Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1292 - Chương 1301: Một Cộng Một Bằng Hai

Chương 1301: Một Cộng Một Bằng Hai

Hai người bọn họ trốn ở đằng xa quan sát, thấy Liên Hoa Phong bị phá hủy, trong lòng cực kỳ thoải mái, nhưng cũng sợ hãi trước sức mạnh mạnh mẽ của Lý Thanh Sơn, cái ý tưởng muốn thu phục hắn lúc trước đã phai nhòa đi rất nhiều, thấy Bạch Liên và Hắc Liên sắp sửa chết dưới kiếm của hắn, mấy người bọn họ lại đột nhiên nói chuyện, không hề có ý định ra tay, cuối cùng bọn họ cũng không kìm chế được nữa, xông ra ngoài.

Dù không thể hàng phục được tên Lý Thanh Sơn có lai lịch không rõ này, cũng phải giết chết được Hắc Liên và Bạch Liên, cướp lại cơ nghiệp của Xà Thần Giáo.

“Đúng là các ngươi thật rồi!”Bạch Liên Thánh Mẫu giận tím mắt.

Hắc Liên lại hành lễ với Lý Thanh Sơn:“Chúng ta chưa bao giờ muốn thương tổn đạo hữu và Thạch Cơ, cũng không có bất cứ chuyện gì đối lập, tất cả mọi chuyện đều là âm mưu của hai tên tiểu nhân này, xin đạo hữu hãy hiểu rõ, đừng bị người khác lợi dụng!”Bạch Liên Thánh Mẫu nói:“Ngươi thả ta ra, ta đi đồng quy vu tận với bọn họ, không cần làm dơ tay của ngươi!”“Các ngươi đi đi!”Lý Thanh Sơn rút Ma Long Kiếm ra, vẫy tay nói, Ma Long Kiếm phát ra tiếng ngâm dài không cam lòng.

Ngoại trừ Như Tâm ra, những người khác đều hoảng sợ.

Nhưng trong lòng hắn có tính toán riêng, nếu như lúc trước Hắc Liên Đàn Chủ đã tha cho hắn và Hàn Quỳnh Chi, vậy hôm nay hắn cũng tha cho bọn họ, coi như là kết thúc.

“Ta cực kỳ ghét bị người khác chơi đùa!”Lý Thanh Sơn nói với hai vị giáo chủ của Xà Thần Giáo, lại trừng mắt nhìn Như Tâm.

Như Tâm cười nói:“Bằng hữu của ta, sở thích cũng cần phải được bồi dưỡng!”Hắc Liên như suy tư gì đó mà chắp tay nói với Lý Thanh Sơn:“Đa tạ đạo hữu cao thượng!”Lại nháy mắt ra hiệu với Bạch Liên Thánh Mẫu, tuy rằng Bạch Liên Thánh Mẫu không muốn lắm, nhưng cũng miễn cưỡng hành lễ.

Hai vị giáo chủ của Xà Thần giáo lắp bắp kinh hãi, không ngờ mọi chuyện lại biến thành như thế này.

“Hôm nay các ngươi đừng hòng sống sót rời khỏi nơi này!”Tả giáo chủ vung tay áo lên, một đống cát vàng bay ra, lóe lên từng điểm sáng lấm tấm, bao phủ lấy Hắc Liên và Bạch Liên.

Tuy không phải pháp bảo, nhưng lại là một bộ pháp khí, mỗi một hạt cát vàng đều có uy lực của một pháp khí tạp phẩm, trông thì có vẻ phẩm cấp không cao, nhưng lại có chừng hàng ngàn hàng vạn hạt cát vàng.

Cho dù gặp phải đối thủ gì, chỉ cần bao phủ lấy họ, đối thủ sẽ lập tức biến thành bột mịn.

Lý Thanh Sơn cũng loáng thoáng bị bao phủ bên trong cát vàng.

“Đạo hữu, hôm nay ngươi tha cho họ, sau này họ chắc chắn sẽ tìm ngươi báo thù! Nếu ngươi không muốn ra tay thì chỉ cần đứng ở bên cạnh nhìn, chúng ta sẵn lòng cống hiến sức lực!”Trong tay Hữu giáo chủ cũng cầm một món binh khí có hình tròn kỳ lạ, ở bên méo lập lòe sắc bén, từ một biến thành hai, lại từ hai biến thành bốn, chỉ trong chốc lát, đã có gần trăm vòng tròn vờn quanh.

Lý Thanh Sơn không để ý đến họ, mà vươn tay về phía Như Tâm, trên tay phủ đầy giáp trụ, trên mu bàn tay có từng đạo mũi nhọn, kéo dài đến đầu ngón tay, lộ ra vẻ sắc bén, có chút dữ tợn.

Như Tâm đặt tay ngọc vào lòng bàn tay của hắn, nó vẫn cứ cứng rắn như ngọc, nhưng hình như đã có chút nhiệt độ ấm áp.

Gợn sóng trên mặt nạ hình cung của hắn đan chéo tạo thành một gương mặt tươi cười:“Đến lúc phải về rồi!”Lại nói với Tả Hữu giáo chủ của Xà Thần giáo:“Các ngươi đã sẵn sàng để nhận lấy cái chết chưa?”Gương mặt tươi cười trên mặt nạ biến thành nụ cười dữ tợn.

“Ra tay.

Giết cả hắn luôn!”Tả giáo chủ hét lớn.

“Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, ngươi vừa mới trải qua một trận chiến vất vả xong, ta cũng không tin là ngươi còn lại bao nhiêu sức lực!”Hữu giáo chủ lạnh lùng nói.

Cát vàng như sương mù, bao phủ sang bên đó, lưỡi đao vòng tròn như đao, cắt ngang dọc.

“Đúng là có hơi mệt một chút!”Lý Thanh Sơn thản nhiên thừa nhận, hiện tại tinh thần của hắn rã rời, tiêu hao hết yêu khí, đến cả ma khí cũng đã tiêu hao hơn phân nửa, dù sao thì Bạch Liên Thánh Mẫu của không phải dạng người không tên không họ gì.

“Nhưng mà, chỉ cần ta còn có thể nhúc nhích được một bàn tay là vẫn có thể giết được cái loại người như các người!”Lý Thanh Sơn nắm chặt Ma Long Kiếm, âm thầm nói thầm trong lòng:“Lần này nhất định sẽ để cho mày chém giết thỏa thích!”Đột nhiên, rất nhiều đóa hoa sen trắng nở rộ, chống lại cát vàng và lưỡi đao tròn kia.

Bạch Liên Thánh Mẫu khẽ vung vẩy đóa sen trắng trong tay, Hắc Liên cũng đang vân vê một đóa hắc liên, huyễn hóa ra rất nhiều đóa hoa hắc liên, trông thì yếu hơn bạch liên rất nhiều, nhưng lại phối hợp vô cùng kín kẽ, cho dù là bất kỳ hạt cát vàng nào cũng không thể tiến sâu vào trong.

Lý Thanh Sơn nói:“Không phải ta đã kêu các ngươi đi rồi sao?”“Ngươi tưởng người ta không muốn đi sao? Ngươi đội cái này lên, đừng nói là không nhìn thấy đường luôn rồi nha!”Như Tâm vươn tay, gõ lên mặt nạ của Lý Thanh Sơn, sóng gợn bên trên lập tức dập dờn.

“Vậy được rồi! Ta tiễn các ngươi một đoạn đường vậy!”Lý Thanh Sơn quơ Ma Long Kiếm, Như Tâm túm lấy tay của hắn:“Hay là nghỉ ngơi chút đi, lấy lại sức một chút rồi tính tiếp!”“Ngươi lèm bèm nhiều quá! Ngươi không nghe câu nói nữ nhân đừng làm phiền nam nhân làm việc sao!”“Chậc, ta cũng có phải là nữ nhân đâu, hơn nữa ngươi mà cũng coi như là nam nhân à?”Như Tâm không thèm để ý hơn nữa còn trào phúng.

“Ngươi đừng có chọc giận ta! Coi chừng ta quăng ngươi ở chỗ này luôn đó!”“Cầu còn không được! Thánh Mẫu đại nhân vạn tuế, ta muốn cùng tồn vong với Bạch Liên Giáo, hì hì!”Vẻ mặt Như Tâm vô cùng kiên nghị, giống như là giáo đồ trung thành nhất, cuối cùng nhịn không được bật cười.

Làm cho khóe mắt Bạch Liên Thánh Mẫu run rẩy liên hồi, cực kỳ muốn trở tay đánh một chưởng giết chết tên phản đồ này!”Lý Thanh Sơn nói:“Ngươi có cảm thấy chuyện này rất trùng hợp không?”“Trùng hợp chỗ nào?”“Cả ba thế lực đều là một nam một nữ, hoặc là một trống một mai, một đực một cái, nói như thế nào cũng được!”“Chúng ta cũng coi như là một thế lực sao? Được rồi, ngươi muốn nói cái gì?”“Đều vừa khéo là một đôi! Cái loại có tình cảm rất sâu đậm đó!”“Ha hả!”“Đừng cười như thế, ở quê của ta, cười như vậy là đang chửi người khác!”“Trùng hợp vậy sao?”“Trùng hợp cái gì?”“Quê của ta cũng là như thế!”“Ngươi biến đi!”Bạch Liên Giáo và Xà Thần Giáo ở bên ngoài đánh sống đánh chết, Lý Thanh Sơn và Như Tâm đứng ở trung tâm của chiến trường lại nói chuyện tào lao giống như đang đùa giỡn, không hiểu sao lại làm cho trong lòng họ có chút khó chịu.

“Đạo hữu, chúng ta sắp không chịu được nữa rồi!”Hắc Liên nói, Bạch Liên Thánh Mẫu đang trong giai đoạn suy yếu, mà hắn lại chỉ mới vượt qua lần thiên kiếp thứ hai được vài năm, ngay từ đầu đã rơi vào thế bị bao vây tấn công đầy bất lợi, không có cách nào giằng co trong thời gian dài với hai tên giáo chủ Xà Thần Giáo đã dưỡng sức từ lâu này.

“Tránh ra, để chuyên gia làm việc!”Lý Thanh Sơn quát lớn, một đạo kiếm quang hình rồng ầm ầm xông đến, phá tan tầng tầng cát vàng, lớp lớp mũi đao, mạnh mẽ tạo ra một con đường.

Bạch Liên Thánh Mẫu túm lấy Hắc Liên, đài sen dưới chân thu lại, bao vây lấy họ, dọc theo con đường kia bay ra ngoài.

“Đuổi theo, không được buông tha cho họ!”Tả giáo chủ tràn ngập sát khí trừng mắt nhìn Lý Thanh Sơn, lại đuổi theo Bạch Liên Thánh mẫu!“Trấn!”Lý Thanh Sơn tiện tay chỉ một cái, Trấn Ma Tháp từ trên trời giáng xuống, rõ ràng vị giáo chủ Xà Thần Giáo này cũng không phải loại người tốt lành gì.

Trấn Ma Tháp cực kỳ hùng vĩ, mang theo khí thế trấn áp hết tất cả mọi thứ, đè mạnh xuống.

Tả giáo chủ cảm nhận được nguy hiểm cực mạnh, nâng hai tay lên, cát vàng giống như sương mù tự tập thành hai cái bàn tay vàng cực to, mạnh mẽ nâng Trấn Ma Tháp lên!“Ha, còn dám trừng ta, không lẽ chưa từng nghe qua câu nói, Nhai Tí có thù nhất định sẽ báo sao? Áp!”Lý Thanh Sơn vừa nói, vừa quơ Ma Long Kiếm thành một đoàn kiếm quang long ảnh, đánh bay tất cả lưỡi đao tròn kia.

Đương nhiên, Tả giáo chủ đã không còn cách nào đuổi theo Bạch Liên Thánh Mẫu nữa, Hữu giáo chủ cũng không dám đuổi theo một mình, chỉ có thể trơ mắt nhìn họ trốn đi xa, trút hết tất cả tức giận lên trên người Lý Thanh Sơn!Trong đôi mắt rắn của Hữu giáo chủ bắn ra hai luồng sáng màu bạc, thi triển thiên phú thần thông của Yêu tộc!Như Tâm nói:“Đừng nhìn vào nàng ta, sẽ biến thành cục đá!”Nhưng mà đã chậm rồi, Lý Thanh Sơn đã đối mặt với đôi mắt rắn kia, lập tức cảm giác cơ thể đã cứng đờ, giống như máu thịt sắp biến đổi thành đất đá.

Tả giáo chủ thừa dịp này há miệng phun mạnh, phun ra một tia sáng vàng, phát ra tiếng kêu thê lương, đâm mạnh vào đầu Lý Thanh Sơn.

Mặc dù uy lực kém hơn tia sáng trắng của đại trận thủ sơn Liên Hoa Phong, nhưng cũng không kém bao nhiêu.

Hơn nữa bên trong còn ẩn chứa ý niệm của Tả giáo chủ, cho dù có sử dụng Kính hoa thủy nguyệt thì cũng rất khó để phản xạ nó ngược trở về.

Trong lúc nguy cấp, cơ thể Lý Thanh Sơn chân động, thi triển ra thiên phú thần thông mà hắn rất hiếm khi chủ động sử dụng đến – Đại địa thần lực! Cảm giác bản thân đã liên kết với đại địa vô cùng vô tận, hắn vốn chính là một cục đá cứng trên đại địa này, sao lại phải sợ việc hóa đá chứ!Ánh sáng bạc kia bị bắn ngược lại, Hữu giáo chủ cảm thấy hai mắt đau đớn, nước mắt chảy dài, trước đó khi thi triển thiên phú thần thông này, cho dù có thành công hay không thì cũng chưa bao giờ bị phản phệ giống như bây giờ.

Trong nháy mắt kia, nàng giống như thấy được đại địa vô biên, diện tích rộng lớn nặng nề, hoàn toàn không phải là thứ mà một thiên phú thần thông nhỏ nhoi có thể tác động đến.

Lý Thanh Sơn nâng tay lên, dùng một kiếm đã chém ánh sáng vàng kia, lại có chút khó hiểu hỏi Như Tâm:“Sao ngươi lại không bị gì thế?”“Ta vốn dĩ là đá mà!”Như Tâm gõ lên mu bàn tay của nàng, phát ra tiếng coong coong giống như ngọc thạch va chạm vào nhau.

“Sau này sẽ không cứ như thế mãi!”Lý Thanh Sơn biết rõ đây là biểu hiện của việc nàng đã tu hành Vân Lô Thiên Thư đến cảnh giới càng cao, nhưng mà nàng biến thành một “ngọc mỹ nhân” như thế, vẫn làm cho hắn cảm thấy có chút tiếc hận.

“Có sao đâu chứ? Vừa lúc cắt đứt suy nghĩ không thực tế nào đó của ai kia!”Như Tâm giống như nhận ra suy nghĩ của hắn, cười ha ha nói.

“Cục đá cũng không sao!”Lý Thanh Sơn kiên quyết nói

Tả giáo chủ quát lớn, hất mạnh lên trên trời, quăng Trấn Ma Tháp đi, cát vàng tạo thành hình một nắm đấm, đấm mạnh về phía Lý Thanh Sơn.

“Tốt lắm!”Lý Thanh Sơn trở tay cũng đấm ra một đấm, ma khí biến thành lốc xoáy, va chạm kịch liệt với cát vàng, phát ra tiếng chói tai giống như kim loại ma sát với nhau.

Đùng!Hai nắm đấm chạm vào nhau!Cơ thể Lý Thanh Sơn không hơi lắc lư hay chao đảo, Tả giáo chủ lại bay ngược ra ngoài, cánh tay nổ tung nát nhừ, xương vụn văng ra khắp nơi, trợn tròn mắt không thể nào tin tưởng nổi:“Tại sao sức của hắn lại mạnh đến thế!”“Hắc, lại gặp được một tên thích cứng chọi cứng với ta nữa!”Lý Thanh Sơn thu hồi nắm đấm lại, chỉ thấp giáp trụ trên tay đã bị mài đi một lớp, để lại một miệng vết thương sâu đến có thể thấy xương cốt, bên trong miệng vết thương còn sót lại một vài hạt cát vàng, đang liều mạng chui vào bên trong cơ thể hắn.

Ma khí tràn ra, lập tức ma hóa toàn bộ cát vàng, số lượng cát vàng cực kỳ nhiều, cũng có nghĩa là ý niệm ẩn chứa bên trong mỗi hạt cát là rất ít, kiếm Phi Long là một pháp bảo ẩn chứa ý niệm cực kỳ mãnh liệt mà còn bị hắn ma hóa, càng miễn bàn đến mấy món pháp khí tạp phẩm nho nhỏ này.

“Ngươi này quá lợi hại, chúng ta hợp thể đi!”Hữu giáo chủ thu hồi lưỡi đao tròn lại, bay đến bên cạnh Tả giáo chủ.

“Hợp thể!?”Lý Thanh Sơn kinh ngạc nghĩ thầm:“Xà Thần Giáo vốn chính là người xà hợp nhất, người là xà cổ, xà làm nhân cổ, sau khi hợp thể mới là giáo chủ Xà Thân chân chính, thực lực tăng lên rất nhiều, ngươi cẩn thận một chút!”Hai ánh sáng vàng bạc đan chéo hòa vào nhau ở giữa không trung, biến thành một người có dáng vẻ hình người đuôi rắn, giống nam lại giống nữ, đầu đội vòng màu vàng bạc, tay trái cầm lưỡi đao tròn, mà cánh tay phải vốn đã bị nổ tung kia lại mượn sức sống mãnh liệt của Yêu tộc để nhanh chóng khôi phục thành hình, cát vàng bám ở bên trên, cực kỳ chói mắt.

“Dám phá hư chuyện lớn của chúng ta, tưởng rằng chúng ta không thể giết được ngươi sao?”Tiếng nam nữ đan chéo vào nhau, đôi mắt rắn hung ác nhìn chằm chằm vào Lý Thanh Sơn, lại không dám tùy ý thi triển thiên phú thần thông kia nữa.

“Vậy cứ thử xem đi!”Lý Thanh Sơn vác Ma Long Kiếm lên vai.

Giáo chủ Xà Thần giáo kêu to, lại phun ra một cột sáng vàng, cát vàng bay mua, lưỡi đao tròn bay vút lên, kéo ra vệt sáng bạch, nhanh chóng lao đến, hiển nhiên là đã có sử dụng thiên phú thần thông.

Cát vàng, cột sáng vàng, lưỡi đao tròn cùng nhau đánh đến, nhưng mục tiêu lại không phải là Lý Thanh Sơn, mà lại là Như Tâm ở bên cạnh hắn!“Hắn tốn công phiền phức như thế cũng nhất quyết phải tìm được nữ nhân này, đối với hắn mà nói, nàng cực kỳ quan trọng, mà thực lực của nàng cũng chỉ mới vượt qua một lần thiên kiếp mà thôi, hắn sẽ không trơ mắt nhìn nàng ta bị giết chết, nếu hắn muốn bảo vệ nàng thì sẽ bị bó tay bó chân rất nhiều, nàng sẽ trở thành nhược điểm trí mạng của hắn!”Như Tâm cũng không trốn, hoặc là nói nàng hoàn toàn không thể tránh được, đằng sau đột nhiên xuất hiện một hư ảnh dữ tợn đáng sợ, xuyên qua từng viên cát vàng, từng lưỡi đao tròn, nhào đến trên người giáo chủ Xà Thần.

Giáo chủ xà thần còn chưa kịp nhận rõ tình huống, chưa biết hư ảnh kia là thứ gì, trước mặt đã xuất hiện một cái lốc xoáy đỏ như máu, cắn nuốt về phía họ, hai người còn chưa kịp phản ứng đã đâm đầu chui vào bên trong.

Lý Thanh Sơn thu tu la tràng lại:“Hừ, hợp thể! Không biết một cộng một bằng hai sao?”Như Tâm nói:“Chuyện cười cảm lạnh ghê!”“Được rồi, đừng nói nhảm, chờ ta xử lý họ xong rồi, lại từ từ nói chuyện tiếp!”Lý Thanh Sơn quăng tu la tràng cho Như Tâm, tung người chui vào bên trong tu la tràng.

Như Tâm ngắm nghía tu la tràng, đột nhiên thở hắt ra thật mạnh, hoàn toàn thả lỏng lại, trong mắt đôi đầy ý cười, bay về phía điểm cuối của Lâm Hải.

Sau một lúc, Bạch Liên Thánh Mẫu và Hắc Liên quay về, nhìn Liên Hoa Phong đã bị chém thành hai nửa, hai mặt nhìn nhau.

Khí tức của giáo chủ Xà Thần giáo đã biến mất, họ đều cho rằng đã chết trong tay hắn.

Lần này tổng đàn bị hủy, vô số đệ tử bị giết chết, nhưng cũng diệt được mối tai họa lớn nhất, cuối cùng cũng không biết là lời hay là lỗ nữa!Bạch Liên Thánh Mẫu nói:“Rốt cuộc thì người này có lai lịch gì, có tu vi cao như thế, chắc chắn không phải loại người vô danh.

Hình như thứ hắn sử dụng là một môn ma công, không lẽ là ma tu xuất thân từ mấy tông môn ở phương nam sao?”“Hắn cho ta cảm giác rất quen thuộc!”Hắc Liên đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng, trong mắt lóe lên chút ánh sáng.

Ba năm trước, Long Vương Mặc Hải đánh chết yêu soái Bắc Nguyệt ở “Lạc Nguyệt Hồ”, hắn cũng gặp được Thạch Cơ ở nơi đó, thông qua rất nhiều chi tiết nhỏ, hắn có thể phát hiện ra được, mục đích khi Thạch Cơ đến Vụ Châu là để tìm người, chỉ là mãi vẫn không tìm thấy được.

Đến tận ngày hôm nay, hắn lại tìm đến nơi này!Đáp án đã rõ rành rành rồi!Bạch Liên Thánh Mẫu nói:“Ngươi nghĩ đến cái gì?”“Không có gì.

”Hắc Liên lắc đầu, hắn hiểu rất rõ Bạch Liên Thánh Mẫu, nếu đã biết được thân phận của đối phương thì chắc chắn sẽ tìm đủ mọi cách để trả thù, ít nhất cũng phải lan truyền truyện này ra bên ngoài.

Nhưng mà làm như thế lại không có ý nghĩa gì cả, chỉ tổ rước lấy mầm tai họa! Nếu hắn đoán không sai thì thực lực của đối phương còn mạnh hơn những gì đã biểu hiện ra ngày hôm nay.

Có thể tìm ra được một con đường sống khi đánh nhau trực diện với Thập Phương Yêu Vương, chỉ dựa vào điểm này cũng đã đủ làm mọi người kính sợ rồi!

Bình Luận (0)
Comment