Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1291 - Chương 1300: Áp Chế

Chương 1300: Áp Chế

Nhưng ngay khoảnh khắc dùng Kính hoa thủy nguyệt phản chiếu lại chùm tia sáng thì hắn đột nhiên thay đổi ý tưởng, bởi vì hiệu quả thật sự là quá tốt, gần như tất cả đòn tấn công đều bị phản xạ ngược trở lại.

Hiển nhiên, nếu so với những đòn tấn công thực chất như đao kiếm quyền cước thì ánh sáng sẽ dễ bị phản xạ hơn rất nhiều, hơn nữa từng chùm tia sáng đều có uy lực rất mạnh, nhưng bên trong chúng lại không hề có ý niệm của người tu hành, chỉ đơn thuần là lực phá hoại mù quáng, cho nên mới làm cho hắn nắm được cơ hội lần nữa.

Ánh sáng biến mất, hắn còn chưa kịp vui vẻ đã cảm thấy hơi choáng váng, điều khiển Kính hoa thủy nguyệt cực kỳ tốn tinh thần, tinh thần đã rất mỏi mệt rồi.

Yêu khí bên trong yêu đan đã bị tiêu hao gần hết, nếu Bạch Liên Thánh Mẫu lại không màng tất cả, tiếp tục dùng pháp trận tấn công, nói không chừng hắn cũng đã bị thương nặng!Chiến đấu với Bạch Liên Thánh Mẫu ngay ở trong tổng đàn của Bạch Liên Giáo đúng là quá nguy hiểm, chỉ cần hơi vô ý một chút là có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào, nhưng hắn có quá nhiều thủ đoạn nên mới trông có vẻ nhẹ nhàng như thế.

Nếu không phải huyết thống phượng hoàng thì chỉ dựa vào một viên hỏa liên tử kia cũng đã có thể làm hắn bị thương rồi.

Nếu không có Ngưu Ma Đại Lực, hắn cũng không có khả năng dùng một đấm đã phá được pháp thuật hộ thể của Bạch Liên Thánh Mẫu, nàng có ưu thế về mặt sân nhà, có thể liên tục khôi phục sức mạnh không ngừng nghỉ, đứng ở thế bất bại.

Mà nếu như không có Kính hoa thủy nguyệt, chỉ sợ sẽ không có bất cứ người hay yêu nào vừa mới vượt qua thiên kiếp lần thứ hai có thể trực diện ngăn cản đòn tấn công của đại trận thủ sơn, càng miễn bàn đến việc tìm cơ hội đánh trả trở lại.

Đây là sự lợi hại của Thần Ma Cửu Biến, gần như có thể làm hắn có thể đối phó với bất cứ trường hợp nào, dù thực lực chỉnh thể không thể chiếm được ưu thế, nhưng vẫn có thể làm hắn chiếm được thượng phong trong mỗi lần chiến đấu, đánh cho Bạch Liên Thánh Mẫu thua liên tục.

Lý Thanh Sơn không để ý đến Bạch Liên Thánh Mẫu đã sợ ngây người, hai tay nắm chặt lấy chuôi Ma Long Kiếm, kiếm mang kéo dài đến trăm trượng, phát ra tiếng rồng ngâm mênh mông, nhắm thẳng về phía Liên Hoa Phong ở bên dưới, lấy khí thế có thể phá hủy hết tất cả mọi thử mà chém xuống một nhát kiếm!Giữa đất trời lộng lẫy kiếm quang, chợt lóe lên rồi biến mất.

Giống như sao băng xẹt qua trời cao!Ngọn núi có hình dáng giống hệt hoa sen vỡ vụn từ chính giữa, sụp đổ sang hai bên, phát ra tiếng vang lên đinh tại, đất đai cũng hơi rung lắc.

Đã không còn linh mạch của Liên Hoa Phong làm căn cơ, pháp trận cũng lần lượt tan vỡ.

Như Tâm bay ở giữa không trung, nhìn thấy cảnh tượng đáng kinh ngạc này:“Cái này coi như là Bạch Liên Giáo bị phá hủy vì trò đùa của ta sao?”Lý Thanh Sơn thở hắt ra cảm giác cơn giận trong lồng ngực đã hơi giảm bớt, quay đầu nhìn về phía Bạch, Liên Thánh Mẫu, sát ý lại càng thêm mãnh liệt! Bạch Liên Thánh Mẫu lại dùng loại thuật phát thần kì kia để chữa khỏi vết thương trên người nàng, hình như gương mặt lại càng trẻ ra một chút.

Đợi đến khi đôi mắt tràn đầy sát khí kia nhìn qua, lửa giận trong lòng nàng lại biến thành cơn lạnh run!“Chết!”Lý Thanh Sơn quát khẽ, Ma Long Kiếm rống giận!Bạch Liên Thánh Mẫu lại thi triển ra thuật pháp Bộ bộ sinh liên kỳ diệu, chỉ thấy từng đóa từng đóa hoa sen lần lượt nở rộ trên không trung, nở đầy khắp đất trời, bóng người nàng mơ hồ, thoắt ẩn thoắt hiện trong từng đóa hoa sen, chỉ trong chốc lát, trên mỗi một đóa hoa sen đều có một Bạch Liên Thánh Mẫu đang đứng, trăm ngàn đóa hoa bay tán loạn về phía bốn phương tám hướng.

Liên Hoa Mạn Yêu – Một trong số những tuyệt chiêu mạnh nhất của nàng, có thể dịch chuyển ngay lập tức ở giữa những đóa hoa sen, dù tìm ra nơi có chân thân của nàng, đợi đến khi tấn công đến thì cũng chỉ có thể là một vệt tàn ảnh, dù là tấn công hay phòng thủ thì đều có hiệu quả vô cùng thần kỳ, khi bỏ chạy lại càng quỷ bí khó dò hơn, nàng ta có thể chạy thoát rất nhiều lần khi đánh nhau với Cố Nhạn Ảnh cũng là dựa vào chiêu này.

“Trấn Ma Tỏa Liên!”Cơ thể Lý Thanh Sơn run lên, trăm ngàn sợi dây xích đen bắn nhanh về phía mỗi một đóa hoa sen.

Nhìn từ đằng xa giống như một con nhện đen phun ra trăm ngàn sợi tơ nhện.

Vô số đóa hoa sen vỡ vụn, chỉ có một cái xiềng xích bị Bạch Liên Thánh Mẫu đánh bay, đó chính là nơi có chân thân của nàng, hơn nữa đã không còn có đóa hoa sen nào để cho nàng dịch chuyển nữa.

Lý Thanh Sơn kéo theo một luồng khói trắng, xông nhanh đến!“Trấn ma!”Trấn Ma Tháp từ trên trời rơi xuống, đè mạnh về phía Bạch Liên Thánh Mẫu!Nàng đương nhiên không phải loại người tốt lành gì, thuộc về loại người có ma lực cực mạnh, làm cho Trấn Ma Tháp cũng trở nên cực kỳ nguy nga, khí thế mạnh mẽ không thể nào tránh được, nhìn cái tháp đen tối kia, giống như muốn hút cả tinh thần nàng vào, trấn áp phong tỏa lại!Ầm.

ầm.

ầm!Bạch Liên Thánh Mẫu bắt ra ba viên hỏa liên tử, đánh bay Trấn Ma Tháp ra ngoài, đang định tiếp tục bỏ chạy thì một thanh kiếm phong nhiễm máu từ trong ngực nàng chui ra!Nàng quay đầu, trên mặt nạ hình cung kia, gợn nước đan xen tạo thành một gương mặt quỷ đang cười dữ tợn, một giọng nói lạnh như băng từ đằng sau truyền đến:“Ngươi đã chết!”“Hoa sen phải tàn rồi sao?”Bạch Liên Thánh Mẫu hơi nhíu mày, biểu tình có vẻ cực kỳ tiếc nuối.

Nàng cũng không làm ra hành động phản kháng vô vị nữa, thanh kiếm này chính là một món pháp báo, chỉ cần kiếm khí phun trào, trực tiếp làm nàng nổ tung, dù có thủ đoạn thần kỳ nào thì cũng không có cách khôi phục lại, chỉ có một con đường chết.

“Đạo hữu xin hãy nương tay!”Một vệt đen phá không bay đến, Hắc Liên Tôn Giả từ đằng xa hô to.

“Hắc Liên, ngươi đi mau, hoa sen khi nở khi tàn, không cần phải báo thù cho ta!”Bạch Liên Thánh Mẫu nói, tuy rằng hắn có thiên phú không bình thường, hơn nữa đã vượt qua thiên kiếp lần thứ hai, nhưng chắc chắn không phải là đối thủ của tên này.

“Không biết Bạch Liên Giáo đã đắc tội với đạo hữu ở nơi nào!”Hắc Liên Tôn Giả bay đến, cung cung kính kính hành đại lễ.

Gợn sóng bên trên mặt nạ hình cung của Lý Thanh Sơn hơi dao động, vẫn còn nhớ rõ tên Hắc Liên đàn chủ này, ngày xưa hắn ta phong thái bất phàm, nay lại càng hơn xưa.

Lúc trước ở Cổ Phong Thành, hắn ta từng có cơ hội giết chết hắn và Hàn Quỳnh Chi, nhưng hắn ta lại không làm thế, cũng không phải là bởi vì khinh miệt, coi bọn họ như con kiến nên mới bỏ qua.

Cho nên hắn cũng không vội vàng ra tay, lạnh nhạt nói rõ đầu đuôi mọi chuyện:“Giải trừ Thanh Liên Trạc Tâm Thuật, ta sẽ cho nàng chết dứt khoát, ta thấy ngươi là người hiểu lý lẽ, cho nên hôm nay sẽ tha cho ngươi một con đường sống!”Hắc Liên kêu oan:“Đạo hữu đang nói đến Thạch Cơ đúng không! Nhưng theo ta được biết, nàng cũng không có bị Thanh Liên Trạc Tâm Thuật ảnh hưởng bao nhiêu mà!”“Cái gì? Không thể nào có chuyện này được!”Bạch Liên Thánh Mẫu nói, trong trí nhớ của nàng, hiệu quả sau khi chịu thuật pháp của Thạch Cơ rất tốt, cũng chính vì thế nên nàng mới có thể tin tưởng nàng ta, cho nàng ta có địa vị và quyền lực cao như thế.

“Nếu nàng ta thật sự trung thành với Bạch Liên Giáo, hiện tại sẽ có biểu hiện như vậy sao?”Hắc Liên chỉ thẳng vào Như Tâm ở đằng xa, nàng không hề có chút đau khổ hay tức giận khi nhìn thấy Bạch Liên Giáo bị hủy và Bạch Liên Thánh Mẫu gần như bị giết chết, ngược lại vẻ mặt có chút ngượng ngùng, sau đó cười tủm tỉm vẫy vẫy tay với Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn lập tức biết được mọi chuyện là như thế nào, quát:“Cái tên này!”“Ha ha, đùa thôi, đùa thôi!”“Thạch Cơ!”Bạch Liên Thánh Mẫu khiếp sợ, vẻ mặt như muốn nói “Không ngờ ngươi sẽ phản bội ta”, càng không muốn tiếp thu sự thật rằng Bạch Liên Giáo lại bị phá hủy chỉ vì một trò đùa, quát to với Hắc Liên:“Nếu ngươi đã biết ngay từ lâu, tại sao không nói cho ta biết!”“Nàng không có ác ý với Bạch Liên Giáo, ba năm nay cũng đã lập không ít công lao, ta cho rằng sẽ không có trở ngại gì!”“Cái này mà kêu là không có trở ngại gì sao!”Bạch Liên Thánh Mẫu chỉ vào tòa Liên Hoa Phong đã bị chém thành hai nửa quát.

“Đời không ai lường trước được chữ ngờ, tạm thời đừng có nóng nảy, hiện tại ít nhất đã tốt hơn lúc chúng ta vừa đến Vụ Châu rất nhiều rồi, đúng không?”Hắc Liên dịu dàng nói, lại quay đầu nói với Lý Thanh Sơn:“Đạo hữu ngươi xem, mọi chuyện đều chỉ là hiểu lầm, không bằng dừng tay lại, biến chiến tranh thành tơ lụa!”Như Tâm lại nói:“Không phải hiểu lầm!”Bạch Liên Thánh Mẫu tức giận nói:“Cái tên phản đồ ngươi còn muốn nói gì nữa! Mấy năm nay ta đối xử với ngươi không tệ! Ngươi nhất định phải dồn ta vào chỗ chết mới hả dạ sao?”“Tên phản đồ là ta định nói là, thánh mẫu đại nhân, tại sao ngài lại xuất hiện ở chỗ của ta thế? Trên đời không có chuyện nào trùng hợp đến thế! Cho nên ta mới nói, đây không phải là hiểu lầm, chỉ sợ đã trúng bẫy của người khác rồi!”Như Tâm vốn chỉ định đùa với Lý Thanh Sơn một lúc xong sẽ lập tức dẫn hắn rời khỏi Liên Hoa Phong, chỉ cần Bạch Liên Thánh Mẫu xuất hiện chậm thêm một chút nữa, mọi chuyện sẽ không phát triển đến mức này.

“Bên trong Tử Liên Đàn có một tên gọi là A Trung cũng chạy thoát được quay về, báo cáo hết mọi chuyện cho ta biết, ta có thể tin chắc rằng hắn ta không hề nói dối!”Bạch Liên Thánh Mẫu hơi sửng sốt nói.

Như Tâm thầm nghĩ:“Hắn không nói dối, nhưng lời hắn nói chỉ sợ là những lời mà người khác muốn ngài nghe được, hơn nữa còn giấu đi rất nhiều sự thật!”Bạch Liên Thánh Mẫu cũng đã tỉnh táo lại, dưới loại tình huống này, một tên Luyện Khí sĩ nhỏ nhoi thật sự có thể chạy thoát được sao?”“Là Xà Thần Giáo!”Lý Thanh Sơn nghe được cái tên “A Trung” là lập tức hiểu ra, hắn cố ý dùng sát khí để làm tất cả những người bên trong đó sợ hãi, chính là vì để cho Xà Thần Giáo dễ dàng giết người diệt khẩu, tên đó không thể nào dựa vào thực lực của bản thân để chạy thoát được.

Hắn muốn lợi dụng người khác, không ngờ cũng bị người khác lợi dụng lại.

“Có phải là thế không thì sẽ biết được ngay thôi!”Trong lúc nói chuyện, hai vệt sáng màu vàng bạc phá không bay đến, hai vị giáo chủ Xà Thần Giáo nắm tay nhau bước đến.

“Vị đạo hữu này, chúng ta đến giúp người một tay, cùng nhau tiêu diệt Bạch Liên Giáo!”“Bạch Liên, không ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay!”

Bình Luận (0)
Comment