồ trong Hương Hoa Thị, hắn chuẩn bị nhân cơ hội này, lẻn vào trong Bạch Liên Giáo lấy tu la tràng về, tuy rằng chờ đến khi thực lực khôi phục, hắn hoàn toàn có thể công khai cướp về, nhưng hắn thật sự không muốn chờ đợi nữa, càng không muốn tin tức Bắc Nguyệt còn sống truyền đến tai của Long Vương Mặc Hải.
Hương Hoa Lục thoải mái dễ chịu nằm ở trong suối nước nóng, giống như nước này thật sự có tác dụng thần kỳ làm người ta có thể khôi phục thanh xuân vậy, lập tức vứt hết tất cả sầu lo ra sau đầu, dần dần trở nên có hứng thú, lẻn vào trong nước bơi lội.
Đột nhiên, nàng phát hiện có một đôi mắt đỏ đang nhìn thẳng vào nàng.
Ừng ực!Hương Hoa Lục hoảng sợ kêu to, tiếng kêu biến thành bong bóng, đong đưa đôi chân thon dài, nhanh chóng lui đến bờ suối nước nóng, che một tay ở trước ngực, khẽ kêu:“Ngươi là ai, đi ra đây cho ta!”Một lát sau, một bóng người nho nhỏ từ dưới nước trồi lên, đôi mắt đen nhánh trầm tĩnh có thần, tóc đen ướt nhẹp rũ đến đầu vai, chính là Lý Thanh Sơn đã che giấu đi đặc thù của yêu ma, cho dù là răng nanh lợi trảo, hay là sừng nhọn trên đầu, tất cả đều biến mất tăm, trông cũng chỉ là một đứa bé mười một đến mười hai tuổi.
“Thật là một đứa bé xinh đẹp!”Trong lòng Hương Hoa Lục thầm kinh ngạc cảm thán, thả lỏng cảnh giác một chút:“Ngươi là ai? Là tình nhân của mẫu thân ta sao?”Nói xong tự nàng đã bật cười trước, sao có thể thế được, hắn còn nhỏ như thế!Tình nhân!Lý Thanh Sơn thầm nghĩ, trưởng thành sớm thật đó, nhưng mà ở bên trong Hương Hoa thị tộc, nữ nhân có lực lượng tìm mấy tình nhân cũng là chuyện thường, cô gái này ăn nói cũng không biết kiêng dè gì.
“Ngươi cũng đến để tắm trộm suối thanh xuân bất lão sao? Thật là to gan!”Hương Hoa Lục không nhớ ra được trong tộc có một đứa bé như thế này, nếu không nàng chắc chắn sẽ nhớ rất rõ, cho nên mới đoán hắn có mục đích giống nàng, trở tay định bắt hắn lại, nhưng trong lòng đột nhiên nảy lên một ý tưởng: “Nếu mình bắt ngươi giao cho mẫu thân, vậy chẳng phải đến cả mình cũng phải bại lộ sao, Hương Hoa Lục, mày cũng không ngu đến mức đó! Một đứa bé xinh đẹp như vậy làm thành phân bón hoa thì cũng rất đáng tiếc, mình làm chuyện tốt, tha cho hắn một con đường sống vậy.
”“Tiểu đệ đệ, ngươi mau đi đi! Để mẫu thân của ta phát hiện ra, ngươi sẽ chết chắc đó!”Tiểu đệ đệ? Nếu mẫu thân của ngươi dám gọi ta như thế, ta nhất định sẽ đánh đến khi nàng gọi ta là cha, nhưng mà nha đầu này cũng coi như có chút tốt bụng!“Không phải ngươi cũng đến tắm trộm suối thanh xuân bất lão sao? Tại sao lại thả ta đi?”“Đây là suối thanh xuân bất lão của nhà ta, sao có thể gọi là trộm được, cái tên ăn trộm nhà ngươi, còn dám nói ta! Giỏi lắm, to gan thật!”Mặt Hương Hoa Lục đỏ bừng, kích động quơ quào hai tay, muốn túm lấy Lý Thanh Sơn.
Nụ hoa còn chưa nở rộ ở gần trong gang tấc, hơi rung động, tuy rằng không quá đẫy đà nhưng mà cũng có sức hút riêng, hai viên anh đào màu hồng phấn lại càng thêm quyến rũ.
“Ngươi nhìn cái gì mà nhìn, có tin ta móc mắt của ngươi ra hay không! Thôi bỏ đi, thằng nhóc ranh ngươi thì biết cái gì chứ? Mau đi ra ngoài cho ta!”Hương Hoa Lục không thèm che che giấu giấu nữa, túm lấy cánh tay Lý Thanh Sơn kéo hắn đi ra bờ suối nước nóng, nhưng mà hắn lại không hề nhúc nhích, hai tay dùng sức kéo mạnh ra sau:“Không ngờ ngươi cũng khá khỏe đấy!”Mặt nàng nghẹn đến đỏ bừng, hai tay đột nhiên bị trượt ngã ngửa ra sau, lập tức xoay người bật dây, chỉ thấy hắn vẫn cứ mỉm cười, Hương Hoa Lục lại càng thêm bực bội, sửa đẩy thành kéo, đương nhiên vẫn không có tác dụng gì.
Lý Thanh Sơn cười nói:“Ta đã nói không đi là không đi, mặc kệ là nhà ai, nếu ngươi có thể ném ta ra ngoài thì coi như ta vô dụng!”“Được lắm, hôm nay không quăng được thằng ranh ngươi ra ngoài thì coi như bổn cô nương đây vô dụng!”Hương Hoa Lục giang đôi tay nhỏ xinh, ôm chặt hắn vào trong lòng, dùng sức muốn bứng hắn lên, nghĩ chỉ cần làm chân hắn không chạm đất thì tự nhiên sẽ không có cách nào mượn lực này.
Động tác này làm cho Lý Thanh Sơn vô cùng sung sướng, ôn hương nhuyễn ngọc ở trong ngực, mà nụ hoa vừa mới phát dục dán sát ngay mặt hắn, hắn lập tức lộ ra nụ cười ác ý, há miệng cắn nhẹ.
“A! Ngươi buông tay.
Ngươi ngậm miệng lại, ta không phải mẫu thân của ngươi!”Hương Hoa Lục hoảng sợ kêu to, muốn đẩy hắn ra.
Sao Lý Thanh Sơn có thể tha cho nàng được, hắn ôm lấy vòng eo mảnh khảnh yếu ớt của nhẹ, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve thân thể mềm mại này.
Hương Hoa Lục đã có chút hiểu biết về việc nam nữ, nhưng đây là lần đầu tiên trải qua loại chuyện như thế này, cơ thể thiếu nữ mẫn cảm làm sao có thể địch lại Lý Thanh Sơn, trong lòng dâng lên cảm giác tê ngứa kỳ dị, giãy giụa cũng dần dần trở nên vô lực.
“A Lục, các ngươi đang làm cái gì?”Một tiếng hét to làm Hương Hoa Lục giật mình tỉnh táo lại, quay đầu chỉ nhìn thấy Hương Hoa Mạn đang đứng ở bên cạnh suối nước nóng, gương mặt vừa tức giận lại vừa kinh ngạc.
“Mẫu thân, tên nhóc ranh khốn nạn này đến tắm trộm suối thanh xuân bất lão, ta không phải là đối thủ của hắn, ngươi mau bắt hắn lại đi!”Lý Thanh Sơn thuận thế buông Hương Hoa Lục ra, chớp chớp mắt nhìn Hương Hoa Mạn, Hương Hoa Mạn lập tức nói:“Là ngươi ra tay trước!”Hương Hoa Lục oán giận đá Lý Thanh Sơn, cầm quần áo lên, chạy nhanh ra ngoài giống như đang bỏ trốn.
Lý Thanh Sơn buông tay:“Dù sao cũng phải đi chung, làm quen trước một chút! Chừng nào thì xuất phát!”“Không đến mươi ngày nữa là có thể xuất phát.
”“Được rồi, ngươi sắp sửa được như ước nguyện, không cần phải nghe ta sai khiến nữa.
”“Ngươi không về nữa sao?”Hương Hoa Mạn giật mình nói, không ngờ hắn lại buông tha nàng dễ dàng như thế!“Đương nhiên rồi, nơi này có gì vui sao?”Lý Thanh Sơn đứng trên mặt nước, hơi suy nghĩ, mặt nước lập tức trở nên trơn nhẵn như mặt gương.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Hương Hoa Mạn, một Bắc Nguyệt nho nhỏ khác từ trong nước đi ra.
Kính hoa thủy nguyệt đã lâu rồi chưa sử dụng!Lý Thanh Sơn nhìn về phương Bắc xa xăm, đã đến lúc quay về xem thử rồi!Từng cỗ cuồng phong dao động, ở sau lưng Lý Thanh Sơn hóa thành một đôi cánh nửa trong suốt, cánh chim Phong Thần đã lâu không thấy!Cuồng phong ở trong ôn tuyền trì khuấy động lên một đợt sóng, cánh chim đột nhiên vung lên, phóng lên cao, trong chớp mắt đã chui vào sâu trong mây trời.
Hương Hoa phường nhỏ như hạt cải, mơ hồ không rõ trong biển rừng vô tận, lại đưa ánh mắt hướng về phía Bắc, gào thét mà đi.
Mặc dù thực lực vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, không thể tiến vào trận gió để mượn lực, nhưng lấy một đường thẳng, không ngừng vỗ cánh, tốc độ vẫn càng lúc càng nhanh, kéo ra một luồng khí lưu hình xoắn ốc.
Có thiên phú thần thông này, cho dù xa vạn dặm cũng không tính là gì, cùng lắm mất một hai ngày là có thể đến nơi giao giới giữa Vụ Châu và Thanh Châu, sau đó lại xác định phương hướng rồi bay đến Như Ý quận.
Lý Thanh Sơn nhìn lên không trung, phân ra một tia tâm thần phản chiếu phân thân, cúi đầu nói: “A Man, ngươi chuẩn bị giải thích thân phận của ta thế nào?”Lúc này Hương Hoa Man mới lấy lại tinh thần:“Cái vừa rồi là gì vậy?”“Chỉ là phân thân thôi.
”Trong lòng Hương Hoa Man rung động:“Chỉ là một phân thân sao!”Hơn một năm nay, nàng chưa từng thấy hắn ra tay, chỉ là nhìn hắn mỗi ngày lớn lên, mặc dù biết hắn không ngừng trở nên mạnh mẽ, nhưng không biết đã mạnh đến trình độ nào, vừa rồi mới kinh hoàng nhìn thoáng qua làm cho nàng hiểu được đứa nhỏ trước mặt này rốt cuộc là mạnh đến mức nào.
Lúc trước hắn hứa cùng lắm là dùng nàng hai năm sẽ cho nàng tự do, nàng cũng không tin, nếu nàng là nam nhân, có một tộc trưởng mỹ nhân như nàng làm nô bộc có thể sai bảo gì thì sai bảo, nàng nhất định sẽ không dễ dàng buông tay.
Bây giờ không còn nghi ngờ gì nữa, mình đối với hắn căn bản không quan trọng, trong lòng lại có chút không cam lòng và oán ý nhàn nhạt.
Lý Thanh Sơn nói: “Hỏi ngươi mà ngươi vẫn chưa trả lời đấy, đứng ngây ngốc ra đấy làm gì?”“Nói ngươi là tiểu nam nhân của nô gia!” Hương Hoa Man xoay eo qua, quỳ xuống ôm lấy hắn, hôn thật sâu, vừa cười vừa nói.
Hắn che giấu đặc điểm yêu ma, thiếu đi vài phần tà mị, càng thêm thanh tú tuấn mỹ.
“Không phải là cha sao?” Lý Thanh Sơn cười nói, lửa trong lòng lại dấy lên, hôm nay nàng ăn mặc lộng lẫy, đầu đội nón bạc tinh xảo, mặc y phục diễm lệ lấy hai màu xanh đen làm màu nền, phác họa ra dáng người yểu điệu, tràn ngập phong tình động lòng người khác.
Cúi đầu nhìn lại có thể thấy được một đường khe rãnh thật sâu, tiện tay thò vào trong y phục, bắt lấy một bên đẫy đà của nàng, nhẹ nhàng kéo vạt áo ra, xoẹt một tiếng, một đôi thỏ ngọc nhảy ra.
“Ah! Vừa mới bắt nạt nữ nhi của nô gia xong, lại đến bắt nạt nô gia.
Ừm, Bạch Liên giáo sẽ công khai chiêu mộ đệ tử ở Hương Hoa thị, đến lúc đó ngươi đi là được, ta sẽ dặn dò A Lục, đừng nói ra chuyện hôm nay! Ta sẽ viết một phong thư, đến lúc đó ngươi chỉ cần giao bức thư cho A Tử, hắn sẽ trả lại vật kia cho ngươi, nhưng ngươi phải đồng ý với nô gia một chuyện!”Lý Thanh Sơn nói: “Chuyện gì vậy?”“Đợi đến khi mọi chuyện kết thúc, ngươi nhất định phải trở về thăm nô gia, nô gia chờ ngươi lớn lên không biết vất vả cỡ nào? Thật không dễ dàng mới chờ được thì ngươi lại chuồn mất, chẳng phải là khiến cho nô gia cả đời cũng không cam lòng sao?” Hương Hoa Man ai oán nói.
“Ta cũng không biết ngươi rất vất vả?” Lý Thanh Sơn nhướng mày cười nói, vốn chỉ là tình cờ gặp nhau, mỗi người đều có nhu cầu riêng, tuy rằng chưa từng thật sự kiếm cùng lý cùng, nhưng cũng không thiếu thủ đoạn khác, cái này kêu khổ cũng thật là vô lý.
Hương Hoa Man cắn lỗ tai nói mấy câu, trong lòng Lý Thanh Sơn khẽ động, quả nhiên không hổ là đất Nam Man, phong khí thật đúng là cởi mở nha!“Tốt, vậy đến lúc đó rồi hãy nói!”“Đến lúc đó nô gia nhất định sẽ làm cho A Nguyệt ngươi thoả mãn!” Hương Hoa Man hé miệng cười, nếu thị tộc Hương Hoa có thể làm chỗ dựa vững chắc này, so với Bạch Liên giáo còn đáng tin cậy hơn.
Giáo chúng Bạch Liên giáo quá nhiều, tài nguyên có hạn, mà vị này tùy tiện bỏ ra chút chỗ tốt, cũng đủ để nàng hưởng dụng không hết rồi.
Vài ngày sau, Lý Thanh Sơn kết thúc an nhàn ở Hương Hoa phường, hoặc có thể nói là những năm tháng nhàm chán.
Sứ giả Bạch Liên giáo ở Hương Hoa thị khai đàn làm phép, từng đóa Bạch Liên nở rộ, lớn như bàn tròn, hương thơm bay khắp nơi làm cho người ta hoa mắt mê mẩn.
Sau đó bắt đầu chiêu mộ đệ tử môn đồ, chỉ nhận hài đồng mười lăm tuổi và những vu dân trưởng thành có căn cơ!Trước đó, tin tức đã truyền ra, Hương Hoa thị vốn phồn hoa náo nhiệt lại càng kín người hết chỗ, ai không muốn để cho hài tử của mình trở thành vu dân, gia nhập Bạch Liên giáo chính là đường tắt cuối cùng.
Trong phố xá náo nhiệt từng người chen chúc nhau, từng đứa trẻ đứng xếp hàng, leo lên đài cao, kiểm tra tư chất, nhưng người thật sự có được tư chất tu hành, trong mười không có một, mà Bạch Liên giáo nhận đồ đệ cực nghiêm, nếu tư chất quá kém thì cũng không cần, gần như là chọn một trong trăm người.
Ở nơi này không có Bách Gia kinh viện, không có các đại môn phái tranh đoạt tài nguyên, một nhà Bạch Liên giáo độc quyền quả thật có tư cách này.
Phía dưới đài cao, dưới một mái che nắng, Hương Hoa Man cười nói: “Sứ giả thật sự quá tỉ mỉ rồi.
”“Đây là căn cơ và truyền thừa của Bạch Liên giáo, Thánh Mẫu ở trên, lão phu sao dám buông lỏng!”Sứ giả Bạch Liên giáo là một lão giả hiền lành râu bạc tóc bạc, nói chuyện chậm rãi, giọng điệu ôn hòa mà có từ tính, cho dù là những hài tử không có tư chất, hắn cũng dịu dàng trấn an, không có một chút mất kiên nhẫn nào, làm cho người ta tuyệt đối không cách nào liên tưởng đến hắn là người của tà giáo.
Đúng lúc này, một đứa trẻ leo lên đài cao, thoáng chốc, tất cả hoa sen đều nở rộ, khiến cho đám người kinh hô.
Sứ giả Bạch Liên lập tức buông chén trà trong tay xuống, đây chính là tượng trưng cho tư chất đứng đầu, không nghĩ tới ở địa phương nhỏ này lại có thể gặp được, đợi đến khi đứa nhỏ kia đi tới gần, trước mắt lại càng sáng ngời, đứa nhỏ quá tuấn tú!“Ngươi tên gì? Ở bộ tộc nào?”“Ta tên là Kim Tử A Nguyệt, bộ tộc của ta bị bộ tộc Thực Cốt hủy diệt rồi, là tộc trưởng đại nhân của Hương Hoa tộc cứu tính mạng của ta!”Lý Thanh Sơn mặc một bộ trang phục thông thường của dân địa phương, hắn hành lễ với Hương Hoa Man, liếc mắt nhìn Hương Hoa Lục bên cạnh nàng.
Hương Hoa Lục đương nhiên là không cần trải qua khảo nghiệm gì, ngồi hơn nửa ngày, đang nhàm chán thì nhìn thấy Lý Thanh Sơn, suýt chút nữa kinh hô thành tiếng, nhưng vội vàng che miệng lại vì nhớ tới lời Hương Hoa Man dặn dò.