Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1287 - Chương 1296: Thạch Cơ

Chương 1296: Thạch Cơ

Ở trung tâm yêu khí cuồn cuộn là một mỹ nhân tóc vàng dáng người thướt tha, mặc váy ngắn, áo ngực dường như được dệt bằng vàng đang không ngừng thôi thúc yêu khí, tấn công pháp trận của Tử Liên Đàn.

Trong lòng nàng ta khẳng định: "Trong Tử Liên Đàn nhất định xuất hiện vấn đề, nếu không Tử Liên đàn chủ đã sớm ra ngoài đón địch, không uổng công ta thủ trong thời gian dài như vậy, cuối cùng cũng đợi được cơ hội này!"Đột nhiên bên tai truyền đến một giọng nói:"Ngươi là người của Xà Thần giáo sao?""Ta là thần tướng hộ pháp Xà Thần giáo Kim Ti, ngươi là ai?" Kim Ti nhìn xuống phía dưới, một hài tử tuấn tú đứng trên cánh rừng bao la: "Đây chính là đứa trẻ mà họ nói tới!""Cái này ngươi không cần phải để ý đến, ta có chút việc muốn mời Xà Thần giáo các ngươi hỗ trợ!""Được thôi, chờ sau khi ta tấn công Tử Liên Đàn thành công sẽ đến nói chuyện với ngươi!"Kim Ti nói xong, bỗng nhiên cảm thấy cánh tay phải không vung lên được, một hồi đau đớn truyền đến, nàng ta hoảng sợ phát hiện trên vai phải có một cái lỗ máu xuyên qua.

Nàng ta lại nhìn đứa trẻ tuấn tú kia, ngón cái với ngón giữa đan vào nhau, một viên thủy châu trong suốt lóng lánh ở giữa ngón tay.

Đó chính là thủ phạm đã khiến nàng ta trọng thương, một kích kia nếu nhắm vào đầu nàng ta thì bây giờ nàng ta đã chết.

Kim Ti thu yêu khí lại, đáp xuống rừng cây, che bả vai, không hiểu vì sao lại thấy sợ hãi nhìn Lý Thanh Sơn: "Rốt cuộc ngươi là.

""Hỏi mấy câu vô ích một lần là đủ rồi!" Lý Thanh Sơn không chút khách khí cắt đứt nơi giao nhau giữa cánh tay ngồi trên rễ cây.

"Dựa vào thực lực của các hạ, có chuyện gì cần Xà thần giáo chúng ta hỗ trợ?" Sắc mặt Kim Ti u ám, phụng bồi cẩn thận, sức mạnh của đối phương mạnh thật sự ngoài tưởng tượng.

"Giúp ta tìm được người này, ta sẽ giao Tử Liên đàn chủ cho ngươi!" Lý Thanh Sơn tâm niệm vừa động, từng tia nước tụ tập lại hóa thành hình dáng của một nữ tử, giống như đúc, sống động như thật, người đó là Như Tâm.

Nếu Như Tâm còn ở lại mảnh đất này hẳn sễ có người nhìn thấy tung tích của nàng.

Xà thần giáo là thế lực thổ, tất nhiên tai mắt rất nhiều.

Bạch Liên giáo đương nhiên là lựa chọn tốt hơn, nhưng hắn cũng không có ý định đến tổng đàn Bạch Liên giáo.

"Ngươi tìm nàng ấy làm gì?" Ánh mắt Kim Ti lóe lên.

"Ngươi đã gặp nàng ấy?" Lý Thanh Sơn không nghĩ tới hành động tìm kiếm Như Tâm của hắn lại thuận lợi như vậy, hỏi người thứ nhất, không, là con rắn đầu tiên đã có thể tìm được tung tích của nàng.

"Không có! Chẳng qua dựa vào thế lực Xà thần giáo chúng ta, có lẽ rất nhanh sẽ có kết quả, ngươi cứ đợi tin tốt đi!"Kim Ti xoay người muốn đi.

Lý Thanh Sơn nở nụ cười: "Ngươi ngay cả tên lẫn tu vi của nàng ấy đều không hỏi liền rời đi, là đang bắt nạt ta tuổi còn nhỏ sao? Lại nói dối thêm một câu nữa, có tin ta lột da rắn của ngươi hay không! Nàng ấy đâu?"Cơ thể Kim Ti cứng đờ, lệ khí cuồng bạo nhào tới, cảm giác giống như bị một đầu hung thú ngậm trong miệng, chỉ cần nói sai một câu sẽ bị nhai nát nuốt vào.

Vì bảo vệ tính mạng, nàng ta chỉ có thể thành thật nói:"Nàng ở tổng đàn Bạch Liên giáo!""Làm sao ngươi biết?""Nàng là Thanh Ba đường Chủ của Bạch Liên giáo!"Xà Thần giáo đối đầu với Bạch Liên giáo nhiều năm, nếu ngay cả tin tức của nhân vật cao tầng đối phương cũng hoàn toàn không biết gì thì đã sớm bị tiêu diệt không biết bao nhiêu lần.

Trong nháy mắt nhìn thấy bộ dáng của Như Tâm, Kim Ti nhanh chóng nhận ra, Thanh Ba đường chủ có thanh danh khá là vang dội trong Bạch Liên giáo – Thạch Cơ.

Tuy rằng chưa từng giao thủ với nàng nhưng nàng ta nghe nói nàng đao thường bất nhập, tâm địa sắt đá, hơn nữa thủ đoạn tàn nhẫn.

Chỉ cần là người rơi vào tay nàng đều sống không bằng chết, vô cùng thảm thiết khiến cho các vu dân hung ác khi nghe thấy đều biến sắc.

Nàng là một vị tướng tài của Bạch Liên giáo, rất được lòng của Bạch Liên Thánh mẫu.

Sở dĩ nàng không chịu lập tức nói ra chỉ vì lo lắng đứa nhỏ không rõ lai lịch nhưng lại có thực lực mạnh mẽ này có một quan hệ thân thiết với Bạch Liên giáo .

Chưa kể đến việc Xà Thần giáo lại có thêm một cường địch, chỉ sợ ngay cả tính mạng cũng không giữ được.

Bây giờ cũng chỉ có nhận mệnh!Lý Thanh Sơn sửng sốt một chút, tuy rằng hắn có linh cảm nàng sẽ không có chuyện gì, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới nàng thế mà đã trở thành đường chủ của Bạch Liên giáo, địa vị so với Tử Liên đàn chủ cũng cao hơn.

Hắn hiểu sơ qua hệ thống của Bạch Liên giáo.

Thời điểm ở Thanh Châu, Bạch Liên giáo vốn không có đường chủ, Bạch Liên Thánh mẫu mang theo một đám đàn chủ dưới trướng đi khắp nơi làm hoạt động khủng bố.

Nhưng sau khi đi tới Vụ Châu, do không có sự chèn ép Ưng Lang Vệ nên danh chính ngôn thuận phát triển, tăng thêm tầng lớp đường chủ này.

Hai mươi hai đàn chủ nắm trong tay phân đàn các nơi, đường chủ thì ở trong tổng đàn, có Tẩy Tâm Đường quản lý hình phạt, có Tiểu Hà Đường quản lý bồi dưỡng đệ tử,… Nắm trong tay các quyền lực của Bạch Liên giáo, nếu không có thực lực mạnh mẽ và sự tín nhiệm sâu sắc thì sẽ không ngồi được vị trí như vậy.

"Thanh Ba đường làm gì?""Cái này.

Hình như là điều tra tình báo.

"Kim Ti còn chưa dứt lời, một khi điều tra ra có thị tộc của bộ lạc ở trong lòng mang lòng oán hận hay có ý đồ bất chính đối với Bạch Liên giáo thì họ sẽ ra tay tiến hành dọn dẹp.

Thanh Ba đường đi tới nơi nào đều thẳng tay chém giết.

"Thật sao?"Lý Thanh Sơn thấy hơi đắc ý, cô nàng đó chẳng lẽ đang đi tìm hắn sao, xem ra lo lắng cho nàng hoàn toàn không cần thiết.

Dựa vào trí thông minh và tu vi của nàng, đi đâu cũng có thể lăn lộn được, điều duy nhất mà hắn lo lắng chỉ là bị "Thanh Liên Bộc Tâm Thuật" tẩy não, nhưng lại cảm thấy không cần phải lo lắng quá mức.

Nếu ngày xưa ngay cả Tiền Dung Chỉ cũng có thể vượt qua, nàng hẳn là cũng không thành vấn đề!Hắn bình chân như vại phất phất tay với Kim Ti: "Coi như ngươi cũng có thái độ hợp tác, hôm nay tha cho ngươi một cái mạng!"Kim Ti như nhận được đại xá, hận không thể lập tức co chân rời đi, cách hắn càng xa càng tốt.

Nhưng bước chân dừng lại, thăm dò nói: "Các hạ vừa rồi hình như đã đồng ý với ta một chuyện!""Hả? Ngươi đó cái đó sao! Lá gan của ngươi cũng không nhỏ, được rồi, sau nửa tiếng nữa ngươi tự mình đến lấy đi!"Lý Thanh Sơn bước ra một bước.

Trong chớp mắt biến mất trong rừng rậm, không lưu lại chút hơi thở nào.

"Tự mình đến lấy?" Kim Ti suy nghĩ, ở trong rừng bồi hồi một lúc, bỗng nhiên dừng bước, nhìn về phía Tử Liên Đàn: "Ta đợi nửa canh giờ là được rồi!"Trong Tử Liên Đàn, bên trong đại điện tiếng người huyên náo, cả đám đệ tử Bạch Liên giáo vây quanh ba người tỷ muội Hương Hoa Tử và A Trung, lớn tiếng quát:"Đàn chủ đâu? Đàn chủ đang ở đâu? ""A Trung, không phải ngươi nói đàn chủ đang bế quan sao? Hắn ở đâu?""Hương Hoa Tử, rốt cuộc các ngươi đang giở trò gì, không nói rõ ràng đừng trách thủ hạ của ta vô tình!"Xà Thần giáo tấn công sơn môn thế nhưng Tử Liên đàn chủ từ đầu đến cuối không hề xuất hiện, tình huống này cực kỳ không bình thường.

Hơn nữa trước đó một lúc có một tiếng nổ kỳ lạ, tất cả đệ tử đều chạy tới đại điện.

Tuy rằng A Trung là quản sự nhưng không thể nắm một tay che trời.

Trong những đệ tử Bạch Liên giáo này, có mấy người thực lực không kém hơn hắn là bao, người thâm niên hơn hắn cũng rất nhiều, không quen nhìn hắn kiêu ngạo từ lâu.

Cuối xông vào như ong vỡ tổ lại chỉ nhìn thấy một đại điện trống rỗng, sự nghi ngờ không khỏi nổi lên.

Từng gương mặt dữ tợn vây quanh trái phải, đám vu dân nổi lên hung ác nói giết liền giết!"Ta thề với tổ tiên, việc này không liên quan đến A Trung ta.

Là hai đứa tiện nhân này mang đứa trẻ kỳ lạ kia vào hại đàn chủ, ta lo lắng cho an nguy của đàn chủ mới không thể không bị các nàng bức bách!"Trong lúc nguy cấp, A Trung gắp lửa bỏ tay người, chĩa mũi nhọn về phía Hương Hoa Tử và Hương Hoa Lục, đôi mắt lập tức đỏ bừng nhìn chằm chằm.

"Lão súc sinh, ngươi ngậm máu phun người vừa thôi, cẩn thận không sinh được con trai.

" Hương Hoa Tử hai tay chống lên eo, chửi loạn A Trung một trận, trong lòng lại không ngừng kêu khổ.

Thời điểm trong điện đang loạn thành một bầy, một người thân hình không coi ai ra gì leo lên đài cao, bỗng nhiên từ trong ngực móc ra một người, đặt ở trên bảo tọa hoa sen, chính là Tử Liên đàn chủ!"Đàn chủ!" "Đàn chủ ngươi làm sao vậy?" "Ngươi là ai?!"Keng keng keng! Đao kiếm đồng loạt xuất ra, sát khí, không biết có bao nhiêu vu cổ hung ác đang vận sức chờ phát động.

"A Nguyệt, ngươi không sao chứ!" Hương Hoa Lục tiến lên nói.

"Đại nhân, vừa rồi A Trung muốn bán đứng ngài!" Hương Hoa Tử phấn chấn tinh thần chỉ về phía A Trung đang lặng lẽ lui về phía sau trong đám người, sắc mặt hắn thoáng chốc trở nên trắng bệch.

"Nghe nói các ngươi còn có một tỷ tỷ ở Bạch Liên giáo tổng đàn?" Lý Thanh Sơn nắm lấy tay A Lục đi về phía ngoài điện, Hương Hoa Tử vội vàng đi theo phía sau.

"Đúng vậy! Hồng tỷ thế nhưng là đệ tử tổng đàn, địa vị so với chúng ta cao hơn nhiều!""Chúng ta đi nương tựa đại tỷ các ngươi đi!""Tại sao?""Vì Tử Liên Đàn muốn phá hủy rồi!"Tất nhiên là Lý Thanh Sơn muốn giở lại chiêu cữ, muốn tới Bạch Liên giáo tổng đàn để tìm vị Thanh Ba đường chủ đã lâu không gặp kia.

"Giết hắn!" Các đệ tử Bạch Liên giáo đồng loạt xông lên, các loại cổ trùng vỗ cánh ong ong.

Một cỗ sát khí vô hình bao trùm toàn bộ đại điện, trong phút chốc dường như thời gian tạm dừng, tất cả mọi người cứng đờ tại chỗ, không thể động đậy, cổ trùng nhao nhao rơi xuống đất.

Lý Thanh Sơn kéo Hương Hoa Lục đi ra ngoài cửa, chỉ chốc lát đã xuống núi, quay đầu lại nhìn một cái, Hương Hoa Tử nhắm mắt đuổi theo phía sau, thấy hắn nhìn lại, vội vàng hành lễ: "Đại nhân, không giết những người đó diệt khẩu sao?""Đây không phải chuyện ngươi cần quan tâm!"Lý Thanh Sơn nói, lúc tới là một, lúc đi là hai người, cũng tiến gần thêm một bước với lời hứa của Hương Hoa Mạn.

Lý Thanh Sơn triển khai "Vụ Châu Phương Thốn Đồ" mà Cố Nhạn Ảnh đưa cho, thu hết Vụ Châu mênh mông vào đáy mắt, lớn hơn gấp mười lần Thanh Châu.

Hắn tìm được vị trí tổng đàn Bạch Liên giáo, cách nơi này có chút xa, dựa vào tu vi của các nàng sợ phải đi mất mấy tháng.

Trước hết vẫn nên đi tìm một chỗ thích hợp tu dưỡng, chờ đến lúc tu dưỡng tạm ổn, trực tiếp dẫn các nàng bay qua là được rồi.

Bình Luận (0)
Comment