Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1302 - Chương 1311: Tàn Sát

Chương 1311: Tàn Sát

“Tâm của hoà thượng này rất kiên cường! Qua một hồi nữa chính ta là người không chịu đựng nổi trước! Nhưng dầu gì cũng đã trì hoãn một hồi, dù sao cũng nên giết chết tên phản đồ kia đi!”Mặc dù ma nữ kinh hãi nhưng không loạn, ngoái đầu nhìn lại.

Mục đích của nàng chính là ngăn chặn Nhất Đăng hòa thượng, khiến hắn không cách nào liên lạc với Lý Thanh Sơn.

Những Ma soái khác sẽ có thể nhân cơ hội đồng loạt xông lên chém chết Lý Thanh Sơn, sau đó mới quay lại đối phó Nhất Đăng hòa thượng.

Nhưng vừa quay qua nhìn, sắc mặt lại theo đó đại biến!Ba cái đầu của ma tướng ba đầu lục sáu tay dính đầy máu tươi bay lên cao!Thời gian chỉ trong nháy mắt, làm sao lại chết một người nữa rồi!Ngay khoảnh khắc trước, Lý Thanh Sơn đang chiến đấu kịch liệt với Ma soái ba đầu sáu tay.

Mặc dù Đại Quang Minh Thương của Nhất Đăng hòa thượng bị lệch hướng, nhưng Ma soái ba đầu sáu tay cũng mất đi lý trí, cuối cùng bị Lý Thanh Sơn bắt được sơ hở, chuẩn bị chém xuống một kiếm!Chân phải bị một lực mạnh vô hình kéo một cái, trọng tâm lệch hướng, thân thể mất cân bằng, lập tức cửa trống mở rộng, sáu thanh binh khí liền rơi vào trên người.

Lý Thanh Sơn ở giữa không trung, không hề hoảng loạn, hắn lật cổ tay, một bóng rồng quấn quanh, bay vút lên, vòng quanh cổ của Ma soái ba đầu sáu tay.

Ma Long kiếm xuất ra, mũi nhọn đều hiện ra hết!Ầm ầm!Một người cao mười trượng, thân người đầu lợn, cả người Ma soái mọc ra gai ngược như nhím, đảo ngược cầm theo một thanh chùy lớn, hung hăng nện Lý Thanh Sơn trên mặt đất!Mặt đất rung lắc một hồi giống như một trận động đất vậy.

“Chết rồi sao?”“Nói nhảm, lần này ta còn không nện hắn thành thịt nát ấy chứ, người nào có thể sống sót được?”Ma soái thân người đầu lợn ở ngay đó, chùy lớn rung động dữ dội.

Dưới chùy lớn, tay phải Lý Thanh Sơn cầm kiếm, tay trái giơ cao, chống lại chùy lớn, liếm liếm môi: “Gia gia còn chưa chết đâu!”Đẩy lên trên, chùy lớn bay ngược trở lại, nện vào mặt Ma soái thân người đầu heo, máu tươi bắn tung tóe, răng nanh thật dài đều bị đập gãy.

Thoáng cái, kiếm khí tung hoành, long ảnh loạn vũ!Lý Thanh Sơn vận chuyển Trấn Ma đồ lục, tuy rằng không thể trực tiếp trấn áp giết chết Ma soái, nhưng cũng có thể sinh ra ảnh hưởng, áp chế sức mạnh của họ! Mà đám Ma soái chịu đòn công kích của hắn, uy lực đều bị suy yếu, cộng thêm áo giáp bảo hộ nên khó gây nên vết thương trí mạng đối với hắn.

Hắn chỉ tấn công mà không phòng thủ, giết người như ngoé, máu chảy thành sông!Xa xa bỗng nhiên tỏa sáng rực rỡ, Lý Thanh Sơn liếc mắt một cái: “Nhất Đăng cũng thành công thoát thân rồi ư?”Một ngọn đèn dầu cổ xưa trong tay Nhất Đăng hòa thượng bỗng nhiên tỏa sáng rực rỡ, một tia lửa bay ra, quấn lấy ma nữ thi triển ảo thuật mị thuật kia.

Nếu ngọn lửa khô cạn, trên người ma nữ sẽ dấy lên lửa lớn, trong tiếng kêu thảm thiết cùng lời nguyền rủa hóa thành tro tàn!“Đại Quang Minh Thương!”Hai tay Nhất Đăng hòa thượng giơ cao, quang cầu vốn chỉ lớn bằng nắm tay đột nhiên bành trướng, biến thành lớn bằng đầu.

Từng đạo Quang Minh chi thương phóng ra bốn phương tám hướng, xuyên qua thân thể vô số ma dân, ma tướng, bức mấy Ma soái đều phải chật vật né tránh.

Lý Thanh Sơn âm thầm gật đầu, Nhất Đăng hòa thượng này quả thật không hổ danh đệ tử mạnh nhất, thực lực vô cùng dũng mãnh, vượt xa rất nhiều tu sĩ Kim Đan hắn từng gặp trong đời.

Một Ma soái người đầy xúc tu giết tới Nhất Đăng hòa thượng, mấy trăm xúc tu bắn ra như phi tiêu, trong đó ẩn chứa kịch độc, chỉ cần bị cắt một chút vào da thịt liền có nguy hiểm đến tính mạng.

“Đại Quang Minh Luân!”Nhất Đăng hòa thượng chắp tay trước ngực, đặt ngọn đèn dầu trên đỉnh đầu, một đầu đụng vào Ma soái kia.

Đèn dầu tỏa ra một vầng sáng chói mắt, xúc tu chưa kịp chạm tới đã bị nghiền nát!Ma soái xúc tu bị một đầu đánh nát.

Lý Thanh Sơn cười ha ha, uy lực một chiêu này quả thật đủ mạnh, nhưng không khỏi quá buồn cười!Hai người liên thủ, trải qua một canh giờ chiến đấu, chém giết gần hai mươi Ma soái, cuối cùng quét sạch tất cả ma dân ở đây!Dù có ánh sáng của Nhất Đăng hòa thượng tinh lọc, trong điện vẫn tràn ngập thi thể còn sót lại, máu tươi giàn giụa, đủ để chìm ngập đến mắt cá chân!Lý Thanh Sơn ngồi trên một thi thể Ma soái, áo giáp trên người chồng chất những vết thương, nếu không có lực trấn ma áp chế, chỉ sợ đã vỡ vụn rồi.

Trong tay hắn chơi đùa mấy viên ma tâm trong suốt lấp lánh, về phần những ma tâm khác, tất cả đều trở thành thức ăn của Phản Ma kiếm.

Có thể thấy được trận chiến này rất tàn khốc, sau khi hấp thu rất nhiều sức mạnh ma tâm của Ma soái, Phản Ma kiếm rõ ràng trưởng thành không ít.

Tuy cách pháp bảo vẫn còn khoảng cách nhất định, thế nhưng chỉ cần tiếp tục trưởng thành sẽ có một ngày như vậy!Đến lúc đó, phối hợp tương hỗ với Ma Long, nắm trong tay một chuôi kiếm trực tiếp chém giết kẻ thù, một chuôi hóa thành hình rồng, ở bên cạnh bay múa, có thể xa hoặc gần, có thể công có thể thủ, uy lực nhất định sẽ cực kỳ khả quan.

Nhất Đăng hòa thượng thì lơ lửng ngồi trong hư không, nhắm mắt điều tức, hào quang trên người hơi lóe ra, từ từ khôi phục lực lượng.

“Sư huynh cứ từ từ nghỉ ngơi, ta đi nhìn pho tượng Trấn Ma trước đây!”Lý Thanh Sơn đi về phía pho tượng Trấn Ma, không hiểu sao, cảm giác nguy hiểm lại trở nên mạnh mẽ hơn!Nhất Đăng hòa thượng bỗng nhiên mở hai tròng mắt ra, trong đó ẩn chứa ý chí chiến đấu mãnh liệt, tựa như hai đoàn hỏa diễm hừng hực thiêu đốt!Lý Thanh Sơn đi tới trước pho tượng Trấn Ma thứ tám, một cỗ khí tức cuồng bạo đập vào mặt, ma dân kia ban đầu còn là bộ dáng con người, đã hoàn toàn hóa thành hung ma cái thế, nhưng mà hai mắt lại hàm chứa một cỗ ý từ bi bình thản, mâu thuẫn mà phối hợp.

Lý Thanh Sơn tiến lên trước một bước, trong pho tượng Trấn Ma lộ ra một ý niệm, xông thẳng vào trong đầu!Sát nhân hiếu chiến là ta! Đam mê thanh sắc là ta! Hành hiệp trượng nghĩa cũng là ta! Tâm chi sở chí, muốn làm gì thì làm, cần gì phải phân rõ ràng như vậy, quan tâm hắn là Phật hay ma làm gì, trấn áp cái gì!Nhớ tới đây, cả người hắn bộc phát ma khí đằng đằng, hồng lam giao nhau, như ánh sáng như sương mù, cuồn cuộn bốc lên.

So với ý niệm mà pho tượng Trấn Ma tuyền ra đã có sự phân biệt không nhỏ!Không có trầm luân ma đạo hay quy y ngã Phật rắc rối gì đó, ta chính là ta!Nhất Đăng hòa thượng nhìn bóng lưng cao lớn của Lý Thanh Sơn, ánh mắt có chút phức tạp, dường như có chút bội phục lại giống như không chịu nhận thua, ý chí chiến đấu lại càng thêm nóng bỏng, từng bước từng bước đi về phía hắn.

Lý Thanh Sơn đang đắm chìm trong lĩnh ngộ tầng thứ tám của Trấn Ma đồ lục, không động đậy, dường như hoàn toàn không phát hiện Nhất Đăng hòa thượng đang tới gần.

Nhất Đăng hòa thượng đi tới gần Lý Thanh Sơn, giơ hai tay lên!Lý Thanh Sơn nhắm mắt lại, lặng lẽ nói: “Đến đây đi! Thật sự dám sinh ra lòng xấu xa gì đó, hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy một chút sự lợi hại!”Nhất Đăng hòa thượng chỉ chắp hai tay lại, tụng kinh niệm Phật: “A Di Đà Phật!”Lý Thanh Sơn ghi nhớ thật sâu Trấn Ma đồ lục tầng thứ vào trong đầu, lĩnh ngộ đối với môn công pháp huyền ảo này lại càng sâu hơn một bước, quay đầu lại hỏi: “Sư huynh còn có chuyện gì sao?”“Ta muốn cảm tạ sư đệ, lần này nếu không có Lý sư đệ, ta mà tự tiện xông vào tầng thứ tám thì chắc chắn phải chết rồi! Cũng phải xin lỗi Bất Nộ đại sư, đại sư bảo ta không nên xuống tầng thứ tám, lại để cho sư đệ ngươi xuống tầng thứ tám.

Ta lại nghi ngờ là đại sư thiên vị, xem thường ta, thật là tội lỗi!” Nhất Đăng hòa thượng thành khẩn nói.

“Sư huynh khách khí rồi! Trái lại là ta nên cảm ơn sư huynh đã giúp đỡ ta một tay!”Lý Thanh Sơn thấy Nhất Đăng hòa thượng thản nhiên thừa nhận sự bất mãn trong lòng, cũng không có ý kiến gì mà đi xin lỗi mình, làm cho Lý Thanh Sơn nảy sinh lòng hảo cảm, cảm thấy hòa thượng này thật sự không phải người xấu, khí phách có thể nói là bất phàm.

Nhưng điều này lại càng kỳ quái hơn, cảm giác nguy hiểm đến từ đâu?“Thực lực của sư đệ vượt xa ta, chẳng qua ta cũng chỉ dựa vào uy phong của một kiện phật bảo, dù không có ta, sư đệ cũng có thể tới lui tự nhiên!”Lời nói của Nhất Đăng hòa thượng khiêm tốn đến cực điểm, trái lại làm cho Lý Thanh Sơn cảm thấy hơi ngượng ngùng.

“Sư huynh nói quá rồi, chúng ta chuẩn bị lên đi! Ra ngoài điện, ta sẽ mời sư huynh uống một chén, à, đương nhiên là trà!”Nhất Đăng hòa thượng lại lắc đầu, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía dưới pho tượng Trấn Ma: “Sư đệ đi trước một bước đi! Ta sẽ tiếp tục đi xuống!”“Cái gì? Ngươi muốn đi Trấn Ma điện tầng thứ chín!”Lý Thanh Sơn rất giật mình, đây chính là chuyện Bất Nộ tăng đã nghiêm chỉnh cảnh cáo hắn, hơn nữa dù Bất Nộ tăng không nói, hắn cũng sẽ không mạo hiểm!“Không sai!” Nhất Đăng hòa thượng gật gật đầu.

“Sư huynh, việc này tuyệt đối không thể, tầng thứ tám đã nguy hiểm như thế, sao có thể đến tầng thứ chín chứ?” Lý Thanh Sơn khuyên can.

“Nếu không trải qua sự rèn luyện nguy hiểm hơn, làm sao có thể trở nên mạnh mẽ hơn! Chính cái gọi là ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, thân là đệ tử Phật môn, trước mặt mang theo tinh thần không sợ hãi, vượt qua chông gai!”Vẻ mặt Nhất Đăng hòa thượng kiên định, đúng là bộ dáng quyết tâm, ý chí chiến đấu sục sôi, gần như cuồng nhiệt.

“Nói như vậy không sai, nhưng.

”Lý Thanh Sơn nhíu mày, dù có tinh thần không sợ hãi thế nào cũng không nên vội vàng chịu chết chứ!Nhân sinh ở trên đời luôn có đối thủ không thể chiến thắng, nên chạy thì chạy, nên lui thì lui lại, không có gì mất mặt, dưỡng sức dùng mưu muốn tái chiến mới là con đường đùng đắn, dùng trứng gà chọi đá đó không phải là dũng cảm mà là đầu óc rỗng tuếch.

“Sư đệ không cần khuyên nữa, tâm ý ta đã quyết, đi trước một bước!”Nhất Đăng hòa thượng đi về phía Trấn Ma điện tầng thứ chín, có một tia cảm giác đắc ý, giống như dùng hành động này càng chứng minh mình dũng cảm hơn Lý Thanh Sơn.

“Thực lực của ngươi tuy mạnh, nhưng lại không có ý chí quyết tâm như ta, đệ tử Phật môn và đệ tử tục gia dù sao vẫn khác nhau.

”“Chờ đã!”Lý Thanh Sơn đối với loại so đo trẻ con này, thật sự có chút cảm giác dở khóc dở cười, tiến lên ngăn ở trước mặt Nhất Đăng hòa thượng!“Sư đệ muốn đi cùng ta sao?”“Đầu óc ta có bệnh mới đi cùng ngươi!” Lý Thanh Sơn phỉ báng nói, ôn tồn khuyên nhủ: “Sư huynh, ngươi nên suy tính kỹ lại đi!”Nếu là người khác muốn đi chịu chết, hắn mới không thèm quan tâm, nhưng con người Nhất Đăng hòa thượng này cũng không tệ lắm, vừa rồi coi như đã giúp hắn, cũng không thể trơ mắt nhìn đệ tử mà Thiên Long thiền viện kỳ vọng rất lớn này, cứ như vậy đi vào con đường chết.

Nếu không đợi đến khi Bất Nộ tăng trở về, sợ cũng sẽ cho rằng hắn làm không đúng.

“Tránh ra!”Nhất Đăng hòa thượng trừng mắt, hào quang trên người toả sáng, uy nghiêm lừng lẫy!Lý Thanh Sơn càng cảm thấy không đúng lắm, nhất định là đã xảy ra chuyện gì rồi!Thời gian trở lại khoảnh khắc trước, Nhất Đăng hòa thượng bị vây hãm trong rất nhiều ảo giác, hắn ngồi bất động, mắt thấy sắp phá tan ảo cảnh thì bỗng nhiên tất cả sự khó chịu trên thân thể đều biến mất, không còn bị cám dỗ lay động hay sự bị sợ hãi uy hiếp nữa, thể xác và tinh thần đều thả lỏng mà sung sướng!Hắn vui mừng nghĩ: “Xem ra ta lại đột phá, ở trong Trấn Ma điện khổ tu một phen không uổng phí!”Tất cả các loại ảo ảnh xung quanh đã biến mất, hắn thấy mình ngồi dưới gốc cây bồ đề.

Ngày xưa Phật Như Lai cũng ở dưới tàng cây Bồ Đề, trải qua đủ loại khảo nghiệm, cuối cùng mới thành Phật!Không kịp suy nghĩ nhiều, thiên hoa loạn trụy, mặt đất nở sen vàng, từ dưới tàng cây bồ đề lan tràn ra phương xa, trong tiếng chuông du dương, hào quang chiếu rọi, xuất hiện một tòa Phật quốc, một pho tượng Cổ Phật kim sắc xuất hiện ở chân trời, như ẩn như hiện.

“Nơi này là nơi nào?” Trong mắt Nhất Đăng hòa thượng xuất hiện một tia mê say, theo bản năng hỏi.

“Nơi này là thế giới Tây Phương cực lạc!” Giọng nói của Cổ Phật vang vọng trời đất, truyền khắp toàn bộ thế giới.

“Thế giới Tây Phương cực lạc!”Trong lòng Nhất Đăng hòa thượng nảy sinh khát vọng vô hạn, hắn từ nhỏ đã lớn lên trong Thiên Long thiền viện, ngày đêm được Phật pháp soi sáng, tiền tài mỹ nhân hay trùng độc mãnh thú gì đó đều không thể làm cho hắn dao động, nhưng truy tìm Phật pháp lại là lý tưởng cả đời của hắn.

Mà lúc này, ma nữ đã mất đi khống chế ảo cảnh, Nhất Đăng hòa thượng đi về phía trước, tiến về phía thế giới Tây Phương cực lạc trong tâm trí của mình.

Nhưng trong phút chốc, Phật quốc cũng lui về phía sau, hắn cố gắng chạy về phía trước, Phật quốc cũng không ngừng lùi lại, chỉ cách một chút nhưng tựa như xa tận chân trời, mãi mãi không thể nào tới gần một bước.

Hắn tràn ngập thất vọng và bất mãn hỏi: “Chuyện gì đang xảy ra vậy?”Cổ Phật nói: “Ngươi nhỏ yếu như vậy, làm sao có tư cách bước vào thế giới Tây Phương cực lạc của ta!”“Ta nhỏ yếu sao?”“Đúng vậy, ngươi phải trở nên càng thêm mạnh mẽ mới được, phải mạnh hơn Lý Thanh Sơn, mạnh hơn Nhất Ý, tương lai mới có tư cách trở thành chủ trì của Thiên Long thiền viện, mới có thể bước vào thế giới Tây Phương cực lạc!”Ảo cảnh biến mất, giọng nói kia vẫn vang vọng lúc ẩn lúc hiện ở bên tai hắn, mãi đến giờ khắc này.

Lý Thanh Sơn nói: “Nhất Đăng sư huynh, ngươi muốn đến tầng thứ chín ta cũng không ngăn cản, nhưng vẫn nên chờ sư phụ ta trở về rồi nói sau!”“Ta nhắc lại lần nữa, tránh ra! Ngươi muốn ngăn cản ta trở nên mạnh mẽ hơn và đi đến thế giới Tây Phương cực lạc sao?”Nhất Đăng hòa thượng rất tức giận.

Đối mặt với Nhất Đăng hòa thượng đang nổi giận đùng đùng, Lý Thanh Sơn đảo mắt, lập tức quyết đoán nghiêng người giơ tay nói:“Nếu “đại” sư huynh đã khăng khăng như thế, vậy ta đây xin chúc “đại” sư huynh sẽ sớm đại triệt đại ngộ, đi đến thế giới tây phương cực lạc.

”“Như thế này còn tạm được, sư đệ, tuy rằng ngươi có tu vi rất mạnh, cũng không thể muốn cái gì làm nấy, phải học được cách tôn trọng người khác, dầu gì thì ta cũng là sư huynh của ngươi.

”Gương mặt Nhất Đăng hòa thượng thả lỏng lại trở nên bình tĩnh, lại dạy dỗ Lý Thanh Sơn thêm vài câu, bước về phía tầng thứ chín của Trấn Ma Điện!“Sư huynh nói đúng lắm!”Lý Thanh Sơn hơi mỉm cười, Trấn Ma Tháp từ trên trời giáng xuống, đè về phía Nhất Đăng hòa thượng.

“Ngươi.

”Nhất Đăng hòa thượng vừa giận vừa sợ, toàn thân tỏa ra ánh sáng chói lọi, nhưng đã chậm rồi.

Tiếng ầm ầm vang dội ngắt ngang những lời hắn nói.

“Nhưng mà con người ta quen tự do tự tại rồi!”Lý Thanh Sơn nhún vai nói với Trấn Ma Tháp.

Đùng!Trấn Ma Tháp lay động kịch liệt, Nhất Đăng hòa thượng quát:“Lý Thanh Sơn, ngươi dám ra tay với đồng môn à, mau thả ta ra ngoài!”Lý Thanh Sơn giơ tay chỉ, từng sợi Trấn Ma Tỏa xuyên thẳng đến, khóa chặt lấy thân tháp, vẻ mặt hắn trở nên có chút nghiêm túc.

“Ma lực mạnh mẽ như thế này không giống như là thứ mà một đệ tử Phật môn nên có, Nhất Đăng sư huynh, ta thấy ngươi nên cẩn thận suy nghĩ lại đi!”Uy lực của Trấn Ma Tháp mạnh hay yếu không chỉ phụ thuộc vào tu vi của Lý Thanh Sơn mà còn có liên quan trực tiếp đến việc ma lực của đối thủ mạnh hay yếu, cái Trấn Ma Tháp lần này cực kỳ lớn.

Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, trong lúc chiến đấu kịch liệt khi nãy, Nhất Đăng hòa thượng chắc chắn đã bị người khác thừa cơ hội nhập vào! Ngươi kia là ai? E là ma soái bình thường cũng không có được thủ đoạn này, hắn đã giết sạch sẽ ma soái ở trên tầng này, hơn nữa hắn còn một lòng muốn đi lên đến tầng thứ chín.

Lý Thanh Sơn không khỏi nhìn xuống dưới đất, đã đoán được đại khái, trong lòng lại càng thêm sợ hãi.

Lúc trước khi hắn còn ở tầng thứ bảy đã suýt chút nữa bị một giọng nói mê hoặc tinh thần, may mà nhờ có linh quy trấn áp tâm hải, lại có Bất Nộ Tăng đến kịp lúc.

Hiện tại đang ở tầng thứ tám, chỉ sợ sức mạnh mà âm thanh kia có thể thi triển ra ngoài sẽ lại càng mạnh hơn.

Đúng lúc này, Trấn Ma Tháp loáng thoáng có ánh sáng xuyên thấu ra ngoài, hơn nữa càng lúc càng sáng!“Không xong rồi!”Lý Thanh Sơn nhanh chóng lui ra sau.

Trấn Ma Tháp vỡ vụn tan tành.

Bình Luận (0)
Comment