Bạch Liên Thánh Mẫu bực bội nói:“Ngươi cũng đừng coi thường ta quá, ta sẽ không làm ra mấy chuyện ngu ngốc vô vị kia, đợi đến khi ta vượt qua lần thiên kiếp thứ ba, cho dù là Cố Nhạn Ảnh hay là người này thì ta cũng sẽ đều làm cho họ hối hận!”“Đúng đúng, Thánh Mẫu đại nhân thiên thu vạn tái, nhất thống Cửu Châu!”“Ngươi đừng có nói cho có lệ với ta! Đến lúc đó nhất định phải làm cho tên khốn kiếp này lại nếm thử Thanh Liên Trạc Tâm Thuật!”Bạch Liên Thánh Mẫu nghiến răng nghiến lợi, Hắc Liên lại bất đắc dĩ.
Dưới bóng cây rậm rạp, Hương Hoa Lục từ trong hôn mê tỉnh lại, dụi mắt:“Đây là đâu vậy?”“Không phải chúng ta đang ở bên trong Thanh Ba Đường sao?”Hương Hoa Tử ở bên cạnh cũng mở to mắt, nhìn thấy rõ bóng dáng bao vây ở xung quanh, lập tức lộ ra vẻ sợ hãi.
“Dạ du nhân!”Dạ Lưu Ba ngạc nhiên nói:“Ngươi cũng biết đến dạ du nhân sao?”“Không lẽ là làm gian tế bị phát hiện nên mới bị đưa cho bộ lạc dạ du nhân? Lần này chỉ sợ sẽ dữ nhiều lành ít rồi!”Hương Hoa Tử nhìn lướt qua xung quanh, trong rừng mờ mờ ảo ảo, không biết có bao nhiêu dạ du nhân.
Bên trong cánh rừng của Vụ Châu có vô số chủng tộc dị nhân.
Trong số các dị nhân, dạ du nhân cũng coi như là đại tộc, đương nhiên không phải chỉ có ở dưới mặt đất Thanh Hà Phủ mới có, nhưng mà phần lớn những dị nhân này đều sinh tồn ở các khu vực thiên về phía nam hơn, Hương Hoa Tử cũng chỉ từng nghe qua mà thôi.
Ngoại trừ một số ít chủng tộc dị tộc như cự mộc nhân ra, phần lớn dị nhân đều căm thù con người.
Mà bất cứ dị nhân nào cũng đều có thể coi như là vu dân trời sinh, có được các loại sức mạnh thần bí, cực kỳ nguy hiểm.
Lúc này, ở phương xa truyền đến tiếng nổ vang!“Lại có chuyện gì thế?”Dạ Lưu Ba biến thành một bóng ma, chạy đến nhánh cây cao nhất của đại dung thụ, dõi mắt nhìn ra xa.
Ở bên ngoài khu vực có tán cây bao phủ là một thế giới đỏ như máu, chúng nó luôn luôn bị một làn sương máu loãng bao phủ.
Theo sức mạnh của tu la đạo đang liên tục ngấm vào, đến cả nàng cũng không dám tùy ý rời khỏi cây đa lớn này, các dạ du nhân bình thường lại càng dễ bị ăn mòn hơn, biến thành quái vật chỉ biết giết chóc điên cuồng.
Nhưng mà chỉ cần có thể chịu đựng được thì thực lực sẽ tăng lên rất nhiều, cho nên thỉnh thoảng lại có dạ du nhân không màng nguy hiểm, rời khỏi đại dung thụ để tiến hành thí luyện.
Nhưng mà điều kỳ lạ là tuy rằng những Yêu tộc kia đã phát sinh ra đủ loại dị biến, trở nên cực kỳ có tính công kích, thậm chí có đôi khi sẽ tấn công các dạ du nhân đi ra ngoài thí luyện, nhưng tất cả đều không có vẻ điên cuồng.
Là vì chúng vốn không có bao nhiêu lý tính, cho nên cũng không hề bị mất đi sao?Dạ Lưu Ba thu hồi suy nghĩ, cảm giác có một luồng khí tức mạnh mẽ xuất hiện ở bên trong ao hồ ở phương xa!“Chủ nhân lại quăng thứ gì vào rồi?”Đùng!Lại một tiếng vang lớn, giáo chủ Xà Thần đấm mạnh một đấm, cát vàng ngưng tụ thành nắm đấm, đánh một tên a tu la thành một đống thịt nát.
Khí lãng nổ tung, tạo ra một vòng sóng lớn.
Thịt nát vặn vẹo lăn lộn ở giữa không trung, trong nháy mắt đã biến thành hình người, sau đó đạp sóng gió, dũng mãnh không sợ chết xông đến, cùng các a tu la khác xông lên, liên tục tấn công.
“Đây là nơi nào?”“Ở bên trong một món pháp bảo của hắn, sát khí dày đặc thật, không lẽ đây chính là tu la tràng trong truyền thuyết sao?”“Hắn còn có loại pháp bảo này sao!”Giáo chủ Xà Thần dùng hai loại tiếng nói nam nữ tự hỏi tự đáp, chạy như bay ở trên mặt hồ, điều khiển lưỡi đao tròn chém đứt eo của một tên a tu la, nhưng vết thương của tên a tu la kia cũng được khép lại trong giây lát.
Sức mạnh của giáo chủ Xà Thần mạnh hơn đám a tu la này rất nhiều, vốn sẽ là một cuộc tàn sát nghiêng về một bên, nhưng mà những tên a tu la này lại có được kỹ năng chiến đấu hơn xa người bình thường, còn có sức sống cực kỳ mạnh mẽ, chúng nó kết hợp tạo thành chiến trận, phối hợp ăn ý, lại cũng mang đến cho hắn phiền phức không nhỏ.
Hơn nữa thân hình hắn bắt đầu xuất hiện đủ loại khó chịu, mu bàn tay nổi lên từng chấm đỏ, hơn nữa có xu hướng lan rộng ra.
“Là do cái ảo ảnh mới xuất hiện lúc nãy giở trò!”Bình thường hắn chỉ cần tốn một chút thủ đoạn là có thể trấn áp loại bỏ thứ này.
Nhưng mà sát ý bên trong tu la tràng đã bắt đầu ảnh hưởng đến ý niệm của hắn, hơn nữa a tu la còn liên tục quấy nhiễu, làm cho hắn không thể nào tĩnh tâm lại ngay được.
“Nè, không phải ngươi muốn giết ta sao?”Một bóng người cõng trường kiếm trên vai đột nhiên xuất hiện, khoanh tay đứng ở bên trên mặt hồ, cản ở trước mặt giáo chủ Xà Thần.
Giáo chủ Xà Thần đột nhiên dừng lại, một đám a tu la đã đuổi theo.
“Lui ra đi!”Lý Thanh Sơn ra lệnh, sát khí tận trời.
Đám A Tu La không dám lỗ mãng, rối rít lui ra, đứng ở đằng xa quan sát.
“Đạo hữu, chúng ta lúc trước không có thù, gần đây không có oán, ngươi thật sự muốn đánh nhau sống chết với chúng ta sao?”Giáo chủ Xà Thần bắt đầu chột dạ.
“Lúc nãy ngươi cũng không có nói như thế, đừng có nói nhảm, ra tay đi!”Lý Thanh Sơn quơ Ma Long Kiếm, chỉ xéo vào giáo chủ Tà Thần, ma long ngâm dài, đã vô cùng sốt ruột!“Giết hắn, cướp cái tu la tràng này!”Giáo chủ Xà Thần rít gào, biến thành một vệt sáng nhào qua.
Lý Thanh Sơn giang rộng đôi cánh phương hoàng xinh đẹp ở sau lưng ra, vỗ nhẹ, cơ thể hơi lóe, kéo ra một chuỗi tàn ảnh.
Giáo chủ Xà Thần vồ hụt, không thể tin được mà quay đầu lại, kiếm phong lại bay thẳng đến trước mặt.
Máu tươi bắn ra!Giáo chủ Xà Thân bịt lại vết thương trên vai lui nhanh ra sau:”Tại sao tốc độ của hắn lại nhanh như thế, không lẽ lúc nãy khi đánh nhau với Bạch Liên Thánh Mẫu, hắn vẫn luôn che giấu thực lực sao!”Lý Thanh Sơn hơi gậy đầu, mức độ phù hợp của Trần Ma Đồ Lục và Thần Ma Cửu Biến đúng là rất cao.
Ở Liên Hoa Phong, hắn không muốn để lộ thân phận Bắc Nguyệt, cho nên không có sử dụng thiên phú thần thông, chỉ dựa vào Trấn Ma Đồ Lục để chiến đấu, thỉnh thoảng mới dùng một ít Ngưu Ma Đại Lực rất khó bị phát hiện ra mà thôi.
Hiện tại hắn đã hợp nhất hai loại sức mạnh này lại, nếu còn không thắng nổi hai cái tên thảm hại này, vậy mới là chuyện nực cười!“Khoan đã!”Giáo chủ Xà Thần kêu lên.
Lý Thanh Sơn không thèm để ý xem hắn muốn nói cái gì, ở đằng xa đánh ra một chưởng.
“Chấn!”Giáo chủ Xà Thần cảm giác như ngực bị một cây búa lớn gõ trúng, phun máu bay ngược ra, bóng dáng ở trước mặt chợt lóe, vội vàng làm ra thế phòng thủ, cát vàng ngưng kết tạo thành một mặt tường.
Tay phải của Lý Thanh Sơn đã quấn quanh vết nứt màu đen nhàn nhạt, dùng một chiêu đã xuyên thủng cát vàng, túm lấy đầu giáo chủ Xà Thần, bóp mạnh, rắc, đầu lâu vỡ vụn!Lại chém xuống một kiếm, máu tươi bắn tóe ra, lại một lần nữa chia lìa giáo chủ Xà Thần ra làm hai!Ma long ngâm dài, vô cùng sung sướng!Ma Long Kiếm cảm thấy hài lòng, hóa thành một đạo long ảnh trở lại trên cổ tay Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn thu tàn ảnh vào trong chiếc nhẫn Tu Di trên tay, từ trong cơ thể lấy ra một viên Kim Đàn kỳ lạ có màu vàng nhạt, trong đó dường như có một con rắn nhỏ màu bạc đang bơi, ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ.
Lý Thanh Sơn trực tiếp thả nó vào trong miệng, thu hồi Ma Soái biến hóa, trở lại bên ngoài Tu La tràng.
Tiếng suối róc rách, một dòng nước suối chảy xuống bắn tung tóe, rơi vào trong hồ ngọc bích trong suốt.
Như Tâm ngồi trên tảng đá xanh bên hồ, ảo ảnh ôn quỷ lóe lên, nhập vào trong cơ thể nàng ta, cười sờ sờ đầu Lý Thanh Sơn:"Như vậy thoạt nhìn thuận mắt hơn nhiều!"Lý Thanh Sơn đẩy tay nàng ta ra: "Đến lúc phải đi rồi!""Đi đâu?"Như Tâm ngẩng đầu nhìn lại, một mảnh bầu trời xanh rực rỡ, mây trắng lơ lửng.
"Đương nhiên là Thanh Châu.
" Lý Thanh Sơn thấy hơi khó hiểu nhìn nàng ta.
"Ta không muốn trở về, ngươi tự mình đi thôi!" Ánh mắt Như Tâm mờ ảo…"Ngươi không định ở trong khu rừng này cả đời chứ!" Lý Thanh Sơn lắp bắp kinh hãi.
"Lần này ngươi trở về, chắc cũng đến lúc thành thân rồi! Ta muốn tiếp tục đi về phía nam, đến bờ biển Nam Hải xem xem, nếu không có thể mời ngươi đi cùng một đoạn đường!""Bờ biển Nam Hải.
" Lý Thanh Sơn trầm ngâm một lát: "Nhất định phải đi sao?""Nhất định!"Lý Thanh Sơn nói: "Vậy thì chờ ta một chút, ta đi với ngươi!""Mọi người chỉ là bằng hữu mà thôi, không cần phải như vậy.
Ta muốn ở lại cũng không phải hai hoặc ba năm, chẳng lẽ ngươi yêu ta, muốn di tình biệt luyến hay sao?" Như Tâm trêu ghẹo nói, ánh sáng trên mặt hồ dập dờn, ánh mắt lóe lên.
"Ta cũng không phải vì ngươi, ta muốn đi tìm Thủy Hỏa Chi Hoa!""Không phải ta đã nói với ngươi nó không tồn tại rồi hả?""Nữ nhân tóc dài kiến thức hạn hẹp, ai biết ngươi nói có phải là thật hay không!"Lý Thanh Sơn vuốt ve mái tóc đen ba thước của nàng ta nói một câu như thế.
Như Tâm còn muốn nói gì đó, Lý Thanh Sơn đã nói: "Ta từng thề sẽ đặt chân lên khắp thiên hạ Cửu Châu, làm sao có thể ở lại Như Ý quận ngây ngốc cả một đời.
Nếu ngươi tin tưởng ta thì chờ ta một chút.
Dựa vào thực lực của ngươi bây giờ đến bờ biển Nam Hải cho dù muốn làm cái gì đó cũng đâu đủ khả năng! Ta sẽ tìm cho ngươi một nơi tốt để tu hành.
"Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Cho dù nàng ta có kiên định như đá đến mức nào cũng không thể nói ra lời từ chối.
Chính vì hiểu nhau, cho nên hắn không hỏi nàng ta vì sao nhất định phải đi đến bờ biển Nam Hải, càng không khuyên nàng ta quay đầu lại.
Mà nàng ta cũng biết, ai cũng đừng nghĩ muốn ở trước mặt người nam nhân này thay đổi tâm ý, nếu dồn hắn đến bước đường cùng nhất định sẽ dùng thủ đoạn bạo lực.
Sau bảy ngày, ở Vân Mộng Trạch mưa to như trút nước.
Những con sóng lớn đục ngầu mấy ngày liền không thoát, mờ mịt như ban đêm.
Như Tâm đứng bên bờ hồ nhìn vào nơi sâu nhất trong lòng hồ, nghe thấy tiếng đầm lầy gào thét truyền đến.
Ầm ầm!Một tia sấm sét từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng vào trung tâm đầm lầy.
Một con lươn khổng lồ vọt ra khỏi mặt nước, ánh chớp nóng rực quấn quanh trên cơ thể, đúng lúc bị sấm sét đánh trúng, ánh chớp càng trở nên nóng rực.