“Ngươi là Lý Thanh Sơn!”Mấy hòa thượng kia kinh hãi, mặc dù đã nghe qua danh tiếng của hắn từ lâu rồi, nào ngờ thực lực của hắn lại mạnh như vậy, chém giết ma tướng giống như giết chó vậy, vội vàng đi tới hướng hắn cảm tạ.
“Sư huynh, là sư phụ bảo ngươi tới cứu chúng ta sao?” Đa Cát hỏi.
“Chỉ là thuận đường mà thôi, ta muốn đến tầng thứ tám, ta đi trước một bước đây.
” Lý Thanh Sơn xoay người muốn rời đi.
“Tầng thứ tám! Ngươi có biết có bao nhiêu Ma soái ở đó không?” Các hoà thượng kinh hãi hỏi.
“Đi xem thử thì biết thôi!” Lý Thanh Sơn cười nói.
“Nhất Đăng sư huynh cũng chỉ mới thí luyện ở tầng thứ bảy mà thôi! Ngươi lại dám xông lên tầng thứ tám, không muốn sống nữa sao?”“Nhất Đăng sư huynh là vị nào?”“Ngay cả Nhất Đăng sư huynh mà ngươi cũng chưa từng nghe qua, hắn chính là đệ tử mạnh nhất của Thiên Long thiền viện bọn ta.
có thể nói là vậy!”Hòa thượng kia liếc mắt nhìn Lý Thanh Sơn, lời nói liền trở nên có chút không chắc chắn, danh tiếng có lớn đến đâu nhưng so ra thì vẫn kém lực trùng kích mình tận mắt nhìn thấy.
Lý Thanh Sơn suy nghĩ, thời gian rèn luyện của đám hòa thượng này trong Trấn Ma điện có thể không ngắn, còn chưa nghe nói chuyện của Tiểu An và mình.
Trái lại là Nhất Đăng sư huynh kia, hơn bốn mươi tuổi đã vượt qua Thiên Kiếp thứ hai, có thể nói là nổi bật nhất trong đám đệ tử Thiên Long thiền viện.
“Không biết so với Nhất Ý thì thế nào?”“Thiên tư của Nhất Ý sư muội đương nhiên tuyệt diễm, nhưng dù sao tuổi vẫn còn trẻ, chỉ vượt qua một lần Thiên Kiếp, còn chưa từng ngưng kết Xá Lợi, muốn so với Nhất Đăng sư huynh thì còn xa mới đủ!”Một hòa thượng bên cạnh nói: “Nếu là Nhất Ý sư muội, thật sự có thể phá sinh tử quan, vượt qua Thiên Kiếp thứ hai, ngưng kết ra Xá Lợi, vậy thì lợi hại rồi!”Lại có một hòa thượng lắc đầu nói: “Ngưng kết Xá Lợi đâu có đơn giản như vậy, hơn nữa Nhất Đăng sư huynh khổ tu “Đại Quang Minh Kinh” nhiều năm, lại có Phật Bảo trong tay, là người mạnh nhất trong số các đệ tử trẻ tuổi, ở Thanh Châu cũng có danh tiếng lớn, dù Nhất Ý sư muội ngưng kết ra Xá Lợi cũng không phải đối thủ của hắn!”“Nói không chừng rất nhanh liền có thể nhìn thấy vị Nhất Đăng sư huynh kia, ha ha.
Đa Cát, lấy một chuỗi tràng hạt cho ta mượn dùng đi! Không cần keo kiệt, sư huynh còn có thể chiếm tiện nghi của ngươi hay sao, chờ quay về ta sẽ trả lại cho ngươi!”Lý Thanh Sơn đưa tay kéo xuống một chuỗi tràng hạt khá nổi bật trên cổ Đa Cát, đặt vào chuôi Phản Ma kiếm, quả nhiên dung hợp vào.
“Sư huynh, ngươi nhất định phải trở về đấy!”Trong tiếng gọi của Đa Cát tràn ngập lo lắng và không nỡ, Lý Thanh Sơn sải bước rời đi, đi tới tầng thứ bảy của Trấn Ma điện, dựa vào phong thái Ma soái, không tốn bao nhiêu công phu đã chạy tới trung tâm tầng thứ bảy.
Dọc theo đường đi cũng chưa từng nhìn thấy người gọi là Nhất Đăng sư huynh kia, hắn cũng không để ở trong lòng, đẩy đại môn Lưu Kim ra.
Giữa khe cửa xuất hiện hào quang chói mắt, va chạm kịch liệt với ma khí hộ thể của Lý Thanh Sơn.
Đại môn Lưu Kim hoàn toàn mở ra, một hòa thượng đang khoanh chân ngồi trước pho tượng Trấn Ma, tướng mạo hắn xấu xí, mũi sụp xuống, môi lật, hai lỗ tai to vểnh lên, chỉ nhìn dung mạo, Lý Thanh Sơn không hề cảm thấy kỳ lạ vì sao hắn lại xuất gia.
Nhưng đôi mắt của hắn lại có tinh quang bốn phía, cả người tựa như liệt hỏa hừng hực thiêu đốt, ánh sáng chói mắt đủ để cho người ta bỏ qua dung mạo.
Hòa thượng chắp hai tay lại, trên đầu gối trái đặt một ngọn đèn dầu, so sánh với ánh sáng phát ra từ người hắn, đó chẳng qua chỉ là một ngọn đèn còn sót lại như hạt đậu, nhưng ánh đèn nho nhỏ lại giống như ánh sáng duy nhất của màn đêm đen kịt, ẩn chứa ánh sáng vô tận khiến người ta khó có thể bỏ qua.
Xung quanh pho tượng Trấn Ma, ma tâm rải rác khắp nơi, lại không thấy một cái thi thể hay một vết máu nào!“A Di Đà Phật, tiễn ngươi quy về Tây Phương cực lạc!”Hai tay hòa thượng đẩy về phía trước, ánh sáng rực rỡ chói mắt đủ để chọc mù mắt người, tràn ngập toàn bộ điện đường, trong đó ẩn chứa sức mạnh, khắp mọi nơi, bất kỳ chỗ nào.
Lý Thanh Sơn liền biết thi thể của những ma tộc này đi đâu rồi, cũng bị khơi dậy lòng hiếu thắng, muốn nhìn xem “Nhất Đăng sư huynh” này có cái gì tốt.
Phản Ma kiếm mới có được đôi mắt vung ra, kiếm khí gào thét tung hoành, một luồng ngấn kiếm u ám chia quang hỏa trùng trùng điệp điệp làm hai, ép thẳng tới trước mắt Nhất Đăng hòa thượng.
Nhất Đăng hòa thượng khẽ “ồ” một tiếng, thực lực mạnh mẽ của đối phương có chút ngoài dự liệu của hắn, kiếm ý sắc bén cao diệu như thế chỉ có ở trên người mấy đệ tử ưu tú nhất thậm chí trưởng lão của Tàng Kiếm cung cũng đã từng được chứng kiến.
Hắn vươn ngón trỏ ra, nhẹ nhàng điểm lên ngọn đèn dầu, thoáng chốc, một tia lửa bay ra, chặn lấy kiếm khí của Lý Thanh Sơn, đánh ngược mà đến.
“Cũng thú vị đấy!”Lý Thanh Sơn mỉm cười, Phản Ma kiếm chỉ làm nghiêng một ngọn đèn, nhẹ nhàng nhảy múa.
Giống như sinh ra trăm ngàn cánh tay, trong mỗi một tay đều cầm một thanh Phản Ma kiếm, tầng tầng lớp lớp kiếm quang xếp chồng lên nhau không dứt tựa như một mặt tường thành rất dày, đẩy tới ngọn đèn của Nhất Đăng hòa thượng!Một tia lửa kia thoạt nhìn vô cùng suy yếu, gần như chỉ cần một trận gió lớn là có thể thổi tắt, nhưng nó vẫn cứng rắn xuyên qua tường thành đan xen vào kiếm quang, phản chiếu trong hai mắt Lý Thanh Sơn.
Nhưng cũng đã là nỏ mạnh cuối cùng, bị một kiếm chém đứt.
Quanh người Nhất Đăng hòa thượng toả ra ánh sáng chói lọi, ngăn cản kiếm khí mãnh liệt gào thét, thân hình khẽ lắc lư, hắn đứng dậy, trong mắt đã không chỉ có sự kinh ngạc mà còn có sự dè chừng và sợ hãi sâu sắc.
“Ma soái này mạnh kinh người, ma khí trong tay cũng rất được, lần này nhất định là một cuộc ác chiến!”“Xin hỏi ngươi chính là Nhất Đăng sư huynh? Tại hạ là Lý Thanh Sơn.
”Mặt nạ hình vòng cung mở ra, Lý Thanh Sơn thu hồi Phản Ma kiếm và hành lễ.
“Ngươi là Lý Thanh Sơn? Đệ tử của Bất Nộ đại sư? Ngươi có chứng cứ gì không?”Nhất Đăng hòa thượng hơi sửng sốt, nhưng không có chút thả lỏng tinh thần, hắn ở trong Trấn Ma điện thí luyện qua nhiều lần nên hiểu biết rất rõ những ma tộc hung ác xảo trá, rất nhiều ma tộc đều hiểu được một ít ảo thuật mị thuật, sắc dụ xem như là thủ đoạn phổ biến nhất, còn có giả làm trẻ nhỏ hay người già đến để tìm kiếm sự đồng cảm, hoặc là biểu thị mình lạc lối mà biết quay đầu, sẵn lòng quy y ngã Phật.
Nhưng chỉ cần có cơ hội sẽ ngang nhiên ra tay, có không ít đệ tử đến thí luyện đã chết dưới loại thủ đoạn quỷ quái này.
Trong trí nhớ của hắn, Lý Thanh Sơn là một thanh niên hai ba mươi tuổi, làm sao có thể có thực lực mạnh như vậy, bởi vậy hắn tin người này chắc chắn là Ma soái giả trang không thể nghi ngờ!“Nếu ngươi không tin thì tránh ra đi! Ta muốn lên tầng tám.
”Lý Thanh Sơn sải bước đi về phía pho tượng Trấn Ma.
“Đứng lại, nếu ngươi tiến thêm một bước, ta sẽ ra tay!” Nhất Đăng hòa thượng quát lên, bỗng nhiên ném ngọn đèn dầu trong tay lên, đang rơi trên đỉnh đầu, tăng bào phập phồng, da thịt đều phát ra hào quang, biến thành một “Quang nhân”.
Lý Thanh Sơn phụt một tiếng bật cười, trên đỉnh đầu đội một ngọn đèn dầu sáng rực, bày ra tư thế “nhân đăng hợp nhất”, nhìn thế nào cũng cảm thấy buồn cười.
Nhất Đăng hòa thượng tu trì nhiều năm, tất nhiên sẽ không bởi vì kẻ thù cười nhạo mà bốc đồng, hào quang toàn thân thu liễm mà không phóng, càng thêm chói mắt, đại chiến vận sức chờ phát động.
“Được rồi, được rồi, vật này có thể coi như bằng chứng!”Lý Thanh Sơn suy nghĩ một lát, hắn lấy ra một chuỗi tràng hạt và ném về phía Nhất Đăng hòa thượng.
Nhất Đăng hòa thượng cực kỳ cẩn thận nhận lấy tràng hạt, xem xét một phen, chuỗi tràng hạt này tuy không phải pháp bảo pháp khí lợi hại gì, nhưng lại có lai lịch truyền thừa, tất cả tăng lữ có thân phận nhất định trong Thiên Long thiền viện đều nhận ra, hơn nữa trong đó còn có khí tức của Bất Nộ tăng lưu lại, tuyệt khó giả tạo.
Hắn ngẩng đầu nói: “Ngươi quả nhiên là Lý Thanh Sơn đại náo Tục Sự viện kia! Thống lĩnh Xích Ưng của phủ gì đó?”“Thanh Hà phủ, bây giờ ta có thể đi qua rồi chứ!”Nhất Đăng hòa thượng thu liễm quang mang toàn thân, ném tràng hạt trở lại, xem như chấp nhận thân phận của Lý Thanh Sơn, lại có chút không thể tin nói: “Sư đệ, ngươi đã vượt qua Thiên Kiếp lần thứ hai rồi ư?”“Đúng vậy, cách đây không lâu.
”“Sư đệ, ngươi còn chưa tới ba mươi tuổi nhỉ!”“Còn thiếu một chút!”Nhất Đăng hòa thượng tấm tắc lấy làm kỳ lạ: “Sư đệ quả nhiên thiên phú kỳ tài, được Bất Nộ đại sư coi trọng, nhận làm đại đệ tử.
Chậc chậc, lần này ngươi trở về là muốn bái kiến Bất Nộ đại sư, chuẩn bị xuống tóc xuất gia sao?”“Tạm thời không có dự định này.
”Hai người ở trước pho tượng Trấn Ma tán gẫu vài câu, Nhất Đăng hòa thượng chỉ cảm thấy Lý Thanh Sơn này có vài phần chất phác không hiểu sự đời, thẳng thắn giáo huấn hắn một phen, khuyên hắn thoát khỏi hồng trần vạn trượng, quy y xuất gia.
Sau khi bị Lý Thanh Sơn khéo léo từ chối, vừa thở dài vừa lắc đầu, bộ dáng hận rèn sắt không thành thép.
Lý Thanh Sơn cười ha hả, cũng không có tức giận, dầu gì trên người Nhất Đăng hoà thượng này cũng không có khí chất kiêu ngạo của những “đại sư huynh” như trước đây từng gặp, hơn nữa lúc khuyên hắn xuất gia, mục đích so với Vô Úy tăng còn đơn thuần hơn một chút, vẻ mặt “Một chuyện tốt như vậy, sao ngươi lại không hiểu chứ? Sư huynh ta làm hòa thượng mấy chục năm, chẳng lẽ sẽ lừa ngươi sao?” đau lòng vô cùng.
Sau khi biết được Tiểu An đã vượt qua Thiên Kiếp lần thứ hai, ánh mắt Nhất Đăng hòa thượng chợt lóe lên, trong lòng cũng nổi lên chút gợn sóng.
Sau khi Tiểu An chính thức bái nhập Thiên Long thiền viện, mỗi một đệ tử đều cảm thấy áp lực, mà hắn cảm nhận được áp lực còn lớn hơn rất nhiều.
Hắn không cha không mẹ, từ nhỏ lớn lên trong Thiên Long thiền viện, dựa vào thiên phú tu hành vượt xa người thường, được các nơi chú ý quan tâm, là một trong những người thừa kế phương trượng.
Mà Tiểu An vừa tới đã đoạt đi không ít vinh quang của hắn, bất luận là Phật tính tuệ căn hay là chất vấn thuyết pháp, hắn đều kém xa, hoàn toàn không phải là đối thủ của đứa nhỏ mấy chục tuổi này, chứ chưa nói đến phong thái dung mạo.
Vốn dĩ ở tu vi cảnh giới còn chiếm ưu thế, hiện tại ngay cả ưu thế duy nhất này cũng không còn tồn tại, không khỏi có chút thất vọng mất mát, nhưng lập tức đã khơi dậy ý chí chiến đấu của hắn.
“Sư huynh, ở đây đợi một chút, ta đi một lát sẽ trở về ngay!”“Chờ đã, sư đệ, Trấn Ma điện tầng thứ tám vô cùng nguy hiểm, có rất nhiều Ma soái cường đại xảo trá, Bất Nộ đại sư từng nói với ta, tuyệt đối không thể đến tầng thứ tám, ta khuyên ngươi nên dừng bước ở chỗ này đi!”Lý Thanh Sơn đang muốn đi lên tầng thứ tám lại bị Nhất Đăng hòa thượng ngăn lại, khuyên nhủ một phen.
“Lần này ta vào Trấn Ma điện chính là vì đến tầng thứ tám đi học Trấn Ma đồ lục của tầng thứ tám, sư phụ ta cũng đã đồng ý.
”Trong lòng Nhất Đăng hòa thượng cũng tự nhủ: “Bất Nộ đại sư không cho ta xuống tầng thứ tám, lại để cho hắn đến tầng thứ tám, là cảm thấy thực lực của ta không bằng hắn sao? Nhưng hắn mới vừa vượt qua Thiên Kiếp thứ hai không lâu, không khỏi quá khinh thường ta rồi.
”Hắn nghĩ đến một loại khả năng: “Sư đệ chính là muốn giả trang thành Ma soái, trà trộn đến trước pho tượng Trấn Ma?”“Đương nhiên không phải, đương nhiên là phải một đường giết sạch rồi đi qua, mới có thể biểu hiện ra uy phong của Thiên Long thiền viện chúng ta chứ!”Lý Thanh Sơn cười rồi lấy Phản Ma kiếm ra, hắn chưa bao giờ bận tâm chiến đấu quá nhiều, vì tu hành Hổ Ma Biến phải nắm bắt tất cả cơ hội chiến đấu.
“Nói như vậy, ta với ngươi cùng đi, chúng ta liên thủ cũng có thêm vài phần nắm chắc!” Ý chí chiến đấu của Nhất Đăng hòa thượng cao ngất.
Trong phút chốc, cả người Lý Thanh Sơn phát lạnh, từ nơi sâu thẳm hắn cảm thấy con đường phía trước ẩn giấu rất nhiều nguy hiểm!Lý Thanh Sơn kỳ quái liếc mắt quan sát hòa thượng, ban đầu còn chưa cảm giác được nguy hiểm, nhưng lúc hắn vừa nói muốn đi cùng lại sinh ra cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ như vậy, chẳng lẽ hòa thượng này nhìn có vẻ nhân hậu, thực ra là lòng lang dạ sói!Vì thế hắn khuyên nhủ: “Nhất Đăng sư huynh, nếu sư phụ ta đã nói bảo ngươi không cần xuống tầng thứ tám, nhất định có đạo lý của người, ngươi vẫn nên ở tại chỗ này tiếp tục tu hành đi!”“Một mình ngươi còn không có gì đáng ngại, chẳng lẽ cộng thêm ta thì lại có nguy hiểm sao? Nếu không có nguy hiểm gì, vậy coi như ngươi không nể tình ư?”Nhất Đăng hòa thượng cực kỳ không cho là đúng, trong lòng khẳng định Bất Nộ tăng là thiên vị đệ tử của mình, hắn hoàn toàn không phục, muốn đi xuống so tài thử.
“Lời này nghe có chút quen tai! Nếu ngươi không âm thầm bán đứng ta, đương nhiên cũng coi như là một phần trợ lực không tồi!” Lý Thanh Sơn bĩu môi, trong lòng nghĩ.
Nhất Đăng hòa thượng kiên trì như thế, hắn cũng khuyên không được, đến lúc đó tùy cơ ứng biến là được, chính là cái gọi là “không ngốc không độc, không độc không ngốc”, đúng là phải cẩn thận đề phòng, đừng để bị dao đâm lén.
Vì thế hai người liên thủ, xâm nhập Trấn Ma điện tầng thứ tám!Trên Đại Phật sơn, Vô Úy tăng đứng ở bên vách núi, nhìn xuống ngàn vạn tín đồ ở phía dưới, núi non mênh mông, áo cà sa bay phấp phới tựa như theo gió cuốn đi.
“Sư huynh!”Bất Nộ tăng đứng sau bóng lưng của Vô Úy tăng hành lễ, Tiểu An chắp hai tay lại.
“Các ngươi có gì muốn nói?” Vô Úy Tăng cũng không quay đầu lại mà nói.
Bất Nộ tăng liền nói chuyện của Lý Thanh Sơn, Vô Úy tăng quả nhiên tức giận: “Chém người? Hắn nghĩ đây là nơi nào? Nếu thật sự muốn chém, trảm yêu trừ ma còn cần đến hắn.
Chẳng lẽ ta và ngươi để trưng bày sao?”“Ngươi và ta cuối cùng cũng có lúc trở về!” Bất Nộ tăng cười nói: “Tuy là tiểu tử kia không phải người trong Phật môn, làm việc ngông cuồng không kiêng kỵ gì, nhưng lại là người có ân tất báo, chú trọng tín nghĩa.
”“Việc này không cần nhiều lời, nếu hắn chê miếu Thiên Long thiền viện ta nhỏ, ta cũng sẽ không hề miễn cưỡng, mặc cho hắn đến chân trời góc biển, nhưng Nhất Ý tuyệt đối sẽ không đi theo hắn, miễn cho phá hỏng đạo tu hành.
”Vô Úy tăng lại nói với Tiểu An: “Nhất Ý, lần này ngươi tự tiện rời khỏi Bồ Đề vô cảnh, ta sẽ không truy cứu nữa, tự mình trở về tu hành đi!”“Đệ tử nguyện đến Nam Hải truyền bá Phật pháp!” Tiểu An biết chừng mực nói.
“Ngươi không nghe ta vừa nói gì sao?” Vô Úy tăng nhíu mày.
“Lòng tốt của phương trượng, đệ tử sao có thể không hiểu! Nhưng mà đạo tu hành sao có thể để người khác sắp xếp? Phương trượng đừng vì ta còn trẻ mà quá coi thường người khác.
” Tiểu An nói như vậy.
“Nếu ta nhất định phải giữ ngươi lại trong Thiên Long thiền viện thì sao?” Vô Úy tăng quay người nhìn nàng.
“Một ngày là đệ tử Thiên Long thiền viện, cả đời là đệ tử Thiên Long thiền viện, nếu phạm phải giới luật trong chùa, Nhất Ý nguyện chịu tất cả trách phạt.
Nếu không có, xin phương trượng cho ta một sự tự do, tìm kiếm con đường tu hành thuộc về ta.
”Tiểu An không hề lùi bước mà đối mặt trực tiếp với hắn.
“Đây là tầng thứ tám của Trấn Ma điện.
Thật là quá lớn!”Lý Thanh Sơn huýt sáo, chỉ thấy tầng thứ tám của Trấn Ma điện không còn là loại kết cấu mê cung nữa, chỉ có một cây cột cung điện kim sắc cao tới mấy chục trượng lan tràn về phương xa.
Liếc mắt nhìn mãi cũng không thấy biên giới.
Không chỉ không nhìn thấy bờ biên của cột cung điện, còn có biển người cuộn trào mãnh liệt, không phải, Ma hải!Vô số ma tộc có hình thù kỳ quái, có lớn có nhỏ, sinh tồn trong không gian rộng lớn này, gầm gừ gào thét, ầm ĩ nhao nhao, theo hai người đột nhiên hạ xuống thì lập tức yên tĩnh lại.